Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ngọc Kính - Chương 21 - Hoàn

Cập nhật lúc: 2025-07-10 17:05:42

“Hoàng !”

 

Lời của họ theo gió truyền đến tai , đúng như dự liệu. Ta khẽ nhếch mép, hít một sâu, bóng đêm vô tận mặt, bỗng thấy lòng đầy nỗi xót xa vô tận.

 

Thất Cát lên đài, thanh kiếm cầm nhỏ máu, áo trắng thấm đỏ. Lần , khỏi Tần Hoài Hà để g.i.ế.c , khi trở về cũng như thế . Khi , m.á.u là do vết thương của , bao giờ với , rằng hễ rời khỏi Tần Hoài Hà, sẽ truy sát. Thế nhưng vẫn , mang thương tích về, vẫn cợt trêu đùa cùng .

 

Quả nhiên như Túy Tiếu Hoa , ở đây nam nhân nên tin lời nữ nhân, nữ nhân cũng đừng tin nam nhân, nếu cả hai đều chẳng kết cục .

 

Thái tử cũng thấy Thất Cát lên đài, liền khoanh tay lệnh, “Thất Cát, bắt nàng !”

 

Ta hỏi , “Những ?”

 

“Có lẽ c.h.ế.t , lẽ bỏ , ai mà .”

 

“Ngươi đưa xuống ?”

 

“Ngươi xuống ?”

 

Ta lắc đầu, ngáp dài, cắm thanh kiếm bên cạnh bệt xuống đất, “Vậy thì cần .”

 

Thật chẳng hiểu nổi , bất kể khi nào cũng là một kẻ khó đoán.

 

Đám lầu bắt đầu cãi vã, cảm thấy phiền lòng mà bật một tiếng lạnh lẽo. Thất Cát đặt tay lên đầu gối , chẳng hỏi gì, chỉ im lặng đó, chờ đợi yêu cầu kế tiếp.

 

Ta đến tận cùng của con đường, hẳn rời khỏi Đại Chu, những việc thể , dốc sức trọn. lòng vẫn lưu điều gì đó.

 

Thông suốt thứ, chợt nhẹ lòng, buồn phiền biến mất. Ta tháo áo ngoài, để nó bay theo gió, chiếc váy trắng phất phơ theo nhịp bước, mỉm , "Thất Cát, ngươi xem múa ?"

 

Không đợi đáp, bắt đầu nhịp bước, "Thất Cát, thật từng học múa, nhưng vũ khúc của nữ nhân vốn nên để lộ khác, chỉ thể múa cho yêu thích xem mà thôi."

 

Ngày từng nghĩ sẽ múa khúc cho Thượng Quan Diệp, hằng mong thể đàn hát hòa hợp, cùng xem khúc vũ mà luyện tập bấy lâu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngoc-kinh/chuong-21-hoan.html.]

Trên đài cao, ánh trăng lạnh lẽo, hình uyển chuyển xoay vòng, nhẹ nhàng mà đầy bi thương đến cực điểm.

 

Một vũ khúc kết thúc, xoay cuối, tháo chiếc trâm ngọc bạch đầu xuống, thả tóc xuống vai, ném trâm ngọc xuống lầu. Chiếc trâm ngọc vỡ vụn mặt Thập Tam Hoàng tử, còn bước tới rìa cao nhất của tòa tháp, chỉ cần một bước là thể rơi xuống.

 

Thập Tam Hoàng tử kinh hoảng dang tay đón lấy , trong lúc hoảng loạn ngã xuống khỏi xe lăn, cố gắng lê đất mà bò tới, bàn tay đè lên mảnh trâm ngọc vỡ đến chảy máu. Hắn gọi tên , dồn hết sức nâng lên, nhưng đủ lực, đành ngã xuống, chiếc mũ quan rơi xuống, tóc tai rối bời, chiếc áo gấm của cũng lấm bẩn.

 

Ta cúi , nở nụ đầy ác ý, "Ngươi bò đất trông như một con sâu bọ ghê tởm. Cả đời ngươi cũng chỉ thể bò lết đất như , ngươi là kẻ tàn phế, mãi mãi thể dậy để chạm đến ánh trăng cao."

 

Ta thêm một chút nào nữa, ngã ngửa . Bầu trời đêm lấp lánh ánh dần bao trùm tầm của , trong cơn gió mạnh lúc rơi xuống, kìm mà đưa tay nắm lấy những vì lấp lánh.

 

Chỉ trong tích tắc, một bóng chợt xuất hiện trong tầm mắt , nhẹ nhàng bay xuống. Thất Cát cũng nhảy theo, một tay nắm lấy sợi vải lụa, tay chụp lấy cổ tay , giữ lơ lửng giữa trung.

 

Khinh công của giỏi, thể mượn gió mà xoay chuyển, tự tin rằng thể giữ chặt . Trên khuôn mặt vẫn nở nụ thường ngày, định lên tiếng trêu đùa , nhưng xoay cổ tay, thoát khỏi tay khi kịp phản ứng.

 

Ta thấy nụ của dần đông cứng , ánh mắt thu , buông tay khỏi sợi vải lụa, lao theo giữ lấy , nhưng quá muộn.

 

Đầu ngón tay của lướt qua vạt áo của , với một câu cuối cùng, nhưng gió cuốn mất âm thanh, chỉ thể thấy đôi môi mấp máy.

 

Khi cơ thể va chạm mạnh xuống đất, mắt chỉ còn sắc đỏ thẫm, m.á.u trong văng tung tóe, xương cốt vỡ vụn. Thất Cát cũng ngã xuống cạnh , cho dù khinh công cao đến , cũng thương, khó nhọc nâng , với tay về phía . Từng giọt m.á.u rỉ từ miệng nhỏ xuống vạt áo của , hòa với m.á.u của nhuộm đỏ bộ y phục trắng.

 

Như là đủ , chỉ c.h.ế.t tại đây thì Thái tử mới còn gì để chối cãi. Ngày hôm nay Thái tử xuất hiện tại nơi , ái nữ của Thái phó bỏ , vũ khí mỹ tự nhiên sẽ cầm lên. Những việc còn , thể quản nữa.

 

Ta vốn tài trí hơn , giam hãm chỉ thể dựa vẻ bề ngoài. Ta tất cả những gì thể, chỉ mong cái c.h.ế.t của thể để một vết thương cây cổ thụ là Thái tử, để an ủi linh hồn cha nơi cửu tuyền, cũng mong thể bảo vệ bình an.

 

Tiếc là kịp với Thất Cát tên của . Ta là Ngọc Kính, cũng là ánh trăng trong lòng ai.

 

Ánh mắt dần dần mờ , khuôn mặt Thất Cát cũng tan biến trong màn đêm mắt. Thật , với .

 

Nếu kiếp , gặp , tự với là ai, hỏi tên một cách đường hoàng. với tính cách của , chắc chắn sẽ đơn giản mà ngay, chắc hẳn sẽ chọc ghẹo một phen mới chịu .

 

Khi , nhất định sẽ véo má một cái…

Hồng Trần Vô Định

 

Hoàn.

Loading...