Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Người Đến Từ Biển Sao - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:43:08

"Mặc Mặc, thích em, ở bên em. Anh từ bỏ công việc bên , ở đây chẳng thích. Em thể cho một cơ hội, một nữa ở bên em ?" Giọng mang ba phần đáng thương, bảy phần khẩn thiết.

Thích ? Cầu xin ... ở ?

Cú bẻ lái lớn quá, đỡ nổi.

"Chờ ..." Đứng lâu quá, vết mổ âm ỉ đau, khiến chẳng nghĩ nổi điều gì nữa.

Anh lẽ phát hiện , lập tức đỡ xuống giường bệnh phía trong.

hít một , ngẩng đầu : "Anh chắc là thích em?"

"Ở bên em, thấy nhẹ nhõm từng . Mất em mới những ngày em cô đơn đến nhường nào. Anh , nhưng em bảo em bạn trai mới. Anh phiền cuộc sống mới của em, nên chỉ thể nhẫn nhịn." Anh siết c.h.ặ.t t.a.y , ánh mắt như con thú nhỏ thương, "Nếu bác sĩ Lý em mang thai con , mà sinh mổ, lẽ bỏ lỡ em mãi mãi ."

Được một như yêu, thổ lộ trong lòng kìm chút kiêu ngạo. Phải bây giờ?

"Anh cũng , em nghịch ngợm, thích bày trò, gì cũng chẳng bền lâu." hứng thú , "Người lớn chỉ tính toán, còn cảm tình, tính toán gì từ em?"

"Tính toán?" Khóe miệng giật nhẹ, "Em cho dễ một chút ."

bật , thức thời đổi lời: "Được, mưu cầu gì từ em?"

"Nói là mưu cầu gì thì chắc em chẳng tin." Anh xuống cạnh giường, cầm tay , " , đừng giận."

"Ừ." gật đầu sảng khoái.

Khen thì giận , nhưng nếu chọc vui thì đừng mơ!

"Anh thích sự độc lập, phiền hà của em, thích em tiến lui, chính kiến. Anh quý em vì em trưởng thành, thú vị, sống thật tỉnh táo, chẳng cần đàn ông để sống. Anh mê em vì thể xác và tâm hồn hợp đến lạ, cùng em sớm tối bên , đầu bạc răng long." Nói đến đây, mặt hiếm khi đỏ lên.

"Từ tính cách đến chuyện giường chiếu, coi như mưu cầu khá diện ha." càng thấy thú vị, càng cố tình chọc, "Vậy phiền hà nghĩa là gì, giải thích thử xem?"

"Còn giả vờ hỏi?" Anh đưa tay véo nhẹ má , "Anh nghề , chút đặc quyền, nhưng gặp ca sinh khó là tăng ca. Nếu em cần 24/7, ."

hừ một tiếng, "Nói trắng ở bên con !"

"Mặc Mặc, em ghét công việc của ?" Mắt thoáng u ám.

như thể là đứa ngốc: "Anh nghề cứu , em còn tôn trọng hết, ghét ?"

" là bác sĩ sản khoa mà là đàn ông..." Giọng thấp dần.

lập tức hiểu , nhưng vẫn thản nhiên: "Thì ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-den-tu-bien-sao/chuong-18.html.]

Vừa dứt lời, nhớ cái lúc gào to đòi bác sĩ nữ trong phòng sinh, nhất thời hổ: "Em bảo bác sĩ nam chỉ vì thấy , nên chột thôi."

Anh liếc một cái, đến tức giận. Anh , liền chẳng sợ trời đất nữa.

"Nói xem, bên ngoài hoa thơm cỏ lạ đầy rẫy, từ bỏ cả rừng hoa vì em?" đầy ác ý.

"Mặc Mặc, em mới , chắc chắn sẽ luống cuống chuyện chăm con, còn thì nhiều." Mắt kiên định, chân thành, "Ngoài việc bất khả kháng, sẽ cố về sớm mỗi ngày. Anh sẽ giúp pha sữa, rửa bình, bỉm, tắm cho con, mặc đồ, chơi cùng con, dạy con chữ. Em đưa con chơi, giúp em giải phóng đôi tay, cần lo nghĩ gì hết."

ngậm miệng: "Còn gì nữa ?"

"Anh bằng tiến sĩ, thu nhập . Ở với , thứ của là của em." Anh hắng giọng, tiếp tục tự quảng bá, "Ngoại hình cũng tệ, tật , luôn giữ vóc dáng. Em đưa ngoài lúc nào cũng nở mày nở mặt."

trợn mắt kinh ngạc. Đây là đầu tiên thao thao bất tuyệt như , chân thành, hạ hết cỡ, sợ chê bỏ.

Cân nhắc kỹ thì đàn ông như cũng đáng: rảnh thì là bạn giường, bận thì là chỗ dựa, dắt thì nở mày nở mặt, kể cũng giá trị sử dụng cao. Quan trọng là thật sự thích .

Quất Tử

"Anh tăng ca là chuyện thường, em hiểu." cầm tay , giả vờ nghiêm túc , giấu nụ bên môi, "Em tuy dễ nuôi dễ dạy, nhưng những điều hôm nay đều . Nếu chê em, thì tay trắng rời ."

"Được." Anh nở nụ nhẹ nhõm, đôi mắt đào hoa lóe sáng, đến rung động lòng .

"Em thể cho phận bạn trai, cho phép dọn về sống với con em. em quyết định kết hôn ." kiêu ngạo , " nhẫn cầu hôn , nghi lễ cũng thiếu."

"Không vấn đề." Anh cầm tay lên hôn.

"Trước là em mưu đồ với nên dỗ dành . Giờ mưu đồ với em, thì chiều chuộng, dỗ dành, nuông chiều em. Có ấm ức gì tự mà chịu, nhưng tuyệt đối bỏ nhà bụi." nghiêm mặt soạn một loạt điều khoản bất bình đẳng.

Anh như chiều con nít: "Tất cả theo phu nhân."

"Biết lời như , thưởng một cái hôn." thơm lên má .

Anh chăm chăm môi , dè dặt: "Mặc Mặc, thể hôn em ? Chín tháng gặp, gần như quên mất mùi vị của em ."

"Hả?" Giọng điệu quen thuộc, kịch bản cũng quen, chống đỡ nổi.

Anh đỏ mặt, ngượng ngùng nũng: "Được tiểu ngoan ngoãn?"

Một tiếng "tiểu ngoan ngoãn" khiến phòng tuyến trong sụp đổ.

"Chỉ một chút thôi đấy, đà lấn tới" l.i.ế.m môi, khô.

Anh vòng tay gáy , cúi xuống hôn kiềm chế nhưng vẫn nồng cháy. tham lam lưu giữ lấy mùi vị của , trong lòng dần dần thấy yên .

Lần vượt biển giữa trời , chòng chành đến ngờ cuối cùng vẫn cập bến nơi đến.

 

Loading...