Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ngày Trở Về - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:54:42

Phu quân của Hứa tiểu thư qua đời.

Tin tức nhanh chóng lan truyền khắp thành, khiến đám bà mối vô cùng kích động.

Rồi tin Hứa tiểu thư mang thai cũng chẳng mấy chốc mà ai ai cũng .

Đám bà mối xong liền ủ rũ, thầm.

những chuyện ồn ào ngoài chẳng liên quan gì đến Hứa Mi. 

Nàng lo liệu tang sự cho Hứa Khâm cùng ở trong hậu viện, đốt quần áo cũ, trồng cây lê.

"Giao linh đường cho Tạ công tử ổn ? Trông vẻ ngốc nghếch, yếu đuối lắm."

"Hắn chỉ là trông thôi, chứ thực tinh khôn lắm. Nếu cũng chẳng để tiểu đồng theo hầu ."

Ngọn lửa bùng lên nhanh chóng nuốt chửng quần áo cũ, ánh lửa lúc giống hệt như năm đó trong thư phòng mùa đông tuyết rơi khi sưởi ấm, mờ ảo mà ái .

Hứa Mi buông lời hỏi: "Tiểu chủ nhân, năm đó ở thư phòng, rốt cuộc xảy chuyện gì ?"

"Chuyện mấy trăm năm , nhớ ."

Trước khi , Tạ Bán Xuân vẽ cho Hứa Mi một bức chân dung của Hứa Khâm.

Điều kiện là Hứa Mi trả lời một câu hỏi.

Giống như Tạ Ý, cách giao dịch.

Tên ngốc tưởng rằng giấu , đang trốn cây, buôn chuyện.

"Doãn tiểu thư, và lão tổ tông của là quan hệ gì?"

Hứa Mi : "Nàng là một nữ tỳ của Tạ gia năm đó, và Tạ công tử... chút ràng buộc."

"Ra là ! Khó trách bức họa của nàng lưu truyền trăm năm trong Tạ gia, xem một đoạn tình ái ân oán ."

Khóe miệng Hứa Mi giật giật.

Kẻ sĩ thường tưởng tượng, chỉ tưởng tượng những gì tưởng tượng.

Như là đang tự cổ vũ bản , Tạ Bán Xuân hào phóng : "Người khuất trăm năm qua, vẫn là sống ở hiện tại quan trọng nhất."

Nói xong xoay liền đụng đang từ cây bước .

“Xin xin , đụng đau ?"

Ta véo lấy mặt , hung hăng dùng sức.

Tạ Bán Xuân giả vờ một chút, nhưng thất bại , đau đến nhe răng trợn mắt.

"Nói . Khi nào thì thể cảm nhận sự chạm của ."

Tạ Bán Xuân xoa xoa mặt, yếu ớt : "Bắt đầu từ lúc cõng cô nương  khỏi mộ thất. Doãn cô nương phát hiện khi nào?"

Ta bĩu môi về phía Hứa Mi: "Hứa tiểu thư bắt gặp nhiều , ngươi lén lút sờ vạt áo ."

Mặt Tạ Bán Xuân đỏ bừng lên, nhịn một lúc lâu  chọn cách im lặng.

Hứa Mi lấy một mảnh vỡ đưa cho : "Có lẽ là tiểu công tử vỡ đèn trường minh cứu ngươi , hai người mới sự ràng buộc . Cây đèn trường minh phu quân quá cố phá hủy tan tành, đây là mảnh vỡ duy nhất, cứ coi như là kỷ niệm cho hai ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngay-tro-ve/chuong-8.html.]

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

"Ngươi giữ lấy . Đèn trường minh là thánh vật, cho dù chỉ còn một mảnh vỡ, chỉ cần chăm chỉ tu luyện, khả năng phục hồi. Đến lúc đó ngươi dùng thất khiếu chi pháp, thể hồi sinh bất cứ người ngươi ."

Hứa Mi hồi lâu, cảm kích gật gật đầu.

Trải qua biến cố , hai khiếu trở về thể, cần dùng ô cốt linh che chắn nữa, thể tự do .

Điều cũng dẫn đến, nếu gấp gáp thì Tạ Bán Xuân đuổi kịp .

Hắn vẫy vẫy tay, chào tạm biệt Hứa Mi.

Trăm năm , ngày đông, tuyết lớn.

Trong thư phòng Tạ gia.

Hai mũi dần dần chạm , lông mi run rẩy, khẽ động đậy.

Sau đó công tử như là đột nhiên nhớ điều gì, rụt .

Tiểu thư mở mắt , mặt đang lúng túng, mỉm rạng rỡ.

Nghiêng tiếp tục sưởi ấm.

Ngọn lửa bập bùng, trong phòng tối nảy sinh suy tư.

-------------------------------------------

Hứa Mi chuẩn xe ngựa cho chúng .

Để tránh xảy chuyện ngoài ý , chúng gần như một đường phi nhanh, ngựa dừng vó chạy về nhà cũ của Tạ gia.

Nhà cũ của Tạ gia, một cỗ khí quỷ lượn lờ.

Dù là gia tộc hiển hách đến , ở ngôi nhà cũ như thế hai mươi năm, đều sẽ kết cục gì.

Ta khỏi về phía Tạ Bán Xuân.

Hắn còn thể sống, lẽ thật sự là nhờ một chính khí.

Tạ Bán Xuân lá vàng rụng đầy đất, cánh cửa lớn hoen gỉ, mạng nhện giăng đầy, chút ngượng ngùng, nhưng vẫn đưa tay mời trong.

Bức họa ở sâu trong căn phòng tối của ngôi nhà cũ.

Cô nương trong tranh con đường dài đêm trăng, đầy mặt u sầu.

Quả thật giống như đúc.

cả căn phòng tối, ngoại trừ bức họa , ngay cả bức họa của bản Tạ Ý cũng .

“Không nên hai bức ? Bức của nam chủ nhân ?"

"Con cháu vô dụng, mất ."

"Vậy bức họa của thê tử lão tổ tông ngươi ?"

Tạ Bán Xuân : "Cha , lão tổ tông yêu thê tử, dung mạo của thê tử khác thấy. Bèn giấu thê tử , tất cả các bức họa cũng đều giấu . Không ai thê tử của lão tổ tông trông như thế nào."

Tạ Bán Xuân thôi, hỏi cảm thấy đường đột.

Ta thẳng thắn đáp: "Lão tổ tông ngươi năm đó cưới chính là vị công chúa hoàng đế sủng ái nhất, nhưng c.h.ế.t sớm, kết cục của họ . Bức họa của , ước chừng là lão tổ tông ngươi khi phụ bạc , phát hiện là ánh trăng sáng của khi chết, nên mới chuẩn thêm một bức cho , hưởng hương hỏa trăm năm của các ngươi."

"Ra là ."

Loading...