NGƯỜI MANG THAI LÀ MẸ CHỒNG TUỔI NĂM MƯƠI - 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:36:48
Lần đầu khuyên nó, nó :
"Chị chỉ ganh tị với , đàn ông thôi chứ gì!"
Mẹ chồng cũng ý đồ :
"Nhà họ Dư chúng ai ly hôn cả!"
Chồng lúc đó cũng lên tiếng giúp :
"Mẹ thích tranh giành ? Sao để em gái đầu tiên trong đám bạn của ly hôn ?"
Mẹ chồng tức đến trừng mắt.
"Con nhảm gì thế? Mẹ tranh giành hồi nào? Con câu 'tin lan xa' ? Mẹ ngày nào cũng khoe khoang về tụi con, mà vẫn rảnh bịa chuyện về cả nhà đấy!"
"Nếu Tuyền Tuyền ly hôn nữa thì với bố còn mặt mũi nào đường? Hơn nữa, đàn bà nào mà chẳng đánh? Hồi trẻ cũng bố con đánh suốt, chỉ là con nhu nhược, dám động vợ một ngón tay thôi!"
Nói xong, bà còn liếc một cái, mỉa mai rằng .
Em chồng cũng tranh thủ đổ thêm dầu lửa:
"Chị dâu, vì lo chuyện của và chồng , chị lo cái bụng của . Đừng để nhà bà Tô cưới con dâu tin vui chị nhé!"
Thế đấy, chồng ngày nào cũng so đo, còn em chồng thì ngày nào cũng chồng đánh.
Bị đánh xong, gã chồng mua vài cân trái cây dỗ dành.
Dỗ đánh, đánh xong chạy về lóc, xong dỗ về, tiếp tục đánh.
chả thèm đếm nữa.
Nói chung, từ vụ chọc thủng bao cao su, chồng cũng ngoan ngoãn hơn một chút.
nhiều, chỉ vỏn vẹn một tháng mà thôi.
Vừa đúng lúc chồng định bắt đầu chất vấn chuyện sinh con trong bữa cơm, bà mới mở miệng, kịp một chữ thì…
"Ọe—"
Bà nôn khan ngay tại bàn ăn.
Còn em chồng cũng đánh, chạy về nhà đẻ.
Như thể ba ngày ăn, nó còn tranh thủ gắp miếng tôm cuối cùng đĩa bỏ miệng.
Nghe tiếng nôn, nó liền hình.
Dù gì nó cũng sinh ba đứa con , chuyện gì mà từng thấy qua?
vài giây đảo mắt, nó vẫn quyết định tự lừa lừa .
"Mẹ chắc là đau dày thôi. Người già bệnh thì nên khám sớm."
"Tuyền Tuyền đúng đấy. Ăn xong con đưa khám."
lập tức phụ họa, nếu đoán sai, bà chắc chắn dính bầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-mang-thai-la-me-chong-tuoi-nam-muoi/3.html.]
"Phải khám thật đấy! Nhân tiện kiểm tra luôn cho con nhé. Ba năm mà vẫn gì…"
"Thôi ngay! Để con cái tự quyết định!"
Phải rằng, bố chồng thoáng trong chuyện , nên bình thường dù ông gây chút phiền toái, vợ chồng vẫn mắt nhắm mắt mở cho qua.
Dù gì những chuyện quan trọng, ông vẫn phân biệt rạch ròi.
Bữa cơm , chồng cứ liếc chằm chằm, từ mặt xuống bụng, bĩu môi.
Thỉnh thoảng nôn khan vài tiếng.
vội vàng lấy bát che mặt.
Vì sợ nếu kiềm chế, sẽ phá lên mất!
Cuối cùng, ăn xong cơm, đổi ca với đồng nghiệp, dẫn chồng đến bệnh viện.
Dĩ nhiên, cũng mời thêm cả em chồng và chồng cùng.
Về phần bố chồng , vì lấy cớ kiểm tra sức khỏe cùng nên ông tiện theo.
cũng cần vội, chắc lát nữa ông cũng sẽ đến thôi.
Đến bệnh viện, nhanh tay với bác sĩ về triệu chứng của chồng, tỏ quan tâm.
Mẹ chồng hài lòng gật đầu, vẻ mặt như với bác sĩ:
"Thấy ? Con dâu cuối cùng cũng chịu phục tùng đấy!"
bác sĩ mô tả xong thì bắt đầu cau mày.
Bà sang hỏi chồng :
"Bà chắc chắn là năm nay 57 tuổi?"
"Chắc chắn chứ! tuy hơn năm mươi nhưng trí nhớ vẫn lắm, thể nhầm ."
Mẹ chồng tự hào đáp.
Bác sĩ đằng cặp kính gọng đen khẽ đảo mắt, mặc dù chỉ thoáng qua nhưng vẫn bắt kịp khoảnh khắc đó.
bà vẫn kiên nhẫn hỏi tiếp:
"Đã mãn kinh ?"
"Chưa."
Nhắc đến chuyện , chồng càng tỏ tự hào. Dù mạng cũng , mãn kinh nghĩa là vẫn còn trẻ.
Bác sĩ xong thì càng cạn lời hơn. Bà nhanh chóng gõ bàn phím, in một tờ giấy.
"Mang xét nghiệm nước tiểu ."
"Không chứ, bác sĩ! chỉ đau dày thôi, xét nghiệm nước tiểu? Bệnh viện các lúc nào cũng tìm cách moi tiền bệnh nhân đấy chứ?
" , bệnh viện lúc nào cũng kê một đống xét nghiệm cần thiết!
"Đừng hòng lừa nhé! Con trai là luật sư đấy!"