Ngọc Hữu Khuyết - 8
Cập nhật lúc: 2025-07-10 03:57:44
Ngày Dự vương tịch thu gia sản, nắm tay tân lang đến xem náo nhiệt. Những kẻ mà cả hai kiếp mới gặp đầu, nhưng là những kẻ hủy hoại cả cuộc đời , một đám binh lính thô bạo đẩy tới xô lui, chẳng khác nào lũ chó mất chủ.
Phu quân tính tình vốn phóng khoáng, xem thích thú mặt: "A Viên, lén nhét một thỏi vàng trong giày kìa."
Thật là giỏi, đám binh lính gần đó rõ mồn một. Lập tức, giày của cả đám đều lột sạch, lục soát ít vàng ngọc châu báu.
Quý Việt tươi rói, lộ chiếc răng khểnh đáng yêu. Ta càng thêm vui vẻ, đến nỗi khom cả .
Hắn, thật là tuấn mỹ.
Mắt của Ngọc Viên vốn dĩ tệ, dù sống vạn , vẫn chỉ yêu thích những bậc mỹ nhân. Điều quan trọng là, và đường của khác biệt.
Quý tiểu tướng quân . Kẻ si mê Ngọc Sanh, kẻ dùng một mũi tên xuyên thấu trái tim . Kiếp , chẳng thể nào trở thành một vị tướng quân oai phong lẫm liệt.
Năm Vĩnh Thành thứ mười, vĩnh viễn lìa trần trong vòng xoáy tranh đoạt nơi khuê phòng. Đến tận lúc nhắm mắt xuôi tay, vẫn chẳng hề tên là gì, nhưng vẻ thảm thương khi lìa đời, khắc ghi vô cùng rõ ràng.
Kẻ nhẫn tâm b.ắ.n c.h.ế.t , một phụ nhân ruồng bỏ khỏi phủ, kẻ si mê Ngọc Sanh, nhưng cũng từng toan tính cưới thê vì nàng .
Kẻ như , c.h.ế.t thì sá gì?
Phu quân của , cũng đường hoàng trở thành một vị tướng quân. Phải, bây giờ chính là một nữ nhân độc ác như thế đấy.
Khi tin tức về hôn sự của Thẩm Ngộ An và Ngọc Sanh truyền đến, đang thong thả kiểm kê những lễ vật nhận trong ngày sinh thần..
Phu quân ở kiếp trở thành một vị tướng quân, thể cũng cường tráng hơn nhiều. Trong lòng , bỗng dưng còn quá thiết tha với cảnh góa bụa nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngoc-huu-khuyet/8.html.]
Sau yến tiệc mừng sinh thần, mắt sáng ngời như , dịu dàng hỏi: "A Viên còn thứ gì nữa ? Ta nhất định sẽ tìm về cho nàng tất cả."
Ta chẳng cần ai dạy bảo, tự nhiên vòng tay ôm lấy eo , vùi mặt lồng n.g.ự.c rộng rãi của , khẽ : "Thiếp chỉ cần mãi mãi ở bên cạnh ."
Về phần bức thư từ kinh thành xa xôi gửi đến, cũng giống như bao nhiêu phong thư đây, từng một mở .
Chỉ lặng lẽ đặt chúng bàn, ngày tháng chất chồng, một ngày , đem tất cả bỏ lò than hồng thiêu rụi.
Đến nỗi, chuyện Ngọc Sanh và Thẩm Ngộ An cùng cưỡi một con ngựa gặp nạn, cả hai đều ngã xuống, mãi một năm mới .
Quý Việt khẽ thở dài: "Một chết, một trọng thương, còn bày vẽ ân ái gì cơ chứ?"
Hắn đôi khi như , những lời khiến mà mơ hồ chẳng hiểu. câu , hiểu rõ tường tận.
Thế là vui vẻ đề nghị: "Ngày mai nghỉ, chúng cùng du xuân nhé? Hoa đào ở ngoại thành nở rộ , đến ngắm hoa đào."
Hắn vẫn như khi, thể hiện sự thiên vị đến cực điểm: "Được , cùng nương tử cưỡi chung một con ngựa."
Ta mỉm tinh nghịch cù lét , chẳng mấy chốc, cả hai nô đùa vui vẻ lăn lộn .
Nay Thư Ninh quản lý ba cửa hiệu, trở nên vô cùng chín chắn, trưởng thành. Nàng đặt chân vội rụt , còn chu đáo khép cửa giúp .
Lại thêm một mùa xuân nữa, cảnh vật tươi vô ngần. Ta, Ngọc Viên vốn dĩ nên một cuộc đời an yên như thế .