Người Chú Bất Nhân - 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:16:14
bố và chú thím đang đấu khẩu kịch liệt nên chẳng mảy may để ý.
Bố nghiến răng : "Lý Chí Viễn, giờ chú oai lắm , vơ vét khối của nả. Định dùng một vạn tệ để đuổi trai ruột của chú ? Bồi thường bao nhiêu là quyền của chúng . Bình Bình, cho chú ít nhất bao nhiêu tiền!"
gọi tên, bèn lấy điện thoại tra giá công khai của chiếc Porsche Cayenne: "Ờ...... 1 triệu tệ ạ."
xong, cả hiện trường im phăng phắc. Mọi như hóa đá cả .
Thím rú lên một tiếng chói tai: "Một triệu tệ? Mày điên vì tiền !"
Chú ôm trán lắc đầu, chúng với ánh mắt thương hại. Bố ngơ ngác sang chú thím.
Thằng em họ dù hiểu một triệu tệ nghĩa là gì, nhưng nó linh cảm tình thế xoay chuyển, giờ bố nó lý .
Nó hớn hở nhảy xuống sofa, chạy lưng chú , với vẻ mặt hả hê.
Chú hừ mũi một tiếng: "Anh , em nhà đang khó khăn, nhưng cũng thể lừa gạt cả em ruột thịt thế . Em bảo mà, thằng cháu lớn tỏng là xe sẽ đốt, mà ngày nào cũng đỗ ở đấy, hóa là cố tình bày trò chờ em!"
Giọng điệu thím đầy vẻ khinh miệt: "Chí Viễn, em bảo đừng qua với cái đám họ hàng nghèo hèn mà, giờ thì chúng nó hại thảm chứ gì!"
Thằng em họ hùa theo, hớn hở : "Xe rách! Còn bằng cái đồng hồ của bố con nữa! Đồ nghèo kiết xác, câm miệng !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-chu-bat-nhan/6.html.]
Không ngờ nhà chú chúng bằng con mắt như . Những lời chạm nỗi uất ức sâu kín trong lòng bố . Ông giận đến nỗi hai chân run lẩy bẩy, cổ nổi đầy gân xanh.
Bố , giờ nhà chú tiền , nhưng quên mất nguồn gốc. Ngày xưa, ông nội việc ở một nhà máy hóa chất, khi về hưu để trống một vị trí.
Lẽ nhà máy nhận bố , vì ông bằng đại học. bố tự tìm công việc khác, nên nhường vị trí đó cho chú , chỉ bằng trung cấp.
Không ngờ chú gặp thời, hết lãnh đạo đến lãnh đạo khác ốm đau về hưu, ông nhanh chóng leo lên chức trưởng phòng thu mua.
Đây là một cái ghế béo bở, nhiều lợi lộc. Ông thể ăn tiền "hoa hồng" từ các nhà cung cấp, thể bớt xén tiền thưởng của nhân viên.
Chẳng mấy chốc, chú mua ô tô, mua nhà ở khu trường điểm. Chỉ tiếc là mãi vẫn con với thím .
Gia đình vốn dĩ cũng thuộc dạng khá giả. Chỉ là vận may mỉm , dịch bệnh thì đơn vị của bố phá sản.
Bố tuổi cao, khó tìm công việc định, chỉ thể thuê cuốc mướn kiếm sống qua ngày.
nghiệp, túi tiền eo hẹp, mua chiếc Toyota cũ phương tiện .
Chú ít cợt chiếc xe mất giá của . Nhiều lúc tức sôi máu, nhưng bố đều khuyên nhủ, bảo giữ quan hệ với chú.
Giờ chú lên chức trưởng phòng , gặp khó khăn còn nhờ vả đến chú. Ở cái thị trấn nhỏ là , bạn bè tạo thành một mạng lưới quan hệ. Người dưng còn giúp đỡ , huống chi là nhà.