Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ngọc Quý Ở Phía Sau - 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:40:43

7

 

Mưa đêm ở Paris ngớt, mái vòm vàng của nhà hàng ba Michelin “L'Abeille”, Tiêu Chỉ Hàn đối diện .

 

Ngón tay thon dài của cầm d.a.o nĩa, nhẹ nhàng gắp từng lát cần tây trong đĩa salad .

 

chợt nhớ đến bữa ăn hôm đó hồi đại học.

 

Đó là duy nhất chúng ăn cơm ở căn tin trường. quên mang thẻ ăn, đúng lúc gặp .

 

Bữa đó, cũng đối diện như thế .

 

Hồi đó, cả khoa đều đồn rằng và cô giáo Đường Yên đang quen .

 

Cô Đường là sinh viên xuất sắc của Học viện Mỹ thuật Hoàng gia Brussels, hai mươi lăm tuổi đạt giải thưởng thiết kế trang sức quốc tế.

 

Suốt bữa ăn, câu nào, cảm thấy mối tình thầm lặng của thật nực .

 

Chỉ là vẫn luôn , nghiêm túc nhận xét bài thiết kế gần nhất của .

 

lơ đễnh gật đầu, đáp vài câu qua loa.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Về , Cố Cảnh Thâm xuất hiện, như một cơn gió cuốn khỏi mối tình đơn phương chẳng kết quả .

 

“Đang nghĩ gì ?” Giọng Tiêu Chỉ Hàn kéo về hiện tại.

 

ngẩng lên, nhẹ giọng : “Nghĩ rằng, thầy cũng ăn cần tây ?”

 

Anh lắc đầu, khẽ : “Lần chúng ăn cùng , em để hết cần tây.”

 

sững .

 

“Thầy vẫn nhớ ?”

 

Anh trầm ngâm một lúc: “Còn nhớ nhiều.”

 

“Ví dụ?”

 

“Ví dụ, em thích dùng đá mặt trăng, nó giống như làn nước mùa thu.”

 

Anh cúi đầu, gạt bộ cần tây trong đĩa sang một bên, sắp xếp gọn gàng.

 

“Ví dụ, khi thiết kế em vô thức cắn đuôi bút chì.”

 

Tay đang cắt miếng bò bít tết thì khựng .

 

Đó đều là những thói quen hồi đại học.

 

Về khi Cố thị, bỏ dùng đá mặt trăng, vì Cố Cảnh Thâm nó quá lạnh lẽo, đủ tính thương mại.

 

Cũng bỏ luôn thói quen cắn bút, vì cho rằng như thế đủ tao nhã.

 

8

 

“Còn cô giáo Đường Yên thì ?” cầm ly rượu, giả vờ hỏi một cách vô tình: “Nghe năm ngoái cô tổ chức một buổi triển lãm cá nhân ở London?”

 

Động tác của Tiêu Chỉ Hàn khựng một chút: “Cô kết hôn , với một thương nhân đá quý Bỉ.”

 

“Vậy hai …"

 

“Bọn từng là gì cả, chỉ là bạn.” Anh ngẩng đầu lên, ánh mắt trong trẻo.

 

cúi đầu nhấp một ngụm rượu vang, nên gì tiếp.

 

Ánh đèn chiếu lên chiếc khuy tay áo gắn đá mặt trăng của , sắc màu dịu nhẹ giống hệt ánh mắt từng trong ký ức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngoc-quy-o-phia-sau/4.html.]

 

“Nghe , thầy Tiêu ở Paris mấy năm nay, nhiều theo đuổi thầy.” nghiêng đầu, phá vỡ sự im lặng thoáng chốc.

 

“Không chuyện đó.” Anh , giọng nhẹ nhàng: “Công việc bận rộn lắm.”

 

“Muốn đến xem phòng thiết kế của ?” Anh đột nhiên hỏi: “Ngay ở con phố đối diện.”

 

Ban đêm ở Paris, khí vẫn còn mang theo lạnh ẩm ướt.

 

Trong thang máy yên tĩnh, chỉ tiếng hít thở của .

 

Hậu vị của rượu vang dần dần dâng lên.

 

gương mặt nghiêng của , chợt nhớ đến một buổi chiều sáu năm .

 

Ngón tay thon dài của nhẹ nhàng chỉ bản thiết kế của , : “Quy tắc em phá táo bạo.”

 

Gương mặt nghiêng của sáu năm trùng khớp một cách hảo với đàn ông mắt lúc .

 

như điều khiển bởi một thế lực vô hình, khẽ nhón chân, hôn lên .

 

Anh rõ ràng sững một chút, lập tức siết chặt vòng tay.

 

Chúng loạng choạng bước phòng thiết kế, thậm chí còn kịp bật đèn.

 

Nụ hôn của dịu dàng, nhưng mang theo sự chiếm hữu thể kháng cự.

 

kẹt giữa và bức tường, ngón tay thon dài của cởi từng chiếc cúc áo của , mỗi chạm đều khiến run rẩy.

 

Áo vest rơi xuống tấm thảm, ôm lấy eo , ép cửa sổ sát đất.

 

Tấm kính lạnh khiến rùng , lập tức xoay , ôm lòng.

 

“Lạnh ?” Anh cúi đầu, cắn nhẹ tai .

 

lắc đầu, chủ động vòng tay ôm lấy cổ .

 

Anh khẽ một tiếng, nụ hôn rơi lên bên cổ . Áo sơ mi hé mở, để lộ những đường nét cơ thể hảo.

 

Bàn tay lướt nhẹ lưng , như đang vuốt ve một món báu vật vô giá.

 

9

 

Trong cơn mơ hồ, như về cuối thu năm 21 tuổi. 

 

Ánh nắng xuyên qua khung kính phòng thiết kế rọi , đang nhận xét tác phẩm của sinh viên. 

 

lén , ngắm hàng mi dày in bóng lên gò má, ngắm nụ nhạt nhòa nơi khóe môi

 

Khi đó rung động một cách vô phòng như thế. 

 

Vì đôi mày nhíu của , vì vẻ mặt nghiêm túc, vì hương thơm mát lạnh thoảng quanh

 

“Tần Nguyệt…” Anh khàn giọng gọi tên

 

Tia lý trí cuối cùng cũng dục vọng nhấn chìm. 

 

ngẩng đầu đón lấy nụ hôn của , thở tràn đến, mang theo hương rượu vang đậm đà. 

 

Ngón tay như châm lửa , mỗi chạm đều khiến run rẩy. 

 

“Có đau ?” Anh bất ngờ dừng , trong mắt đầy dịu dàng thể hóa giải. 

 

lắc đầu, đầu ngón tay lướt qua đường viền hàm căng chặt của

 

Anh nắm lấy tay , thành kính hôn lên lòng bàn tay

Loading...