Ngọc Kính - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-09 05:44:37
Hắn đùa gọi nơi ở là Quảng Hàn Cung, mỗi đến đều mang theo rượu, “Trước đây chỉ cần bình rượu, giờ thì đem thêm cả chén.”
Rượu trong chén đầy lên, màu đỏ như ngọc quý. Ta lắc đầu, “Ta uống rượu.”
Thất Cát gì, chỉ tự ngửa đầu uống cạn. Uống xong, dài ngủ. Ta ở góc xa nhất, tựa lan can, lặng sự hỗn loạn xa hoa phía Lãm Nguyệt Lâu.
Không từ lúc nào, sáng khi tỉnh dậy, đắp chăn gấm của , còn thì rời .
Những ngày tiếp theo, Thất Cát vẫn lên tầng chín như thế. Hắn uống rượu một , uống xong thì tự ngủ, còn cách xa, hai ít chuyện. Ít , điều cũng hơn việc lấy lòng những nam nhân xa lạ.
Rồi mấy ngày đến, Túy Tiếu Hoa cũng để ai lên, nàng Thất Cát trả tiền , đến cũng .
Đêm Thất Cát , bên lan can, mân mê cây sáo ngọc, chìm suy nghĩ. Tiếng búng tay vang bên tai khiến theo phản xạ sang trái, nhưng thấy gì.
Hắn cúi xuống ghé sát bên , ngoài cùng hướng với , “Nhớ ? Đang chờ xem đến ? Đừng nữa, đến Lãm Nguyệt Lâu bao giờ cửa chính.”
Khoảng cách giữa chúng gần, đôi mắt đào hoa của lúc nào cũng ẩn chứa những cảm xúc khó thành lời, sợi tóc mai bên thái dương đọng chút sương đêm. “Vậy ngươi bằng cách nào?”
“Leo tường mà , phường hái hoa đều leo tường cả.” Thất Cát trêu , nhặt một cánh hoa vương tóc , “Hôm nay dùng dầu thơm mới, thích mùi .”
Đêm đó mang rượu, vẻ mệt mỏi phủ lên gương mặt phong trần. Hắn bỏ qua màn uống rượu, thẳng ghế, nhắm mắt ngủ, thở đều đặn, nhẹ nhàng.
Ta nắm chặt cây sáo ngọc trong tay, thỉnh thoảng . Ta tưởng ngủ say, thì bất ngờ mở lời, “Có chuyện gì ?”
Ta ngạc nhiên, “Ta tưởng ngươi ngủ .”
“ là ngủ, nhưng nàng cứ như thế, ngủ .” Hắn , nghiêng chống tay lên đầu, ánh mắt đầy mong đợi, “Bộ dạng đắn đo của nàng thế , tò mò xem nàng gì với .”
“Mấy ngày qua ngươi ?”
Thất Cát nhướn mày, “Chỉ thôi ?”
Ánh mắt của khiến dám thẳng, mặt để gió đêm xua tan chút ấm nóng len lỏi, “Chỉ thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngoc-kinh/chuong-4.html.]
Có lẽ câu hỏi của như mong đợi, ngả , “Ta việc, tiền nuôi nàng.”
Ta tròn mắt kinh ngạc, khiến bật , “Nàng thật quá thẳng thắn, xem như kẻ chỉ tiêu pha mà chẳng việc ?”
Ta hỏi thêm gì. Túy Tiếu Hoa từng , nơi kiêng nhất là hỏi về quá khứ của khách. Chúng chỉ là một ảo ảnh bên Tần Hoài Hà, bao giờ tiếp xúc với thực tại. Mọi đến đây để mua lấy một giấc mộng, một nơi lẩn tránh khỏi hiện thực.
Thấy về phía bên ngoài, cũng im lặng nghỉ.
Hồng Trần Vô Định
Ta cảm nhận mệt, nên cố giữ yên lặng quấy rầy. Đến nửa đêm, lỡ tỉnh giấc, Lãm Nguyệt Lâu vẫn đèn đuốc sáng trưng, tiếng lác đác đây.
Thất Cát ghế, chăn gấm trượt xuống đất. Ta tiến gần, định kéo chăn đắp lên , nhưng khi tay sắp chạm n.g.ự.c thì cổ bất ngờ bóp chặt.
Kẻ tỉnh dậy ánh mắt lạnh như băng, đôi mắt đào hoa từng chan chứa tình ý giờ sắc như dao. Bàn tay lớp chai mỏng, cọ da , mạng sống của trong tay , mỏng manh như cánh lông vũ. Chỉ cần dùng thêm chút sức, sẽ mất mạng ngay lập tức.
Sau khi tỉnh táo, ánh mắt dần dịu , thu tay về và nhắm mắt , “Đừng bận tâm đến .”
Tấm chăn rơi xuống đất, lặng lẽ lui xa.
Sáng hôm , ánh mặt trời, Thất Cát là nam nhân dịu dàng, tràn đầy tình cảm như đêm . Nhắc chuyện đêm qua, cố tình hạ giọng dọa , “Bàn tay là để cầm kiếm, g.i.ế.c còn nhiều hơn kẻ quen, tiền kiếm cũng ít. Nàng sợ ?”
“Ngươi sẽ g.i.ế.c ?” Ta ngước . Hắn mặc áo ngoài, đưa tay chạm mặt , đầy vẻ si mê thưởng thức, “Không nỡ, ít là bây giờ thì nỡ.”
Hắn là sát thủ, thật giả thế nào. Trong chốn phong hoa tuyết nguyệt , điều đáng sợ nhất là nam nhân thật, nữ nhân dối. Ta nhờ tiểu tỳ hàng ngày lên đây tìm hiểu tin tức về Thất Cát.
Ở Tần Hoài, chỉ cần , bất cứ thứ gì cũng thể đưa đến mặt – từ châu báu, vàng bạc, cho đến những bí mật thể ở góc tối tăm.
Tin tức về Thất Cát nhanh chóng tràn lên tầng chín. Người Thất Cát võ công cao cường, thường xuyên đến nơi đây tìm mỹ nhân say sưa mua vui, bóng lúc ẩn lúc hiện, chẳng ai thể theo dấu. Có từng theo , nhưng kẻ nào . Cũng trao tờ lệnh g.i.ế.c kèm theo vàng bạc, kẻ truy sát kịp thấy mặt trời hôm chết, khi Thất Cát say ngã trong vòng tay mỹ nhân.
Nữ tỳ đặt đóa sen tươi mới xuống. Ta thường cho nàng những chiếc bánh tinh xảo, nàng cẩn thận giấu trong áo, quanh hạ giọng, “Muội các tỷ đồn rằng, vị Thất Cát đại nhân chính là mà Ngọc Kính yêu thương.”
Sau khi Ngọc Kính biến mất, bên cạnh nàng cũng còn. Tin tức quả thật quá đỗi nực , vì nó quá giả tạo mà vì chuyện yêu đương bàn đến ở chốn phong trần .
“Làm thế nào để khiến một nam nhân việc cho ?”