NGŨ TIÊN TỤ HỒN - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:44:51
"Thẩm tiểu thư kẻ hạ tà thuật. Dấu ấn hoa Mạn Châu Sa tác dụng tước đoạt thần trí của nàng , nếu thần trí ăn mòn, hồn phách liền dễ dàng câu ."
"Là tên khốn kiếp nào dám động A Nguyên của ?" Thẩm phu nhân lập tức nhảy dựng lên, hai tay xắn tay áo: "Xem lão nương lột da !"
Thẩm đại nhân âm thanh mà đến, sắc mặt cũng trầm xuống, vỗ bàn một cái: "Giữa thanh thiên bạch nhật kẻ ác đồ như ! Ta nhất định tống lao ngục, mở tư hình!"
Tống tướng quân và Hoắc Trường Xuân cùng nuốt nước bọt, lùi về một bước.
Ta dẫn hồn phách của Thẩm An , khai thiên nhãn cho Thẩm phu nhân, để hai con tương phùng.
"Nếu lúc để hồn phách của Thẩm tiểu thư trở về xác, nhất định sẽ lập tức câu nữa." Tin tức Thẩm An trở bình thường truyền , Thanh Hà Tử liền ngay kẻ đáy hồ là giả mạo.
Ta rõ nguyên nhân với Thẩm An, nàng quyết định sẽ chờ một thời gian nữa mới nhập thể.
"Chỉ là, hồn thể của ngươi đặc biệt, nếu lang thang bên ngoài, dễ dã quỷ nuốt chửng. Chi bằng đến cửa tiệm của , tiệm giấy tiền vàng mã pháp trận gia trì, thể che giấu khí tức của hồn thể."
Chúng bàn bạc xong xuôi, Thẩm phu nhân đem cơ thể của con gái về phủ, cơm nước đầy đủ, ngoài mặt vẫn vẻ bi thương như cũ.
Đợi trở về từ núi Thương Hoa, sẽ giúp Thẩm An đưa hồn về cơ thể.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Ta dựa theo dáng vẻ của gấp một giấy, để trong Tống phủ.
Tống Nguyệt Đường và Hoắc Trường Xuân giúp trông coi cửa tiệm.
Ban đầu cũng định gấp cho Thẩm An một giấy để nàng thể tạm ở , nào ngờ nàng ngượng ngùng hỏi: "Có thể gấp một nam nhân tuấn tiêu sái ?"
"Ta cũng trải nghiệm cảm giác nam tử một ."
Tống Nguyệt Đường cũng thấy hứng thú: "Dáng vẻ tuấn tú mà mất vẻ cương nghị, khí độ phong lưu mà dung tục, nhưng dáng vẫn cao lớn một chút, oai phong một chút..."
10
Chờ gấp xong, Thẩm An chờ đợi nổi mà lập tức chui , tò mò xoay một vòng, ngắm dung mạo của chính , vô cùng hài lòng.
"Trời ơi! Thế gian thật nam nhân tuyệt sắc đến ?" Tống Nguyệt Đường ôm mặt, mắt sáng rực như .
Hoắc Trường Xuân nghiến răng ken két.
…
Núi Thương Hoa tại đảo Bồng Lai cách ngàn dặm, bốn bề là nước, tách biệt với thế gian, chướng khí và kết giới ngăn cách.
Nếu nhờ hạc giấy cõng , thì với chặng đường xa xôi , cũng chẳng buồn đến.
Kết giới bên mở , song bắt đầu nhạt dần, lẽ đến giờ Hợi, sẽ triệt để khai mở.
Bên trong, nhiều tầng mây dày đặc cuồn cuộn như sóng dữ.
Còn những tiếng gầm rống rung trời chuyển đất ngừng truyền .
Ta xoa xoa tay, rút Hoàng Tuyền Tiên đoạt từ Diêm Vương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngu-tien-tu-hon/chuong-8.html.]
Thanh Hà Tử nơi từng là địa bàn của , nhưng qua trăm ngàn năm, ai bên trong còn mấy kẻ nhận .
Kẻ nào lời, cứ đánh thẳng tay là !
Ta vỗ nhẹ lên đầu hạc giấy, hiệu đáp xuống.
Vốn định chờ đến giờ Hợi mới , nhưng vươn tay, kết giới tự động dạt , mở một lối cao bằng một .
Còn cả cửa tự động nữa ?
Thú vị đấy.
Núi Thương Hoa linh khí bàng bạc, khắp nơi đều là lưu thạch óng ánh, sơn cốc đầy rẫy chi thảo, quả thực như chốn bồng lai tiên cảnh.
Một con linh hầu ẩn tán cây bỗng nhiên trĩu ngược xuống, cẩn thận từ trái sang , đồng tử đột nhiên co rút: "Quỷ Đế?"
"Quỷ Đế trở về!"
Chỉ trong chớp mắt, nó trèo lên ngọn cây, vung tay hô lớn.
Ta kéo thẳng Hoàng Tuyền Tiên, lạnh một tiếng.
Muốn gọi đồng bọn vây đánh ?
Tốt lắm! Giải quyết một luôn cũng !
Phía xa khói bụi cuồn cuộn, ầm ầm kéo đến.
Tựa hồ vạn thiên yêu thú đồng loạt lao đến.
Tới cách chỉ chừng ba trượng thì dừng .
Một con Đương Khang mập ú phanh gấp kịp, trực tiếp đ.â.m mũi giày .
"Quỷ Đế?" Cái đuôi quăn tít của nó quét từng luồng tàn ảnh: "Là Đương Đương đây!"
"Ngài lâu quá ? Xem , gầy trơ xương !"
"Cút ngay! Nhìn !" Ảnh Chiêu xách tai Đương Đương vứt thẳng , mật áp sát : "Quỷ Đế đại nhân! Nhìn xem, đáng yêu hơn ?"
Ta: ???
Không cần đánh nữa ?
Bầy yêu thú ríu rít tranh nhào tới tỏ lòng trung thành.
Ta rõ mục đích đến đây, linh hầu lập tức bám cành cây nhảy , chỉ chốc lát , nâng một vật dâng lên.
Nó cung kính dâng một quả nửa hồng nửa đen cho : "Quỷ Đế, đây là quả Ly Hồn, tổng cộng một trăm ba mươi ba quả chín trong núi Thương Hoa. Không sự cho phép của ngài, bất cứ kẻ nào cũng động ."