Nghiệt Duyên Dục Nợ - Núi Quỷ Phủ 17 - Chương 6 - Hết
Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:50:20
Tổng giám đốc Hoàng kính cẩn bước đến mặt Cơ Phàm Âm:
“Như , đại sư Cơ?”
Cơ Phàm Âm nắp chiếc Rolls-Royce, ăn hạt dưa hờ hững “ừ” một tiếng:
“Tranh thủ chút, đừng để chậm trễ.”
Theo tiếng “ầm” rung trời, nhà vệ sinh sụp xuống, khí đen trung cũng tan bớt.
Những cô gái m.á.u me be bét vây xung quanh, vẻ mặt mong chờ dõi theo các công nhân từng nhát, từng nhát đào sâu xuống.
Hố đất sâu đến hơn mười mét, chợt kêu dừng .
Cơ Phàm Âm gật đầu, hiểu ngay.
nhảy xuống, dùng tay bới từng nắm đất nồng nặc mùi m.á.u tanh.
17
Khoảnh khắc bộ hài cốt cháy đen đầu tiên lộ , trời nổ vang một tiếng sấm long trời lở đất.
Mưa bụi lất phất rơi xuống, mờ mịt cả đất trời như tiếng bi ai lời.
lượt đặt từng bộ hài cốt lên mặt đất.
Một trăm lẻ tám bộ, thiếu một ai.
Mọi đều sững sờ.
Bao nhiêu năm trôi qua, mà những bộ hài cốt cháy đen hề mục nát.
Vẫn giữ nguyên hình dáng cháy khô, chạm tay còn nóng hổi, như thể kéo từ biển lửa.
Cơ Phàm Âm xếp bằng đất, bên cạnh là từng xấp bùa vàng “soạt soạt” bay lên, xoáy thành một cơn gió.
Càng lúc xoáy càng nhanh, càng nhiều bùa cuốn theo, dần dần hạ xuống, phủ lên những t.h.i t.h.ể cháy đen, tựa như tấm chăn vàng phủ lấy các cô gái .
“Nhan Mị, họ đầu thai thì hết dựng m.á.u thịt”.
Cô đưa cho một con dao, lưỡi d.a.o khắc chi chít phù văn mà chẳng hiểu.
hề do dự, nhận lấy, rạch cổ tay.
Máu tuôn ào ạt, từng giọt rơi lên từng bộ hài cốt.
Máu như dòng suối, ngừng tuôn rơi.
cảm nhận rõ ràng sức lực trong cũng theo đó mà cạn dần.
“Nhan Mị!”
“Chị ơi!”
mơ hồ thấy tiếng và em gái chạy đến, tiếng kêu đầy hoảng hốt.
“Mẹ, tất cả để con gánh. Mong rằng từ nay về , nhà họ Nhan chúng thể bình yên mà sống.”
“Đại sư Cơ, để ! Nhan Mị thể, cũng thể!”
Mẹ quỳ sụp xuống, dập đầu liên tục.
chỉ khẽ lắc đầu, khổ.
Quá muộn !
Từ khi hạ “Si oán chú” lên Liêm Lập, bàn tay còn sạch sẽ nữa .
Cho dù chẳng , thì tà thuật đó cũng là nghịch thiên.
Huống chi, sớm cầu xin Cơ Phàm Âm đem tất cả tội nghiệt của nhà họ Nhan trút hết lên .
Mẹ, chị, em và cả những đứa cháu gái mới sinh.
Tất cả, hãy để kết thúc.
Địa ngục để một xuống.
18
Khoảnh khắc ngất lịm , thấy những cô gái thắt b.í.m tóc lượt bước chiếc hồ lô ánh vàng rực rỡ.
Cơ Phàm Âm kết ấn, miệng chú vãng sinh.
Những cô gái còn m.á.u me, còn là bộ xương khô khốc, mà trở dáng vẻ xinh tươi trẻ.
Các cô gái , rạng rỡ mừng vui, cùng rời .
Thật quá.
Thì , một mới là niềm hạnh phúc.
Cả nhẹ bẫng, khi mở mắt , thấy đang lơ lửng .
Mẹ òa nức nở khi bác sĩ tuyên bố chết.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Các sống cho , sống như bình thường. Nhan Mị vẫn luôn hy vọng các thể sống một đời bình yên.”
Cơ Phàm Âm đưa khăn giấy cho và em .
Ngẩng đầu thấy lơ lửng cao, cô vung tay, lập tức hút trong hồ lô của cô .
Trong thế giới trắng xóa vô biên đó, chỉ còn cô tịch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nghiet-duyen-duc-no-nui-quy-phu-17/chuong-6-het.html.]
“Nhan Mị, cô đấy, tư cách tha thứ họ. Tội nghiệp quá nặng nề.”
Giọng Cơ Phàm Âm vang lên qua hồ lô.
điềm tĩnh xuống:
“ hiểu, chẳng ai tư cách họ tha thứ. nguyện chuộc tội bằng bất cứ cách nào.”
sẵn sàng bao giờ luân hồi nữa.
“ họ tha thứ cho cô , Nhan Mị.”
Cơ Phàm Âm thở dài.
ngỡ ngàng bật dậy, mắt cay xè.
xứng tha thứ? Mang huyết thống nhà họ Nhan, xứng?
“Tiên tổ của nhà cô, Nhan Chi Khanh cùng tên thuật sĩ , năm xưa chó hoang cắn chết, moi cả ruột gan, đến nay vẫn chịu hình phạt ở địa ngục, giờ e rằng tan thành tro bụi .”
Không từ khi nào, Cơ Phàm Âm mặt , ánh mắt ngập tràn bi thương.
“Còn cô chỉ thể đầu thai súc sinh. Mẹ cô và các chị em gái của cô, kể cả những bé gái mang huyết mạch nhà họ Nhan, từ nay sẽ thể sinh nở.”
thoáng sững , bật nhẹ nhõm.
Có gì chứ?
Thật sự là sáng suốt!
Trước cứ nghĩ nhà họ Nhan chỉ sinh con gái là một lời nguyền.
Giờ nguyền rủa kết thúc, gì chứ?
Hơn nữa, dòng m.á.u của kẻ mang tội, dứt thì nên dứt.
19
Việc thôn Thụ Câu đào lên một trăm lẻ tám hài cốt các cô gái thời chiến, gây chấn động một thời.
Tại chỗ đó, xây một nhà tưởng niệm, thu hút vô đến viếng thăm.
Tội ác từng che giấu nay phơi bày.
Cũng từ đó, ngày càng nhiều phụ nữ Nhật tìm đến Cơ Phàm Âm.
Người nào cũng xinh quyến rũ, vóc dáng mê , làn da nõn nà.
Khi , vẫn còn trong hồ lô, chỉ cô lạnh lùng :
“ tư cách họ tha thứ cho các . Tội nghiệt đó quá nặng nề.”
Trước khi đầu thai, Cơ Phàm Âm hỏi các cô gái , họ đồng loạt chọn: Không tha thứ.
Duy chỉ là ngoại lệ.
Chỉ vì nguyện hi sinh. Dù cứu họ, cứu gia đình .
Một trăm lẻ tám cô gái, hóa thành hồn phách, dõi từng .
Kiếp , các cô đều một gia đình , đầy đủ cha , quan trọng nhất là yêu thương.
Ba năm , Cơ Phàm Âm đưa đầu thai.
Cô : “Đầu thai ở cũng là mệnh.”
Rồi mỉm rạng rỡ, vỗ vai .
Đến khi trở thành một con mèo hoang, một cô gái bớt hình trái tim mu bàn tay nhặt về, chăm sóc ân cần, cho một mái ấm, một chủ.
Lúc , mới hiểu ý khi xưa của Cơ Phàm Âm.
Cô gái chính là cô gái tóc thắt bím.
Ngoại truyện
là Cơ Phàm Âm, tội tiên của núi Quỷ phủ, vì phạm sai lầm lớn nên bôn ba nhân gian để tích lũy công đức.
Chỉ thể cứu , hại .
Mấy ngàn năm trôi qua, hết lòng muôn mặt, sớm còn cảm giác gì.
mỗi khi thấy khói lửa ở quê nhà bùng cháy, vẫn chẳng kìm nổi mà đau lòng.
Những việc ngoài sức của , chỉ thể thắp hương cầu nguyện: Sơn hà vô sự, nhân gian bình an.
cũng ngộ , đời chẳng bao nhiêu hùng “từ trời rơi xuống”.
Nhiều hơn cả, chính là những bình thường dám .
Bọn họ, mới chính là hùng của riêng .
Mười lăm trăng tròn, mười sáu viên mãn.
Phủ Phong Thủy, suốt đêm đèn sáng.
Lấy danh lữ khách, chúc năm năm tháng tháng đều an yên.
Nâng chén, đồng hoan.
(HẾT PHẦN 17 - CÒN TIẾP)