Người Bạn Đời Của Rồng - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-09 03:54:09
3.
từng cụ Rùa kể, đáy biển sâu thẳm một con rồng sống ẩn .
Nghe nó trông hung dữ lắm, răng thì sắc như d.a.o cạo.
Và... món khoái khẩu nhất của nó chính là tiên cá.
Vậy nên... …
bắt đầu thấy sợ run , lùi về theo phản xạ.
thì từng bước, từng bước tiến gần.
Cho đến khi dồn sát một cây cột, lùi kiểu gì cũng thoát .
Hắn khẽ nhếch môi , để lộ một chiếc răng nanh sắc nhọn.
Rồi... cúi đầu sát cổ , hít sâu một .
“Cô tiên cá da trắng thịt mềm như cô á… thể một mẻ mười con cũng .”
...Ơ???
Hơi thở của phả nhẹ cổ , mềm mềm, ấm ấm, nhột nhột.
lập tức đầu tránh né. Ai ngờ xoay qua thì đúng lúc ngẩng đầu lên —
Trong khoảnh khắc đó, môi cái gì lạnh lạnh chạm .
Là... môi của !!!
Hắn... cắn nhẹ môi một cái.
“Á—”
Đau thật đó!
Chuẩn , hổ danh là ác long chuyên ăn thịt !
tranh thủ lúc còn đang hiểu gì thì phóng vèo xa, tay ôm chặt miệng.
Thật quá nguy hiểm, xíu nữa là thành món khai vị luôn !
Nghĩ cái cảnh hú hồn , bỗng thấy tủi ghê gớm.
Một giọt nước mắt rơi xuống — cái “tách” — hóa thành viên ngọc trai vàng óng ánh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-ban-doi-cua-rong/chuong-2.html.]
Đến lúc định thần thì thấy Long Trạch mặt .
Trong tay , chính là viên ngọc rơi từ mắt .
Mắt sáng rực lên, lấp lánh như ánh — thậm chí còn lung linh hơn cả viên ngọc .
Cụ Rùa hề nhắc đến chuyện ác long trai đến mức chứ?
Đẹp hơn cả mấy ông hoàng tử trong truyện cổ tích nữa!
4.
Hắn viên ngọc trai , ánh mắt còn sáng hơn lúc nãy.
Sau đó, móc một cái hũ to đùng, bóp cằm : “Khóc tiếp . Khóc đầy hũ thì đừng hòng về nhà.”
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
Hừ.
Tưởng gì chứ, lầm !
Dù trai cũng chỉ là một con ác long, hết!
Không đánh , cũng trốn xong... thôi thì bỏ cuộc, chọn luôn.
phịch lên giường, gào lên sống chết: “Hu hu hu hu hu~~ Anh ăn luôn cho , đồ rồng ác độc, m.á.u lạnh, tim phổi! là mỹ nhân ngư đáng yêu thế mà nỡ lòng nào ăn . Lại còn một mười con nữa chứ!”
( thật kiểu “hét cho ” thôi, nước mắt thì chẳng giọt nào. Đừng hòng mà ngọc!)
Hắn đỡ trán, vẻ bất lực, lên tiếng giải thích: “Cô ngoan ngoãn thì sẽ ăn.”
“Anh ép đấy, đồ rồng khốn nạn! Huhuhuuu~”
Dưới màn diễn sâu đau khổ của , cuối cùng gương mặt Long Trạch cũng chút d.a.o động.
Hắn hỏi: “Vậy ... cô mới chịu ngọc trai vàng?”
lập tức nín , sang , nghiêm túc hỏi: “Anh thực sự ăn nữa chứ?”
“Không ăn.” – Hắn đáp chắc nịch, còn nghiêm túc đến độ như đang tuyên thệ với biển cả.
Tốt quá !!!
Xem con rồng ... cũng .
Mắt đảo một vòng, toe: “Vậy... cho sờ sừng rồng của một chút ?”
Ngay lập tức, mặt đỏ bừng như tôm luộc, hét lên: “Vớ vẩn! Chỗ đó... thể để tùy tiện chạm ?!”