NGƯỜI RA ĐI ĐẦU KHÔNG NGOẢNH LẠI - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:19:21
VĂN ÁN
Vào mùng tám tháng Chạp, góa phụ cũng là bạch nguyệt quang mà Diên Tòng Sơ luôn nhớ thương trở về kinh.
Hắn vội vàng đón nàng phủ: "Lục Uyên, nàng và Thủy Phù là tri kỷ, chắc hẳn cũng nỡ nàng cô đơn nơi nương tựa, đúng ?"
Ta khổ đáp: "Tất nhiên ."
Thanh mai trúc mã bên bao năm, cuối cùng vẫn là sai lầm.
Ta lấy bức thư cũ trong tráp son phấn xem xem , cầm bút một lá thư từ hôn.
Từ đây, và mỗi một ngả, nam cưới nữ gả, còn liên quan gì nữa.
Qua rằm tháng Giêng, sẽ Nhạn Môn Quan.
💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓
---
1
Mùng tám tháng Chạp, trời sáng thì thức dậy phòng bếp nhỏ.
Hôm qua vo sạch và ngâm đủ loại ngũ cốc, hôm nay thêm hạt hồ đào, táo đỏ, nấm tuyết, dùng lửa nhỏ ninh trong hai canh giờ, ắt thể một bát cháo Lạp Bát thơm ngọt dẻo mềm.
Tính tình Diên Tòng Sơ vốn lạnh lùng, song ưa vị ngọt. Nếu thể khiến uống thêm đôi ba chén, chút chuyện nhỏ nhặt , cũng nguyện đích .
Thế nhưng cháo trong nồi sôi lăn tăn mấy lượt, bóng dáng Diên Tòng Sơ vẫn thấy .
"Tiểu thư, dọn cơm ?" Tiểu nha đầu Tiêu Nguyệt dè dặt hỏi.
Ta khẽ lắc đầu: "Đợi Thế tử về hẵng dọn."
Mãi đến quá trưa, mới hồi phủ. Hạ nhân báo tin, phía còn một nữ tử vận áo trắng như tuyết là thanh mai trúc mã Trần Thủy Phù của , chịu tang xong trở về kinh.
Hắn cho gọi đến Phù Dung viện, ngữ điệu ôn hòa khác thường: "Lục Uyên, xem ai đến ?
"Thủy Phù cùng nàng là tri kỷ, nay nàng về kinh, định lưu trong phủ. Năm hết Tết đến, thể để nàng cô đơn chốn nương tựa ."
Muốn xinh thì mặc đồ tang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-ra-di-dau-khong-ngoanh-lai/chuong-1.html.]
Ba năm gặp, Trần Thủy Phù vận tang y càng tăng thêm vài phần thanh lệ thoát tục.
Ta lặng lẽ quan sát bốn phía trong phòng, giá bày đầy đồ cổ quý hiếm, màn trướng bằng Nguyệt Ảnh Sa giá trị trăm lượng chỉ để che gió, trong lò đốt đúng loại hương lan nàng yêu thích. Ngay cả bàn trang điểm cũng đặt sẵn phấn son thượng hạng từ Phú Xuân Các. Chu đáo như , âm thầm chuẩn bao lâu.
Huống hồ, chẳng qua chỉ là vị hôn thê của , nào tư cách phản đối? Định ba năm, tấm chân tình của , rốt cuộc vẫn chẳng thể sưởi ấm trái tim .
Ta bối rối cúi đầu, khẽ khổ: "Được.”
"Đã lâu gặp, khó dịp tề tựu đón năm mới cùng Thủy Phù."
Trần Thủy Phù mỉm , lúm đồng tiền bên má càng thêm ngọt ngào.
"A Uyên, thấy nha của nàng mang theo hộp thức ăn, là cháo Lạp Bát chăng? Thật khéo, đường hồi kinh vẫn mong nhớ món , nàng cùng ở dùng chung?"
Nghe lời liền ý, thức thời đáp: "Ta dùng bữa , ăn thêm e rằng tiêu hóa , quấy rầy hai nữa."
Có lẽ bởi luôn bám theo dùng cơm, Diên Tòng Sơ khẽ liếc một cái, song cuối cùng cũng chẳng gì.
Bước khỏi cửa, ngước mắt liền trông thấy mái hiên thư phòng , so với viện của còn gần hơn vài phần.
Trong vườn trồng mấy khóm phù dung, thể tưởng tượng khi xuân đến hoa nở, sẽ rực rỡ đến nhường nào.
Thì , tất thảy đều sớm chuẩn cho nàng .
Gió rét ngày đông tựa đao sắc lướt qua da thịt, bụng rỗng , mà trong lòng một tảng đá nặng nề thể hóa giải.
Sau lưng là một phòng ấm áp, tiếng râm ran.
Diên Tòng Sơ dịu dàng múc thêm một muôi cháo cho giai nhân: "Nàng vẫn thích đồ ngọt, mỗi ăn đến đều khiến nhớ nàng."
Ta thất thần trở về phòng. Dưới đáy hộc tủ, là bức thư nhà do bồ câu đưa đến hôm qua.
Ta lấy , xem hết đến khác, thư của phụ gửi. Người hỏi sống an chăng, bao giờ định thành .
Hồi lâu, cầm bút, từng nét từng nét một phong thư từ hôn.
"Tiêu Nguyệt, qua rằm tháng Giêng, chúng lên đường về Nhạn Môn Quan."