Ngọc Quý Ở Phía Sau - 11
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:40:53
24
Tại hiện trường cuộc thi.
Lâm Nhược Hinh bục triển lãm, váy dài quét đất, rực rỡ chói mắt:
“Sợi dây chuyền sử dụng sự kết hợp giữa kim cương và sapphire, phần đá chủ cắt bằng kỹ thuật vòng tròn 45 độ mới mẻ…”
sân khấu, bỗng bật .
Đó chính là món quà kỷ niệm 5 năm tặng Cố Cảnh Thâm tháng .
“Cô Lâm, xin hỏi cảm hứng thiết kế của mẫu đến từ ?” Một giám khảo đẩy gọng kính.
“ luôn yêu thích những yếu tố từ biển cả,” cô mỉm , vẫn giữ vẻ thanh nhã: “Sapphire trong xanh như nước biển .”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Những thiết kế đây của cô dường như thường thiên về đá malachite và ngọc lục bảo,” một giám khảo khác lật xem tập hồ sơ thiết kế: “Kỹ thuật cắt như thế đây từng xuất hiện trong tác phẩm của cô. Tại đổi phong cách nhiều đến ?”
Nụ của Lâm Nhược Hinh cứng .
“…” Cô liếc xuống phía sân khấu về phía Cố Cảnh Thâm, như đang cầu cứu: “Đây là một vài thử nghiệm gần đây của .”
“Thử nghiệm?” Vị giám khảo nhướng mày: “ kỹ thuật cắt thành thạo, giống dấu vết của đang thử nghiệm. Đường cong kiểu giọt nước xử lý như thế càng giống…”
Ông lật phần của tài liệu, ánh mắt dừng ở một chỗ.
ông đang gì — trong tài liệu dự thi phần giới thiệu những tác phẩm tiêu biểu trong vài năm qua của .
Ông ngẩng đầu định điều gì đó, nhưng bỗng dừng .
Đôi mắt cặp kính gọng vàng, liếc Cố Cảnh Thâm sân khấu, liếc sang Lâm Nhược Hinh, ánh mắt đầy ẩn ý, đó khép tập tài liệu .
“Được , chúng rõ.” Ông với giọng bình thản: “Cảm ơn cô, cô Lâm. Bản thiết kế khá.”
25
Đến lượt trình bày.
mở chiếc hộp nhung. Ánh đèn chiếu rọi lên , như một dải ánh trăng mờ lạnh.
“Đây là một chiếc đồng hồ đeo tay.” Giọng vang lên giữa hội trường: “Lấy cảm hứng từ sự vĩnh hằng của thời gian, và ý nghĩa của sự chờ đợi.”
Hình ảnh chiếu trực tiếp từ máy bắt đầu hiển thị màn hình lớn: bên trong mặt đồng hồ, đá mặt trăng tỏa ánh sáng dịu dàng, vòng ngoài là obsidian – trầm lặng và sâu lắng. Hai loại đá quý đối lập tương hỗ – một sáng, một tối; một lạnh, một ấm.
nhẹ nhàng xoay mặt đồng hồ, ánh sáng từ đá mặt trăng đèn chiếu hiện những vệt sáng tinh tế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngoc-quy-o-phia-sau/11.html.]
“Khi pha mặt trăng đổi, obsidian sẽ xoay theo. Dù mặt trăng xuất hiện với hình dạng nào, màn đêm cũng sẽ bao bọc và chở che cô .”
Các giám khảo tiến gần bục trưng bày, chăm chú quan sát.
“Ý tưởng độc đáo.” Một vị giám khảo kỳ cựu đẩy gọng kính: “ kỹ thuật thực hiện khó, chỉ một sai nhỏ là sẽ thất bại. Xin hỏi, chiếc đồng hồ thể hoạt động bình thường ?”
tháo chiếc đồng hồ cỡ nhỏ hơn đang đeo tay: “Đây là bản chỉnh.”
Giám khảo giơ đồng hồ lên ánh đèn để quan sát kỹ.
Khi kim đồng hồ chuyển động, pha mặt trăng cũng đổi theo. Trong sự đan xen của ánh sáng và bóng tối, như đang kể một câu chuyện cổ xưa.
“Cơ chế chuyển động trong chiếc đồng hồ khéo léo.” Vị giám khảo kỹ thuật xem xét kỹ phần lưng đồng hồ: “Cho phép pha mặt trăng chuyển động tự nhiên mà ảnh hưởng đến độ chính xác của thời gian. Điều đòi hỏi tính toán cực kỳ chính xác.”
“Câu hỏi cuối cùng.” Giám khảo lật xem hồ sơ: “Tên của tác phẩm là gì?”
hít một thật sâu.
“Hàn Nguyệt.” (寒月)
Dưới sân khấu vang lên những tiếng xì xào khe khẽ. thấy sắc mặt Cố Cảnh Thâm chợt trở nên vô cùng khó coi.
“Tại đặt tên như ?”
“Bởi vì…” Giọng nhẹ: “Đây là một ẩn dụ về thời gian. Trăng khi tròn khi khuyết, khi sáng khi mờ — nhưng đêm lạnh thì luôn đổi.”
ngừng một chút:
“Thời gian thể đổi , nhưng sự chờ đợi là vĩnh hằng.”
Câu đó như là dành cho chính , cũng như dành cho đang dõi theo nơi khán phòng.
26
Lâm Nhược Hinh bục nhận giải, tay cầm chiếc cúp vàng, khóe môi giữ một độ cong , lịch sự.
Ánh đèn sân khấu chói mắt, chiếu đến mức khiến cô choáng váng.
Đây là một vở kịch mà ai cũng ngầm hiểu.
Cô các giám khảo đều nhận sự thật, nhưng vì nể mặt đơn vị tài trợ nên vạch trần cô.
Chiếc cúp nóng bỏng đến mức khó giữ, giống như buổi trưa oi ả bốn năm .
Khi đó, cô du học về nước, cha cô mời cho cô gia sư nhất.
Tiêu Chỉ Hàn đẩy cửa phòng vẽ bước , ngược sáng, dáng cao ráo, nụ ôn hòa.