NGŨ TIÊN TỤ HỒN - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:44:48
Bạch Vô Thường giọng đầy khổ sở: "Đại nhân sợ là quên , Hồ Thất Thất duyên với ngài. Năm đó, Hồ vương vốn dĩ sinh nổi con trai, lão tìm đến ngài cầu xin, mà ngài thì..."
"Ngài nếu Hồ vương chịu dùng chính lông của may thành một bộ Hồ cừu cho ngài, thì ngài sẽ ban cho lão một đứa con."
Hồ cừu ư? Lại còn là lông của hồ vương.
Nghe qua vẻ là chuyện thể .
"Vậy, Hồ Thất Thất là do ban cho Hồ vương?"
Bạch Vô Thường câm nín trong chốc lát, mới đáp: " . Ngài nghịch thiên cải mệnh, dùng đá Nữ Oa tạo một cô hồn."
"Hết hồn ! Ta còn tưởng cùng một con hồ ly già sinh một đứa con hồ ly chứ." Ta suy nghĩ, dù cũng sống quá lâu, quên một hai chuyện cũng chẳng lạ, nhưng chuyện sinh con mà cũng quên thì tuyệt đối thể nào.
"Vậy tách hồn bọn họ ?" Dùng vũ lực, giỏi. chọn một trong ba, chút do dự.
Mùa đông sắp đến, nếu Tống Nguyệt Đường cũng một bộ hồ cừu, thì chẳng khác nào thêm một món pháp bảo.
Lũ yêu nghiệt tầm thường nhất định dám đến gần nàng.
"Phải , hồ cừu của ?"
"......Bị đại nhân..." Bạch Vô Thường tuyệt vọng đến cực điểm, "Đem nướng gà ."
Ta chạm mũi, tiếc nuối, nhưng , đòi một bộ khác là .
"Đại nhân." Bạch Vô Thường nghiêm giọng : "Nếu tách ba hồn mà tổn hao gì, cần dùng đến quả ly hồn núi Thương Hoa. núi Thương Hoa kết giới, năm trăm năm mới mở một , mà mở chính là hai ngày ."
Núi Thương Hoa, . Thuộc về vùng đất hoang ngoại giới, nơi chư thần quản.
Lúc còn Quỷ Đế, rảnh rỗi việc gì , từng đó dạo một vòng.
Chỉ là kỳ quái , còn chút ký ức nào về nơi .
Biết cách giải quyết, dự định tiên sẽ bắt đạo sĩ Thanh Hà Tử , đánh c.h.ế.t cho xong chuyện.
Không ngờ rằng, nhân lúc Chung Bất Vận ôm chặt cánh tay, tên đó biến mất .
Chỉ còn một bộ đạo bào xám rơi mặt đất.
Ta đành lôi Chung Bất Vận về khách điếm.
Tống Nguyệt Đường hỏi thế nào , nhưng thấy Chung Bất Vận thuần thục nhổ phắt cây quế mới trồng, tự chui xuống, vùi đó.
"Lại ngốc ?"
Ta hừ một tiếng: "Lần sợ là sẽ ngốc lâu một chút."
Hoắc Trường Xuân hả hê cầm kéo lên: "Ngoan, tỉa cành cho ngươi."
Chung Bất Vận vung tay tát một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngu-tien-tu-hon/chuong-6.html.]
"Ngươi đánh gì?"
"Bây giờ là cây liễu!"
Tống Nguyệt Đường: "..."
Ta gấp một tiểu nhân giấy theo hình dáng của , đặt bên cạnh y.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Ngày hôm , hỏi Tống Nguyệt Đường tri phủ ở .
Gã tiểu tư của phủ tướng quân liền vội vàng chạy đến báo tin, trong nhà chuyện gấp, bảo mau chóng về.
Tống Nguyệt Đường tưởng Tống phu nhân và Tống tướng quân gặp chuyện may, vội kéo chạy về nhà.
Vừa cửa, liền thấy một nữ tử vận hồng y tay cầm đầy điểm tâm, nhét miệng.
Bên cạnh, một vị phu nhân quyền quý ôm lấy nàng , lóc thảm thiết: "A Nguyên, con đột nhiên trở nên ngốc nghếch thế , đây!"
Tống phu nhân bối rối , một tay cầm khăn lau nước mắt cho vị phu nhân , tay còn cầm điểm tâm dỗ dành nữ tử nọ.
Nhìn thấy , như thể gặp cứu tinh, vội vã bước lên đón.
"Tiêu Tiêu, thật sự còn cách nào khác, mới gọi con trở về, con xem chuyện ..."
8
Tống Nguyệt Đường bước lên vài bước, đỡ lấy nữ tử , quan sát một hồi: "Chuyện là thế nào? A Nguyên chẳng sắp cung ?"
"Tiêu Tiêu, đây là Thẩm An, khuê danh một chữ Nguyên. Nàng là con gái tri phủ."
Thẩm An? Huyền Nữ nương nương?
Tên Thanh Hà Tử ngủ ban đêm ? Ra tay nhanh như ?
"Tiêu Tiêu, A Nguyên hôm nay chỉ dạo hồ, vì khi trở về liền đột nhiên câm lặng, chỉ ăn uống mà thôi."
Tống phu nhân thở dài: "Ta con ăn đặc thù, lẽ thể chút gì đó, nên mới gọi con về."
Thẩm phu nhân gục trong lòng Tống phu nhân, đến lê hoa đái vũ, Tống tướng quân một bên, tay giơ dám kéo, gân xanh trán giật giật liên hồi.
Ta bảo Tống Nguyệt Đường trông chừng Thẩm An, xoay cửa, thẳng về hướng phủ Quốc Công.
Nếu hồn nàng còn nuốt, vẫn thể nghĩ cách đoạt .
Trước cửa phủ Quốc Công, Ngụy Lâm khéo từ trong . Nếu tối qua tận mắt chứng kiến tay hung ác thế nào, chớp mắt bẻ gãy cổ kẻ vô tội, e rằng còn tưởng là một công tử thế gia phong tư tuấn dật, thanh nhã xuất trần.
Kỳ quái, hồn phách của Thẩm An.
Oan hồn thì ít, chỉ là sợ hãi tiên quang , dám đến gần.