Người Đáng Yêu Luôn Ở Phía Trước - Ngoại truyện
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:36:32
Phiên ngoại - Tần Chiêu
Thực , đầu tiên gặp Tô Thiền ở trong phòng tập.
Cũng như lời đồn đại rằng là một kẻ cao ngạo, xa cách như "hoa đỉnh núi cao."
Càng như những gì tưởng tượng—rằng tài năng thiên bẩm.
Sự thật là, suốt ba năm trung học, khi điểm của ngày một cao hơn, càng lo lắng, mất ngủ mỗi đêm.
khao khát vươn lên đỉnh cao, nhưng đồng thời cũng sợ hãi sẽ rơi xuống từ đó.
Mỗi bước đều cẩn trọng, dè dặt.
quan tâm đến ánh mắt khác. Những lời khen ngợi đẩy lên cao, nhưng nơi thể càng thu hẹp. Khi đầu khoa, giống như đang ở đỉnh của kim tự tháp—một bước cũng thể dịch chuyển.
Mỗi lời khen đều như một cơn gió lạnh sắc bén, như đẩy rơi xuống.
Rồi một ngày, bài luận xuất sắc của , đáng lẽ gửi đến các lớp để tham khảo, giáo viên thu .
Khi đặt bài thi thư mục, vô tình thấy một tờ giấy ghi chú kẹp phía tờ đề.
Nét chữ thanh tú nhưng toát lên vài phần phóng khoáng.
Cô :
"Cho phép bản phủ định."
"Cho phép bản nghi ngờ."
"Chỉ cần tiếp tục tiến về phía , vì đây là câu chuyện của chính chúng ."
Bài luận của về cách đối diện với bản , nhưng nó trong một khuôn khổ an , bám theo những quan điểm dễ dàng chấp nhận. Vì thế, nhận vô lời khen từ thầy cô và bạn bè.
Chỉ cô , duy nhất cô , thấu trái tim run rẩy của vẻ ngoài bình lặng đó.
Từ giây phút , áp lực đè nén suốt nhiều năm dường như giải tỏa đôi chút.
tìm khắp khối 12 mà thể là ai.
Cho đến một ngày kỳ thi cuối kỳ, tình cờ ngang qua khu hành lang.
Ánh mắt chợt dừng một câu khẩu hiệu tay:
"Con tàu ở trong cảng là an nhất, nhưng đó là mục đích của việc đóng tàu."
Tim bỗng thắt .
Chữ "của" cô , giống hệt chữ "của" tờ giấy ghi chú mà cất giữ cẩn thận.
Lúc đó, mới cô là ai.
Cô tên là Tô Thiền, một học sinh lớp 10.
năm , sắp nghiệp.
Tệ hơn nữa, cô một bạn thanh mai trúc mã.
Tất cả những điều đều nhờ khác dò hỏi mà .
Vậy nên, chỉ thể như một kẻ trộm, lặng lẽ dõi theo cô từ xa.
Nhìn cô cùng bạn học, đùa giỡn.
Nấp bức tường, giọng cô dịu dàng an ủi khi bạn thi .
Lần đầu tiên trong đời, nếm trải cảm giác đố kỵ.
Giống như cắn một quả chanh xanh, vị đắng chát lan đầu lưỡi, ngay lập tức vị chua gắt xâm chiếm bộ khứu giác.
chỉ thể tự an ủi bản — lý do gì để tiếp cận cô .
ít nhất, cô cũng đến chứ?
Trời vẫn đối xử với .
Năm đó, một phần trăm may mắn cộng với chín mươi chín phần trăm nỗ lực, trở thành thủ khoa văn của tỉnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-dang-yeu-luon-o-phia-truoc/ngoai-truyen.html.]
từng hỏi hiệu trưởng:
“Các em khóa đến em ?”
Hiệu trưởng nheo mắt :
“Tất nhiên .”
Ngay lúc đó, hình ảnh cô vụt qua tâm trí .
Sau đó, đại học.
Bạn bè xung quanh mải giới thiệu với những cô gái khác, nhưng chỉ lặng lẽ ngước vầng trăng bầu trời.
Không cô sống thế nào.
Toán học còn là điểm yếu của cô ?
Người bạn từ nhỏ đối xử với cô ?
Yêu thầm là một cảm giác hỗn loạn.
—từ nhỏ luôn là niềm tự hào của , nhưng đầu tiên nếm trải cảm giác , chỉ thấy như một kẻ thất bại.
tình nguyện.
Cuối cùng, đợi cô .
Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.
vẫn giữ liên lạc với thầy cô ở trường cũ.
Khi kinh nghiệm biên tập kịch ở đại học, họ mời trở về giúp đỡ.
Thầy còn gửi danh sách diễn viên tham gia.
Khi thấy tên cô , kích động đến mức cả đêm ngủ .
Về trường cũ, tình cờ thấy bạn thanh mai trúc mã của cô bên một cô gái khác.
Tim bỗng đập nhanh hơn.
tìm cô gái nhỏ của .
Cô đang nhai bánh mì, tay ôm sách, đuôi tóc buộc cao đung đưa khi bước qua mặt .
Quả nhiên, cô nhận .
thì mỉm đầu theo.
Cảm giác trong lòng như thể một hũ mật ong đổ đầy.
Sau đó, trong buổi tập kịch, bảo vệ cô .
vẫn cảm thấy đủ hả .
Không ngờ, cô tự gọi cảnh sát.
Thật quá dễ thương.
Lúc đó, chỉ nghĩ— một cô bạn gái báo cảnh sát thì đúng là tuyệt vời bao.
cô sắp lên lớp 12 .
dám phiền.
Vậy nên, chỉ thể đóng vai một đàn bụng, từ xa khích lệ cô .
chờ đợi… từ năm cuối cấp ba đến đại học, từ năm nhất đến năm ba.
Cuối cùng, cũng đợi cô gái của , kéo vali, đôi mắt sáng ngời nhảy đến mặt .
“Chào , học trưởng!”
bước khỏi đám đông, sải bước về phía cô , cùng cô hướng đến tương lai.
May mắn là cô cũng thích .
- Hoàn -