Nghe Nói Hoàng Thượng Thích Thái Giám - Chương 16: Nghe Nói Hoàng Thượng Thích Thái Giám
Cập nhật lúc: 2025-07-26 21:42:05
Ta ngẩng , kiên định : " tên thì dễ nuôi."
Đó là sự thật, nếu thì cũng thể bình an đến bây giờ.
"Cái tên tiện cung." Hắn đặt đầu lên vai , giọng mệt mỏi.
Vào cung? Tại cung?
Ta chớp mắt: "Bệ hạ, ngài cũng thấy đấy, thần là nữ nhân... thật sự tiện thái giám..."
Vất vả lắm mới trốn , chẳng lẽ bắt ? Sao thể!
Tiêu Cẩn Du chợt , vỗ nhẹ trán .
"Ta thấy ngươi ngày thường cũng khá lanh lợi, mà lúc ngốc đến thế."
Bỗng đẩy cửa, là Cố Bạch. Hắn một tay kéo khỏi vòng tay Tiêu Cẩn Du, nghiến răng nghiến lợi : "Muội hả!"
Bàn tay Tiêu Cẩn Du ôm giờ trống rỗng, siết chặt ngón tay, ngẩng đầu Cố Bạch: "Chẳng chỉ là một thỏi mực ? Ngày khác trẫm sẽ trả , còn tặng thêm thỏi hơn."
Cố Bạch kéo về phía lưng : "Muội thứ thể đổi bằng thỏi mực."
Nhìn bộ dạng hai giương cung bạt kiếm, bật khanh khách. Từ nhỏ lớn lên cùng sư phụ, điều nhiều nhất là sự trách móc của ông dành cho . Sau khi ông mất, chẳng còn ai quản nữa. Bỗng một ngày, Giáo chủ tìm đến, bảo trừ bạo để an dân. Nói thật, quen sống cô độc, ngờ ngày nhớ đến.
Vì , thuận lý thành chương, trở thành quân cờ của Giáo chủ. Có lẽ ngay từ đầu ông thể g.i.ế.c Tiêu Cẩn Du, nhưng đưa cung chẳng gây tổn thất gì cho ông. Nếu thể g.i.ế.c , ông sẽ lợi. Còn g.i.ế.c mà c.h.ế.t , ông cũng chỉ mất một quân cờ.
Trong tình cảnh hôm nay, đầu cảm nhận sự ấm áp của tình . Cố Bạch dù bận rộn đến mấy cũng dặn dò ngự trù thêm món thích mỗi ngày ba bữa.
Nhìn thấy , hai sang . Ta Cố Bạch, bất chợt nũng: "Ngày còn tiếc thỏi mực đó đấy."
Ta từng nũng với ai, ngờ một ngày cũng thể như những nữ tử khác.
Cố Bạch hưởng thụ điều đó, : "Đừng là một thỏi mực, dù đem cả tòa nhà thế chấp, cũng tiếc."
"Phụt!" Ta bật thành tiếng.
Sau đó Tiêu Cẩn Du và Cố Bạch cũng bật theo. Cảnh tượng như mơ.
Cuối cùng cũng đến ngày tháng yên bình. Cố Bạch long trọng đón về phủ, với ngoài rằng do bát tự yếu nên nuôi dưỡng ở quê, đến mười sáu tuổi mới đón về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nghe-noi-hoang-thuong-thich-thai-giam/chuong-16-nghe-noi-hoang-thuong-thich-thai-giam.html.]
Hắn đặt tên cho là Cố Chi Chi. Hắn hứa sẽ bảo vệ thật , còn dựa tên để sống nữa.
Tiểu Hổ Tử theo về Cố phủ. Dù thể gả cho nữa, nàng vẫn ở bên cạnh. Nhìn trưởng vẫn còn đơn độc, vui vẻ đồng ý để nàng cùng.
Thời gian trôi qua thuận lợi, chỉ Tiêu Cẩn Du là bất tiện. Gần đây quen leo cửa sổ.
Hôm nay Cố Bạch đặc biệt sai đóng đinh tất cả cửa sổ trong phòng từ bên trong, đừng Tiêu Cẩn Du, đến muỗi cũng bay .
Thế nên khi thấy Tiêu Cẩn Du rơi từ nóc nhà xuống, vẫn giật .
"Chờ , sớm muộn gì cũng đánh cho tiểu tử Cố Bạch một trận nên ." Tiêu Cẩn Du rơi xuống mặt , phủi phủi bụi .
Ta nhịn nhịn, cuối cùng nhịn .
Tiêu Cẩn Du sang , búng nhẹ trán: "Còn tại nàng! Nếu nàng đồng ý, dè chừng thế ?"
Cái "đồng ý" chính là việc cung. Mặc dù thái giám, nhưng phi tần thì khác.
Ta cũng phản đối, chỉ bên Cố Bạch thêm một thời gian. Tình với đó là điều xa vời thể với tới. Giờ , tất nhiên trân trọng.
Sau bao Cố Bạch mặt lạnh đuổi ngoài, cuối cùng cũng chịu mở lời đồng ý cung.
Ngày đồng ý, Cố Bạch kéo trò chuyện đến tận nửa đêm.
"Tuy và Bệ hạ quan hệ , nhưng hy vọng tìm hạnh phúc riêng, dù là cuộc sống bình thường cũng ." Ánh mắt đầy quan tâm.
Nhìn cảnh đó, mắt cay cay: "Ừm ừm, ."
Cố Bạch xoa đầu : "Từ khi sinh , mong một , sẽ dành cho điều nhất, ngờ thật sự là ."
"Chi Chi của a lớn , a vẫn kịp dành những thứ nhất cho Chi Chi."
"Ta quyết cung nữa, a , cung." Ta khẽ hít mũi.
Cố Bạch vỗ trán , : "Đồ ngốc, nào cô nương nào lấy chồng . Tất cả đều của , tìm lâu mà thấy, những khổ cực chịu, thể bù đắp."
Ta vội lắc đầu: "Không khổ , giờ chỉ còn ngọt ngào thôi."