Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

NGỌT HAY ĐẮNG, VẪN LÀ ANH - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:51:08

5

Có lẽ vì về quê gặp Trần Dư An, tâm trạng thật sự tệ.

 

Mẹ sang nhà bà ngoại, mai mới về.

 

quyết định rủ cô bạn từ thời còn ở quê uống rượu.

 

chứng kiến bộ mối quan hệ giữa và Tống Nguyên.

 

Nên khi kể về những gì , cô tức giận đến mức suýt chửi thề.

 

"Năm đó bao thích , thế mà chọn ở bên Tống Nguyên."

 

"Mạn Mạn, , khi đó bao nhiêu nam sinh trong trường đau lòng đấy…"

 

ngửa cổ uống cạn ly rượu, ợ một cái:

 

"Tớ nhớ rõ, cái Trần gì đó... À đúng , Trần Dư An, hotboy một của trường..."

 

"Anh thích lắm đó, Mạn Mạn..."

 

"Bao nhiêu năm nay cũng tin yêu ai thích ai cả. Mạn Mạn, nếu chọn , chắc chắn sẽ hạnh phúc hơn với Tống Nguyên nhiều."

 

Thích ?

 

vạch trần bộ mặt thật của , nhưng cảm thấy cần thiết.

 

Chuyện cũ lắm .

 

cầm ly rượu lên: "Du Du, đừng nhắc đến những đó nữa, uống ."

 

Đến cuối cùng, Du Du uống đến mức sắp gục xuống.

 

Điện thoại liên tục rung lên, trong cơn mơ màng, thấy cái tên màn hình, Trần Dư An.

 

"Du Du, là do đấy, nhắc đến Trần Dư An, giờ gọi cho tớ."

 

" gọi tớ gì?"

 

"Tớ với quan hệ gì ."

 

định bấm tắt, nhưng Du Du giật lấy, ấn nút máy.

 

"Trần Dư An ? Mạn Mạn uống say , bọn đang ở quán rượu Phong Lâm, thể phiền đến đón cô ?"

 

vội giật điện thoại, nhưng Du Du xong cúp máy.

 

nháy mắt với : "Mạn Mạn, chắc chắn Trần Dư An vẫn còn thích đấy."

 

6

Trần Dư An đến đây nhanh.

 

xổm bên đường, từ xa thấy bước xuống xe.

 

Du Du thấy , lập tức chạy cùng bạn trai đến đón cô .

 

híp mắt, nhúc nhích.

 

Chỉ lặng lẽ tiến từng bước một về phía .

 

Cái nóng oi bức của đêm hè vẫn hạ nhiệt.

 

thấy đôi mày thanh tú, nét mặt điển trai của , cùng những giọt mồ hôi lấm tấm nơi chóp mũi.

 

tất cả những điều đó cũng sánh bằng ánh mắt khoảnh khắc cuối cùng .

 

Ánh mắt dịu dàng đến mức khiến thể đắm chìm.

 

Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi

"Trần Dư An."

 

ngẩng đầu : "Trần Dư An, bao lâu chúng gặp ?"

 

"Mạn Mạn, là hai năm ba tháng."

 

Giọng nhẹ như gió thoảng, những ngón tay nắm lấy cánh tay mang theo chút lạnh lẽo, nhưng đầy sức mạnh.

 

7

loạng choạng dậy, hất tay .

 

"Em say, cần lo cho . Anh , Trần Dư An..."

 

Tay buông lỏng, nhưng vẫn rời .

 

Vừa hất tay , choáng váng, vững, cả ngã nhào xuống đất.

 

Trần Dư An vững vàng đỡ lấy :

 

"Mạn Mạn, em uống nhiều , để đưa em nghỉ ."

 

"Trần Dư An, lấy tư cách gì mà gọi tên mật của em? Cái tên 'Mạn Mạn' cũng là thứ thể gọi ?"

 

lảo đảo lên, thèm mà cứ thế bước .

 

Trần Dư An vội vàng đuổi theo, định đỡ lấy , nhưng đẩy tay :

 

"Anh đừng quan tâm đến em, đàn ông các chẳng ai cả."

 

"Mạn Mạn..."

 

"Trần Dư An, em ghét nhất loại như , cái gọi là quân tử chính trực..."

 

giơ tay chỉ mũi : "Mời lập tức biến ."

 

"Mạn Mạn, rốt cuộc xảy chuyện gì, thể cho ?"

 

Giọng lộ chút bất lực.

 

"Nói cho thì ích gì?"

 

Trần Dư An im lặng. 

 

Một lúc , mới chậm rãi lên tiếng:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngot-hay-dang-van-la-anh/chuong-2.html.]

"Mạn Mạn, em thể thử tin một ?"

 

"Vậy , thích ?"

 

"Anh sẽ thích bạn gái của bạn học."

 

Trần Dư An bình tĩnh :

 

"Mạn Mạn, đợi khi em tỉnh rượu, chúng sẽ chuyện nghiêm túc."

 

Anh kéo lên xe.

 

Anh hỏi .

 

Đầu đau như búa bổ, nhưng vẫn nhớ rõ ghét nhất là uống rượu.

 

Thế nên nằng nặc đòi đến khách sạn.

 

Tới khách sạn.

 

Trần Dư An đưa đến phòng, ngoài cửa, lịch sự tiến .

 

ngay khi cánh cửa sắp đóng , bất ngờ nắm lấy tay áo , kéo trong.

 

"Mạn Mạn..."

 

Trần Dư An định gỡ tay , nhưng gót giày cao của mắc tấm thảm mềm mại.

 

lảo đảo ngã về phía , chỉ thể siết chặt eo , giữ .

 

"Có vững ?"

 

"Không."

 

mềm nhũn tựa n.g.ự.c , ngẩng đầu hỏi:

 

"Trần Dư An, bạn gái ?"

 

"Không ."

 

"Cũng vợ cưới, mối quan hệ mập mờ nào đúng ?"

 

"Không ."

 

"Vậy thì ."

 

khẽ nhếch môi, nhẹ:

 

"Vậy em cần lo lắng bản trở thành kẻ phá hoại nhân duyên của khác nữa."

 

Trần Dư An đẩy ngã xuống sofa, nhưng vẫn cố kìm chế, nắm lấy cổ tay :

 

"Mạn Mạn, em đang cãi với Tống Nguyên..."

 

"Đừng nhắc đến ."

 

cúi xuống hôn :

 

"Xui xẻo."

 

Vạt áo sơ mi của Trần Dư An kéo , cố gắng ngăn cản bàn tay tiếp tục loạn.

 

nhanh hơn một bước, môi chạm yết hầu của .

 

thể cảm nhận rõ ràng bàn tay đang nắm lấy tay đột nhiên siết chặt.

 

Tim … đập nhanh đến mức khiến kinh ngạc.

 

Ngón tay men theo eo bụng trượt lên, đặt lên n.g.ự.c .

 

"Trần Dư An… vì tim đập nhanh như ?"

 

"Còn chịu thừa nhận ? Anh thích em."

 

khẽ cắn tai , giọng nhẹ như thở:

 

"Chết thật , quân tử chính trực Trần Dư An thích bạn gái của bạn học cơ đấy."

 

"Hơn nữa, còn phản ứng nữa chứ…"

 

"Hứa Phù!"

 

Đáy mắt Trần Dư An ánh lên một màu đỏ nhạt.

 

Anh siết chặt quai hàm.

 

Anh lật , đè xuống sofa:

 

"Mạn Mạn, đừng trêu nữa."

 

nhấc chân, trực tiếp quấn quanh eo :

 

"Cứ trêu đấy."

 

"Mạn Mạn..."

 

khẽ nheo mắt:

 

"Trần Dư An, chẳng lẽ để trống lâu quá, nữa?"

 

Anh kích thích, mím chặt môi.

 

Khoảnh khắc mất kiểm soát mà hôn

 

mềm nhũn, thả lỏng cơ thể, để bản chìm chiếc sofa êm ái.

 

Quân tử chính trực ?

 

Chẳng vẫn kéo xuống ?

 

Loading...