Người Đáng Yêu Luôn Ở Phía Trước - 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:36:22
7
Cuối tuần về nhà.
Mẹ ướt mưa ở trường, liền nhíu mày một cách nghi hoặc.
Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.
"Không đúng, gửi ô cho con ?"
ngừng tay , đang dọn dẹp cặp sách.
"Khi nào ạ?"
"Là hôm thứ Năm đấy, và ba con xem dự báo thời tiết mưa, nên gửi ô cho con đến trường mà!"
" con ..."
"Ồ!"
Mẹ như chợt nhớ điều gì đó, vỗ đầu một cái, "Hôm đó gặp Kì Việt ở cổng trường, còn bảo mang ô cho con đấy!"
Cổ họng nghẹn .
Tim dần dần chìm xuống.
Ngay lập tức, nghĩ đến chiếc ô trong tay Khương Hoan.
Kì Việt trong lòng , dường như chỉ là kẻ phản bội tình cảm nữa.
Cậu lấy chiếc ô của , đưa cho khác.
Còn giấu giếm .
Quả thật, một khi đánh mất đạo đức, thế nào cũng chẳng còn dáng con .
8
Trước khi ngủ, như thường lệ mang trái cây cho .
Hình như cảm nhận điều gì, hỏi chuyện gì .
suy nghĩ một chút hỏi :
"Nếu hai hứa hẹn cùng hướng về một mục tiêu, nhưng một lệch hướng giữa chừng, thì ạ?"
Ánh đèn ấm áp chiếu lên khuôn mặt , là dấu vết của thời gian.
Mẹ chỉnh chăn cho , nhẹ nhàng : "Nếu lệch, thì chỉ thể họ vốn dĩ là cùng đường với con."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-dang-yeu-luon-o-phia-truoc/4.html.]
"Duyên phận của các con, chỉ quãng đường giao ngắn ngửi, điểm giao , sẽ ngày càng xa dần."
"A Thiền, cứ mạnh dạn tiến về phía , phù hợp sẽ đợi con đường của con."
.
Dù thế nào nữa, cũng thể dừng tiến về phía .
Toán là điểm yếu của .
Kì Việt thì .
Kì Việt thể bỏ , nhưng việc học thì thể bỏ.
Sau khi nghĩ thông suốt những điều , đến trường như khi.
Vừa xuống, một chiếc ô bất ngờ rơi xuống bàn .
"Tô Thiền, trẻ con quá ?"
Kì Việt mặt , chắn hết tầm của .
" chỉ mượn ô của cho Khương Hoan dùng một chút thôi mà, thật sự kể với ?"
mà cảm thấy mơ hồ.
nhanh cũng sắp xếp chuyện gì xảy .
Chắc là vô tình chuyện khi trò chuyện với Kì Việt.
Dù , nhưng lúc , cũng giải thích gì cả.
Lòng trở nên chai sạn.
bình tĩnh hỏi : "Vậy khi mượn ô của cho Khương Hoan, hỏi ý kiến ?"
"Không xin phép mà lấy, đó gọi là trộm đấy, Kì Việt .
Có vẻ như Kì Việt ngờ sẽ phản ứng trực tiếp như , lập tức im lặng.
dậy.
"Kì Việt, cần báo với thầy cô ?"
Kì Việt , đôi mắt run rẩy.
Cậu nín thở một lúc lâu, cuối cùng mới thốt một câu: "Không cần ."