NGHE NÓI CẬU THÍCH TÔI? - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-09 07:03:46
vì sĩ diện, thể dựa sát Thẩm Lộ Châu.
Chỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y , bước chân vội vàng.
Cảm nhận lòng bàn tay đổ mồ hôi, Thẩm Lộ Châu siết tay , "Chậm thôi, sẽ mà."
gật đầu, nhưng luồng gió lạnh thổi lưng khiến vô thức bước nhanh hơn.
Đột nhiên tiếng hét chói tai của Lâm Phi ở một khúc cua.
run lên, Thẩm Lộ Châu kéo , ôm lòng.
Luồng khí lạnh xung quanh biến mất.
Thay đó là nhiệt nóng hổi của Thẩm Lộ Châu.
"Suỵt..."
Hơi thở ấm áp của lướt qua vành tai .
Môi dường như chạm .
"‘Ma’ ở đằng , nãy suýt đ.â.m ."
Lâm Phi bên đó vì sợ.
còn giữ thể diện nữa, ôm chặt eo Thẩm Lộ Châu, lẩm bẩm: "Đừng để nó tới đây, ơn, đừng để nó tới đây…"
Thẩm Lộ Châu hình như khẽ, "Được."
Tiếng xích sắt như đang tiến gần đến lưng .
Thẩm Lộ Châu ấn đầu lòng, với NPC: "Anh bạn, tha cho bọn ? Bạn gái nhát lắm."
Đối phương gầm gừ cam tâm, kéo xích rời trong làu bàu.
Sau khi NPC rời , Thẩm Lộ Châu vẫn ôm .
Tiếng tim đập vang lên dồn dập.
Còn lẫn trong thở nóng bỏng và nhẹ nhàng.
Lúc mới nhận , chúng phần mờ ám.
"Đi tiếp ?"
Giọng Thẩm Lộ Châu nhỏ, gần như thì thầm bên tai.
Mặt nóng, chuẩn buông tay, "Xin ... ..."
Thẩm Lộ Châu nắm c.h.ặ.t t.a.y , "Không gì xin cả."
Câu như một chiếc lông vũ, nhẹ nhàng rơi tim.
Lòng bàn tay đột nhiên như lửa.
ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt Trần Kỵ bên cạnh.
Tối tăm, khó đoán.
Sau đó, .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nghe-noi-cau-thich-toi/chuong-5.html.]
Đoạn đường còn , NPC phiền chúng nữa, ngược Lâm Phi dọa hét suốt.
Thẩm Lộ Châu kéo một mạch gì nguy hiểm.
Vì tay dính bụi, nhà vệ sinh rửa tay.
Lâm Phi theo .
"Y Y, từ nãy đến giờ để ý đến ?"
Nhờ ánh đèn sáng trong nhà vệ sinh, mới thấy cô hôm nay ăn mặc kỹ, mặc một chiếc váy nhỏ phù hợp để chụp ảnh, đang với vẻ tủi .
lau khô tay, định bước .
Lâm Phi bất ngờ cao giọng.
"Kiều Y, từng xem là bạn thật ?"
"Chẳng nghĩ sẽ chúc phúc cho bọn ?"
Câu đ.â.m trúng nỗi đau của , đầu , mỉa mai hỏi: "Lâm Phi, để não ở ?"
Lâm Phi vẻ kích động, "Cậu thầm thích Trần Kỵ, , nhưng ai bảo thi cùng trường với chúng ? Mỗi ngày giúp để ý , cũng sẽ động lòng thôi..."
"Vậy còn xúi tỏ tình?"
"Vì sắp kìm tình cảm của nữa . Ban đầu định đến với , là bất ngờ chạy đến hôn , mà, từ chối—"
"Đủ !"
cắt lời Lâm Phi, "Cậu vô tội, yếu đuối, sợ chuyện, tỏ tình từ chối, thèm ăn vụng mà dám nhận, cuối cùng để gánh hậu quả. Cậu còn mặt mũi nào đòi xem là bạn?"
Lâm Phi trừng mắt, mắt đỏ hoe, gì.
Bên ngoài vang lên giọng Trần Kỵ.
"Phi Phi, xong ?"
Lâm Phi lau nước mắt, khẽ , "Đều là của , với tất cả , chia tay là chứ gì."
Nói xong, cô mở cửa, chạy ngoài đầu .
09
Trần Kỵ câu cuối cùng.
Anh đột ngột kéo lấy , siết đến mức đau điếng.
“Cô gì với Phi Phi?”
“Không gì cả. Chỉ là cắt đứt quan hệ thôi.”
Trần Kỵ tức đến bật , “Kiều Y, cô ấu trĩ ? Cô lấy chuyện tuyệt giao để ép cô chia tay với ?”
“ dí d.a.o cổ cô , cũng cô . Cô chia tay với , chứng tỏ đủ hấp dẫn. Liên quan quái gì tới .”
Trần Kỵ hôm nay vẻ đặc biệt cứng rắn, kéo ngoài: “Tìm thấy cô thì cô cũng khỏi dạo nữa.”
“Anh bệnh hả? mua vé đấy, định tống ngoài? báo cảnh sát bây giờ.”
“Kiều Y, cô nghĩ là ai?”
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3