Người Làm Đồ Giấy - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:31:45
Hoắc Trường Xuân dẩu môi chêm lời: "Đám công tử bột bộ dạng giống , chẳng bù cho , tuấn phi phàm, ai gặp cũng nhớ!"
"Không đúng! Ta thực sự gặp ! mà... là trong mộng!" Tống Nguyệt Đường đột nhiên kêu lên.
Ta liếc mắt xung quanh, giả bộ vô tình giẫm c.h.ế.t một con trùng nhỏ đang rình trộm bên chân.
Trên nó bám đầy âm khí của Thẩm Đình Vũ, chẳng rõ học ở thứ tà thuật nửa vời . Nếu là thường, e là đấu .
" lúc đang đói, chi bằng tới lâu dùng bữa? Hoắc thế tử mời khách nhé?"
Hoắc Trường Xuân vui vẻ bảo gia nô đưa túi tiền, hào hứng dẫn đường .
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Từ đây đến lâu chỉ cách một con phố, mà y ngã sõng soài năm , tông hai lượt, ba bình hoa rơi trúng đầu, bốn chim ị lên .
Tống Nguyệt Đường lặng lẽ cảm thán: "Tên đó thần tai họa nhập ?"
Bên , Hoắc Trường Xuân xuống uống nước, lập tức ngã sõng soài xuống đất, cái ghế tan tành.
Y nhăn nhó ôm lấy mông, đang định gọi tiểu nhị.
Ta cất lời nhắc nhở: "Gọi tiểu nhị cũng vô ích. Ngươi âm khí bám , nên mới xui xẻo như thế."
Hoắc Trường Xuân ngây : "Âm khí gì cơ?"
Tống Nguyệt Đường nhanh chóng phản ứng : "Tiêu Tiêu đến Thẩm Đình Vũ ?"
Ta gật đầu.
Nàng khó hiểu: " sống ư?"
Hoắc Trường Xuân cũng tò mò bò dậy, cẩn thận đổi sang chiếc ghế khác, ngay cả nước cũng dám uống, sợ xảy chuyện .
Ta mỉm , rót cho y một ly , đầu ngón tay khẽ lướt qua miệng chén, để một tia quỷ khí: "Uống , uống sẽ nữa."
Quỷ khí hung tợn hơn âm khí thông thường gấp bội. Từ khi giải phong ấn, từng Hắc Bạch Vô Thường đến câu hồn đụng trúng , kết quả là chạy nhanh hơn cả chó rượt.
Nếu tùy tiện dạo qua mấy tòa nhà ma ám, thì đảm bảo cả đám quỷ sẽ chạy tán loạn.
06
Ngụm quỷ khí khi uống nếu chỉ dẫn, chỉ cần xua tan âm khí, phơi nắng một hồi, tiêu chảy một trận là nữa.
"Uống là ?" Hoắc Trường Xuân nửa tin nửa ngờ, nhưng vẫn ngoan ngoãn uống cạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-lam-do-giay/chuong-5.html.]
Y đặt chén xuống, sắc mặt thư thái hơn hẳn: "Lạ thật, khi nãy còn thấy nặng nề, mà uống xong chén cảm thấy sảng khoái, ấm áp dễ chịu vô cùng."
"Không gì lạ cả. Ngươi trúng âm khí của Thẩm Đình Vũ, ban đầu chỉ gặp xui xẻo đôi chút, nhưng bảy ngày sẽ thối xương chảy mủ mà chết."
Tống Nguyệt Đường và Hoắc Trường Xuân đồng loạt hít sâu một .
"Hắn... ? Không đúng! Khi nãy còn chuyện với mà!"
"Bây giờ chỉ thể coi là một địa sát." Ta híp mắt, lạnh lùng hừ một tiếng.
Từ khi phong ấn của giải khai, tiểu quỷ trong kinh thành đều đến bái phỏng, chỉ những kẻ ác cũng đầu thai, mới cho phép ở .
Còn lũ ác quỷ thì càng dám bén mảng đến đây, bởi nếu lỡ va , sẽ đánh cho hồn phi phách tán.
Thế nhưng Thẩm Đình Vũ mới c.h.ế.t xông kinh thành, còn trong thời gian ngắn tấn thăng lên địa sát.
Phía , ắt kẻ trợ lực.
Chỉ là đó mục đích gì?
Hoắc Trường Xuân tái mặt, vỗ n.g.ự.c bảo đảm với Tống Nguyệt Đường: "Nguyệt Đường, nhất định sẽ bảo vệ nàng! Đừng lo! Dù là địa sát thiên sát, gặp thì cũng chỉ đường g.i.ế.c sạch còn manh giáp!"
" ngươi còn trúng âm khí, thấy vẫn là Tiêu Tiêu bảo vệ thì hơn."
Hoắc Trường Xuân lập tức xị mặt.
Ta hỏi Tống Nguyệt Đường gặp Thẩm Đình Vũ ở .
Nàng nghĩ ngợi một lát, đáp: "Nếu là trong mộng, các tin ?"
Ta cau mày. Quỷ bình thường dám kinh thành, nhưng thể xuyên mộng ngàn dặm.
"Ta từng một giấc mộng. Trong mộng, một nam tử áo trắng bảo đến tìm , đợi lâu ở Giang Nam. Hắn còn ..."
Nàng thoáng do dự: "Hắn là phu quân kiếp của , đến để nối tiếp duyên phận."
"Ta tin, nhưng để cho một cây trâm."
"Sau khi tỉnh dậy, phát hiện bên cạnh thực sự một cây trâm ngọc. Ta vốn định mang đến chùa siêu độ, dù cũng là chuyện của kiếp , hôn ước, tất nhiên thể nhận lời . đó xảy nhiều chuyện, liền quên mất."
"Không! Không ngươi quên!" Ta khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn, nàng giải hoặc: "Hắn xuất hiện trong mộng của ngươi, ắt hẳn là lúc ngươi sắp đính hôn với Hoắc thế tử. Khi đó, thể kinh, chỉ thể nhập mộng để ngăn cản.
"Thế nhưng ngờ, chính sự tồn tại của vô tình khiến ngươi nhường hôn. Thẩm gia nhân cơ hội mà chen chân, tới Tống gia cầu ."