Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Người Khắc Bia - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-07-10 02:44:06

“Cái gì mà ma quỷ chứ?” Bí thư thôn khà khà.

“Tao Tinh Tinh, dù mày cũng là học sinh, tin mấy chuyện ma quỷ thần thánh ? Đây là mê tín đấy!”

Tôi vốn dĩ tin, nhưng những chuyện , tin cũng tin.

“Bí thư thôn, rốt cuộc chuyện , trong lòng ông chắc chắn rõ ràng hơn ai hết.”

Mẹ thu dọn xong đồ đạc, cả gia đình chuẩn rời thì gọi .

“Đứng !” Bí thư thôn lau mồ hôi trán.

“Trời ơi! Tinh Tinh, tao chỉ đùa thôi, mày xem mày , một đứa trẻ mà nóng tính thế?”

Ông định ngăn chúng để tiếp tục chỉ trích ?

Tôi bước thêm hai bước.

Bí thư thôn lập tức xin chúng : “Xin , xin , là của ! Tinh Tinh về lấy đồ là đúng mà!”

Ba mẹ phản ứng của bí thư thôn làm cho sững sờ.

Không ngờ một bí thư thôn như ông xin ngay lập tức, đúng là hổ danh làm bí thư thôn!

Chỉ riêng việc thể co giãn , nhiều ở nông thôn cũng sánh bằng.

Xong việc, bí thư thôn lủi thủi rời , cả nhà thu dọn qua loa ăn cơm.

Tối đó, trằn trọc ngủ . Một phần vì bóng ma của chuyện tối qua để , phần khác là vì Yến Thư.

Thực , cần lo lắng cho Yến Thư. Tuy nhỏ hơn vài tuổi, nhưng cách cư xử của hơn nhiều.

Nếu hôm nay làm khó là , nghĩ sẽ chút do dự khiến bí thư thôn còn đường lui.

Có lẽ, như , ngày nghĩ gì, đêm mơ nấy.

Đêm đó, trở về con đường âm u lạnh lẽo .

Chỉ khác là lần , ánh mắt họ càng lộ liễu hơn, như thể nuốt chửng ngay lập tức.

đã còn cảm giác mơ màng như hôm qua, cả tràn đầy cảnh giác, ngừng quan sát xung quanh. Tôi xem rốt cuộc là ai đã kéo đến đây.

“Con bé, nghỉ một chút? Uống ngụm nước ?”

“Tôi…”

Giọng khuyên nhủ từ phía quen tai đến lạ, chính là bà lão đã túm hôm qua ? Người túm cũng quen, trông giống Yến Thư thế ?

Nhìn thấy Yến Thư sắp kéo cánh cửa nhỏ bé , vội vàng tiến lên: “Thả !”

“Ôi chao, là ai đây! Hóa là cô bé , hôm nay đến nữa? Đã đến , là hai đứa cùng nghỉ một chút nhé?”

Đôi mắt bà lão đảo lia lịa, là biết thứ lành gì!

Người túm, quả nhiên là Yến Thư, chỉ điều, thần sắc mơ màng, như nhận , như thể mất hồn, trông còn ngốc hơn cả ?

“Cút xa !” Tôi nhíu mày, vươn tay kéo Yến Thư. Bà lão còn định đưa tay ngăn cản.

Hồn phách của bà chạm , lập tức bốc cháy.

“Ôi ôi ôi! Đau chết bà lão !”

Yến Thư ngơ ngác chúng , kéo mạnh qua.

Tiếng kêu đau của bà lão cũng thu hút bộ những khác đến.

Đám đông từ từ vây quanh chúng , tình thế thật sự chút nào.

“Tôi Yến Thư, cũng đến đây? Hôm nay bái sư ? Lão Tam dạy cách xử lý tình huống như bây giờ ?”

“Chị ơi, chúng quen ?”

Nghe giọng rụt rè của Yến Thư, nghi hoặc . Sao thế ? Mới gặp bao lâu mà đã nhận ?

“Cậu, tên Yến Thư ?”

“Không đúng.”

Cậu lắc đầu: “Tôi tên Yến Thư Hàng.”

“???” Yến Thư Hàng? Tôi cẩn thận quan sát từ đầu đến chân.

Người quả thực chút khác với Yến Thư. Yến Thư thích mặc quần áo màu tối trưởng thành, ánh mắt bình tĩnh. Còn tự xưng là Yến Thư Hàng mặt mặc áo dài tay màu trắng, quần thể thao màu be, chân giày thể thao, ánh mắt trong trẻo sạch sẽ, quả thực giống phong cách của Yến Thư.

, cả hai cùng một gương mặt, chuyện giải thích thế nào?

“Này! Con nhóc chết tiệt, coi bọn tao ! Mày làm bà lão thương, hôm nay bọn tao sẽ cho mày một bài học!”

Nói , những hồn ma tỏa khói đen ùn ùn xông lên. Tôi kịp nghĩ nhiều, nắm tay Yến Thư Hàng chạy về hướng ban đầu.

Trong lòng nhớ đến những gì Liêu Lão Tam giảng về việc ly hồn, tâm trí trở nên kiên định. Những hồn phách thể đến gần , chạm là từ chỗ chạm bắt đầu bốc cháy.

Ban đầu còn vui mừng, nhưng phát hiện, càng chạm nhiều lần, ngọn lửa cháy càng nhỏ .

Không , thể kéo dài thêm, chúng nhanh chóng rời khỏi đây.

Tôi dốc hết sức, chạy một vòng sáng, ngất .

Khi tỉnh , còn tưởng chỉ ngủ một đêm. Vừa dụi mắt bước ngoài, đã đụng mặt Dì Hai, giọng oang oang của dì oanh tạc.

“Em út! Mau đây! Con Tinh Tinh nhà mày tỉnh !”

Ba mẹ tiếng chạy đến. Tôi ngờ ngay cả Yến Thư cũng đến. Giờ biết nên gọi là Yến Thư Yến Thư Hàng nữa.

“Sao đến?” Chuyện gì thế ? Sao ba mẹ trông kích động thế?

Nhìn ngoài trời, mặt trời đang treo giữa đỉnh, chắc ngủ đến trưa .

Mẹ gọi , thật là kỳ lạ.

Quan niệm của nông thôn là ngày ba bữa bỏ bữa nào. Mẹ thường gọi dậy ăn sáng, dù buồn ngủ cũng ăn xong mới ngủ tiếp, nếu sẽ hại dày.

“Tinh Tinh, con làm mẹ lo chết . Không chỉ Yến Thư đến, ngay cả sư phụ Liêu cũng đến xem qua. May mà sư phụ Liêu con , nếu mẹ đã đưa con bệnh viện từ lâu .” Mẹ bên cạnh.

“Gì mà bệnh viện? Con chỉ ngủ một giấc thôi mà?” Sao ai cũng làm quá lên, ngủ mà thể xảy chuyện gì chứ?

“Con đã ngủ hai ngày .” Yến Thư ở bên giải thích.

“Cái gì? Hai ngày?” Lúc bụng kêu đúng lúc.

“Mau uống bát cháo .” Ba thương , vội từ bếp bưng một bát cháo.

“Rốt cuộc là chuyện gì? Sao con ngủ hai ngày?” Ngoài cảm giác mệt mỏi và đau nhức , thật sự thấy gì khác thường.

“Sư phụ cô dương khí đủ, cơ thể yếu, tự rơi trạng thái ngủ sâu để tự phục hồi.” Sư phụ trong miệng Yến Thư chính là Liêu Lão Tam.

“Rốt cuộc con gặp gì? Sao thiếu dương khí?”

Nghe , càng nghi hoặc: “Chuyện nên biết ?”

“Tôi nên biết ?” Yến Thư phản vấn.

thế.” Tôi gật đầu.

“Từ tối hôm bái sư, hồn, còn gặp nữa. , rốt cuộc tên Yến Thư Yến Thư Hàng?”

Tôi rõ ràng nhận , khi đến cái tên Yến Thư Hàng, khí áp quanh Yến Thư trở nên trầm thấp, sắc mặt cũng khó coi.

Loading...