Ngôi sao đêm - Chương 12
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:36:32
Sau đó, tìm cô, những lời mà đến tận cũng dám nhớ .
Gió hoàng hôn hóa thành vô lưỡi d.a.o sắc bén, từng chút, từng chút cắt qua da thịt .
Ảo giác khiến cảm thấy đầm đìa máu, nhưng thể đưa tay về phía cô.
Hà Tri Chu mặc một chiếc váy , mặt trang điểm tỉ mỉ, lẽ còn tưởng rằng đến để tỏ tình.
Tim Du Vãn Tinh đau đến mức c.h.ế.t , nhưng vẫn giữ nguyên vẻ mặt lạnh nhạt: "Đừng dây dưa với nữa, sắp kết hôn ."
Ánh trăng trong mắt cô, trong khoảnh khắc, vỡ vụn.
Sau , một mùa đông lạnh thấu xương.
Anh chủ động , thế cảnh sát vùng ở căn cứ bí mật, gánh lấy tội danh.
Bị lột sạch quần áo, kéo sân nhỏ, mạch m.á.u rạch từng chút một để rút cạn.
Có lẽ vì vẻ mặt bình tĩnh của quá gai mắt, bọn chúng bực bội rút ống tiêm: "Mẹ kiếp, một thằng phản bội mà còn vênh váo thế ?"
"Vừa , hàng mới từ nước ngoài gửi đến, thử qua giới hạn của cơ thể con , lấy nó thử nghiệm ."
Chúng tiêm một liều thuốc gấp đôi tiêu chuẩn.
Trong cơn đau đớn tột cùng, Du Vãn Tinh cảm nhận sinh mệnh đang dần trôi .
Cơn đau dữ dội bắp chân, lẽ là do hai con sói giữ nhà trong sân đang cắn xé m.á.u thịt của .
cũng cả.
Lần , đủ , đủ để kết án tử hình Lâm Đào, đủ để quét sạch bộ hang ổ phạm pháp .
Anh cũng xem như c.h.ế.t ý nghĩa.
Anh chợt nhớ đến thời cấp ba, khi Hà Tri Chu học thơ cổ trong giờ ngữ văn.
Hôm đó, đèo cô xe đạp, cô rúc lòng , gục đầu khe khẽ ngâm:
"Nguyện như , như trăng, ánh sáng giao , mãi mãi rạng ngời."
" mà, là ngôi , đành ấm ức mặt trăng thôi."
Đêm mà Du Vãn Tinh chết, bầu trời đen kịt.
Không , cũng chẳng trăng.
12
"Lúc đó, cảnh sát báo đến nhận di vật của … mà cũng thể gọi là di vật , chỉ là một sợi dây buộc tóc chấm bi đỏ trắng, bẩn hết cả ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngoi-sao-dem/chuong-12.html.]
Anh trai đôi mắt đỏ hoe của , chợt hiểu :
"Là đồ của em, đúng ?"
chậm rãi gật đầu.
Hồi đó, mốt dây buộc tóc scrunchie thịnh hành.
Ở thị trấn một tiệm đồ xinh chuyên chọn mẫu nhất, mỗi hàng mới là lập tức cháy sạch.
Giá ngày một cao.
mua , bèn than thở với Du Vãn Tinh vài câu, hôm liền mua tặng .
"Giúp bà chủ tiệm dọn ít hàng, bà bảo cầm một cái về."
Anh đưa sợi dây buộc tóc chấm bi mềm mại cho :
"Cầm , quà Quốc tế Thiếu nhi."
dùng nó buộc tóc suốt hơn nửa năm, đến khi dây chun giãn , lỏng lẻo đến mức còn đàn hồi nữa.
Đêm Giao thừa, cùng Du Vãn Tinh ngoài đốt pháo hoa.
quấn sợi dây buộc tóc hai vòng quanh cổ tay : "Quà năm mới."
Anh cúi đầu thoáng qua, khóe mắt cong lên : "Quà qua loa ?"
"Không thích thì thôi."
"Muốn chứ, em tặng gì cũng ."
Vừa , rút một cây pháo hoa mới đưa cho : "Chúc mừng năm mới, Chu Chu."
…
Không thể nhớ thêm nữa.
hít một thật sâu, cố gắng xua tan cơn đau âm ỉ trào dâng trong lồng ngực:
"Anh gặp… Du Vãn Tinh ?"
"Không, t.h.i t.h.ể của giữ . Sau khi dùng để thí nghiệm giới hạn loại thuốc mới, bọn chúng đem 'hủy bỏ'."
Anh trai , giọng nghẹn : "Cậu để gì cả, chỉ thể đặt sợi dây buộc tóc đó mộ phần của ."
Anh dùng từ "hủy bỏ".
Khoảnh khắc , trong đầu chợt lóe lên vô hình ảnh.
Năm mười bốn tuổi, thanh ngang của chiếc xe đạp cũ, xương bướm lưng tựa lồng n.g.ự.c ấm áp của .