Ngày Trở Về - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:54:45
Đã từng chịu khổ, quỷ.
Tự Tự vẫn là tiểu nha nuông chiều mà lớn lên, nàng thấy câu hỏi của đại công tử, phản ứng đầu tiên mà là, đại công tử chuyện vẫn lạnh lùng khó như .
cũng đúng thôi, đại công tử ngay cả lão gia cũng cho sắc mặt , chỉ đối với tiểu thư mới một cái, huống chi là , một nha nhỏ bé.
Nghĩ đến tiểu thư, Tự Tự thêm can đảm: "Chỉ cần vì tiểu thư, cái gì cũng nguyện ý . Đại công tử, còn ngươi? Ngươi gặp tiểu thư ?"
Sau một lát im lặng, nàng thấy đại công tử thở phào nhẹ nhõm.
Hắn .
Tuy thành thủy quỷ, nhưng nước đen trong bụng Tự Tự dường như thể nôn hết .
Một đoạn đối thoại trăm năm , nàng thở hổn hển nửa ngày mới xong.
"Sau đó chính là như tiểu thư thấy, đại công tử đưa đến đây, để ở đáy giếng chờ đợi, nhất định sẽ đến. Nếu thực sự khó chịu, thì một chút là ."
Khóc một chút, là .
Lúc đầu Tạ Ý đến phủ Thừa tướng, ngoại trừ tiếng khe khẽ cửa sổ hoa, cả ngày lạnh lùng cau mày, cả ngày im lặng , cả ngày chỉ ở hành lang ngắm hoa chim cá.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Ta lớn tiếng gọi tên , để ý. Ta châm chọc , tức giận.
Ta tìm kiếm những món đồ thú vị cho , đáp .
Sau đó ngày giỗ của , cha dự tiệc suốt đêm về, bậc thang chờ đợi.
Buổi tối lạnh, nhưng nhất định đợi cha về, Tự Tự khuyên thế nào cũng vô ích.
Cuối cùng là Tạ Ý mang theo áo choàng đến bên cạnh, đầu , Tạ Ý: "Ta khó chịu, , nhưng nước mắt. Huynh ."
Ta đang dùng giọng điệu mà Tạ Ý ghét nhất để lệnh cho .
Tạ Ý sững sờ, cúi đầu mím môi, gì.
"Huynh , sẽ thoải mái, sẽ mặc áo tử tế về."
Cuối cùng như đang lẩm bẩm một : "Huynh một chút, sẽ thôi."
Tạ Ý vẫn như khúc gỗ.
Ta để ý đến nữa, run rẩy dịch chuyển, tay kéo qua.
Ngón tay Tạ Ý vượt qua lớp vải lụa mềm mại nắm chặt cổ tay , tay chậm rãi mở lòng bàn tay .
Gió đêm lạnh, nhưng tay ấm áp.
Như là một trò đùa dai trả thù, Tạ Ý đột nhiên đến gần, sợ hãi theo bản năng lùi , giữ chặt vai.
Hơi thở quấn quýt, bao giờ hoảng hốt như , nhưng Tạ Ý mắt bao giờ dịu dàng như .
Ta sững sờ.
Nói là dịu dàng, thần sắc của Tạ Ý càng giống như yếu đuối.
Như là cuối cùng tìm thấy nơi trút bầu tâm sự, nâng mắt , nước mắt từng giọt rơi xuống lòng bàn tay .
Gió đêm gào thét ập đến, cảm thấy lòng bàn tay nóng hổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngay-tro-ve/chuong-10.html.]
Cái nóng hổi trong lòng bàn tay năm xưa, giống như trong lòng lúc .
Ta hỏi Tự Tự: "Hắn để ngươi đợi xuất hiện, nữa?"
Tự Tự bĩu môi về phía bức họa cuộn bên chân Tạ Bán Xuân: "Đại công tử , để một món đồ của người bức họa, bảo trả cho người."
Nói xong Tạ Bán Xuân thêm vài .
Ánh mắt lướt qua, Tạ Bán Xuân đang chăm chú sách lập tức cảm nhận , ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng lấp lánh: "Phải dùng đến đúng ?"
"... Mở bức họa ."
Tạ Bán Xuân hiểu nhưng vẫn theo.
Tự Tự khẽ : "Tiểu thư, nhắm mắt ."
Trong vườn hoang đột nhiên nổi lên một trận gió đông, thổi những chiếc chuông gió mái hiên leng keng vang, thổi trong tranh.
Thế giới trong tranh vốn m.ô.n.g lung, nhờ sự nóng hổi trong lòng , dần dần trở nên rõ ràng.
Ta như một khán giả, thế giới mắt dần dần mở .
Nhị tiểu thư của Tạ phủ cầm chiếc diều của , tìm trưởng giúp vẽ thêm vài cảnh .
Tìm khắp nơi thấy, nhị tiểu thư nhớ đến căn phòng tối bí ẩn trong thư phòng của trưởng.
Nàng cẩn thận từng li từng tí, rón rén mở cơ quan, tạo bất ngờ cho trưởng.
Lại thấy cảnh tượng đến c.h.ế.t cũng quên.
Trong căn phòng tối tăm, treo đầy tranh, bức vuốt ve lâu ngày nổi gai giấy, bức mực còn khô.
Từng bức từng bức một, đủ chỗ treo.
Mà cuối nơi tranh cuộn chất chồng, bóng dáng cao lớn gầy gò, đang đặt nét bút cuối cùng.
"Ca, ca ca?"
Nhị tiểu thư khắp phòng tranh, giọng run run.
Bóng dáng khựng .
Rồi .
Đây là bí mật giấu kín nhất trong những bức họa.
Là tình yêu đơn phương phát hiện lúc ban đầu, là lễ giáo phá vỡ ở cuối cùng.
Giây phút , cùng nhị tiểu thư năm đó, cùng chạy về phía .
thế giới trong tranh sụp đổ ngay lúc .
Ta thể thấy bóng hình day dứt trong lòng trăm năm ngoái đầu .
những đôi mắt trong tranh cuộn, hoặc vui mừng hoặc buồn bã, hoặc nũng nịu hoặc giận dữ, tất cả đều sống dậy mắt .
Ta còn kịp phản ứng, mắt bỗng sáng rực.
Ta mở mắt .
Hai khiếu của đôi mắt, trở về .