Người vợ trên danh nghĩa - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-17 21:43:57
Cả căn phòng bỗng chốc im lặng đến đáng sợ, chỉ còn tiếng tim đập thình thịch. Phương Trinh, cái tên , cứ vang vọng trong đầu . Ánh mắt cô dành cho Minh Khang là ánh mắt của một bạn cũ, mà là của một tình. Minh Khang đó, vẻ mặt đầy phức tạp, vui cũng chẳng buồn, nhưng rõ ràng là bất ngờ.
“Minh Khang, vui khi thấy em ?” Phương Trinh tiến gần, bàn tay cô tự nhiên chạm cánh tay Minh Khang. “Em về nước là đến tìm ngay, em nhớ thế nào ?”
đó, như một pho tượng. là vợ , danh nghĩa, nhưng gạt ngoài lề. Cái cảm giác phớt lờ, coi thường khiến lòng tự trọng của tổn thương sâu sắc.
Minh Khang khẽ rút tay , ánh mắt thoáng vẻ khó chịu. “Phương Trinh, em về lúc nào ? Sao báo ?”
“Em tạo bất ngờ cho mà.” Cô , ánh mắt lướt qua đầy ẩn ý. “Mà… đây là ai ? Cô gái là gì của ?”
Minh Khang , Phương Trinh. “Đây là Mai Anh. Vợ .”
Lời giới thiệu của khiến Phương Trinh sững sờ. Nụ môi cô tắt ngấm, ánh mắt chuyển từ ngạc nhiên sang kinh ngạc, cuối cùng là một sự căm ghét thể che giấu.
“Vợ? Anh đùa đấy , Minh Khang?” Giọng cô sắc lạnh. “Anh kết hôn lúc nào? Sao em ? Anh… cưới một như cô ?”
Từ “ như cô ” khiến m.á.u trong sôi lên. là kẻ yếu đuối để khác sỉ nhục.
“Cô Phương Trinh, nghĩ cô nên cẩn trọng lời của .” , giọng điềm tĩnh nhưng ẩn chứa sự lạnh lùng. “Dù thì, cũng là phu nhân của Minh Khang.”
Phương Trinh bật khẩy. “Phu nhân? Một cô gái rõ lai lịch, gia thế, thể trở thành phu nhân của Minh Khang? Anh Minh Khang, đừng tưởng em , chỉ đang diễn kịch với em thôi đúng ?”
Minh Khang nhíu mày. “Phương Trinh, em đủ đấy.”
“Em đủ cái gì?” Cô trừng mắt , sang Minh Khang, giọng điệu đầy tủi . “Anh quên ? Chúng từng hứa hẹn những gì? Anh sẽ chờ em mà. Giờ em về , cưới khác? Cô là ai? Anh ép buộc ?”
Minh Khang. Ánh mắt đang Phương Trinh đầy phức tạp, nhưng sự mềm yếu. Có vẻ như giữa họ từng một câu chuyện dài.
“Phương Trinh, chuyện của chúng là quá khứ.” Minh Khang , giọng kiên quyết. “Em nên và phiền cuộc sống của nữa.”
“Quá khứ?” Cô khẩy, nước mắt lưng tròng. “Anh quá khứ là quá khứ ? Anh quên hết những kỷ niệm của chúng ? Anh quên em ở bên những lúc khó khăn nhất ?”
cảm thấy như đang xem một bộ phim drama rẻ tiền. , đây là đời thực, và là một nhân vật phụ cuốn .
“ quá khứ của hai như thế nào.” quyết định lên tiếng. “ hiện tại, là vợ hợp pháp của Minh Khang. Mong cô Phương Trinh hãy tôn trọng điều đó.”
Phương Trinh phắt sang , ánh mắt như ăn tươi nuốt sống. “Cô im ! Cô là cái thá gì mà dám với những lời đó? Cô là kẻ chen chân mối quan hệ của chúng ! Cô là đồ tiểu tam!”
Lời lẽ của cô khiến sững sờ. Tiểu tam? ? là Minh Khang thuê để vợ danh nghĩa, chứ kẻ phá hoại hạnh phúc của khác. Lời đó xúc phạm quá nhiều.
“Cô Phương Trinh, nghĩ cô đang hiểu lầm.” cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng giọng run lên. “ và Minh Khang là vợ chồng hợp pháp. kẻ chen chân.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-vo-tren-danh-nghia/chuong-3.html.]
“Hợp pháp?” Cô bật lớn, đầy vẻ khinh bỉ. “Minh Khang cưới cô vì cái gì? Vì tình yêu ? Hay vì cô thứ gì đó cần? Cô nghĩ những chiêu trò của loại như cô ? Chắc giăng bẫy gì đó để nhà giàu đúng ?”
Lời của cô như những nhát d.a.o cứa vết thương lòng của . , nghèo khó, đúng, mua về. là kẻ hèn hạ.
“, nghèo khó.” thẳng thắn. “ hề hèn hạ. giống cô, bỏ rơi yêu khi khó khăn, về khi thành đạt để đòi .”
Sắc mặt Phương Trinh đổi. Cô phắt dậy, đôi mắt đầy vẻ tức giận. “Cô dám như ? Cô gì về mà ?”
“ cần gì nhiều. Chỉ cần cách cô hành xử là đủ.” , giọng kiên quyết.
Phương Trinh giơ tay định tát , nhưng kịp nắm lấy cổ tay cô . “Cô nghĩ cô thể gì ?”
“Buông !” Cô gằn giọng. “Cô sẽ trả giá cho những lời của !”
lúc đó, một giọng lạnh lùng vang lên từ phía . “Phương Trinh, em đang gì ?”
và Phương Trinh cùng . Minh Khang đó, ánh mắt sắc lạnh như băng. Anh đến từ lúc nào?
Phương Trinh buông tay , vẻ mặt thoáng chút bối rối. “Minh Khang… … ở đây?”
“Nếu đến, em định gì Mai Anh?” Giọng Minh Khang đầy vẻ đe dọa. “Em quên lời ? Đừng phiền cô .”
“Em… em chỉ chuyện với cô thôi mà.” Phương Trinh lắp bắp. “Em cô phận, đừng mơ tưởng đến .”
Minh Khang tiến gần, chắn mặt . “Mai Anh là vợ . Cô quyền sống yên trong nhà . Nếu em còn tiếp tục gây rối, sẽ nương tay nữa.”
“Anh… vì cô mà đối xử với em như ?” Phương Trinh rơm rớm nước mắt. “Anh quên hết tình nghĩa của chúng ?”
“Tình nghĩa mà em tự tay vứt bỏ khi em rời ?” Minh Khang hỏi ngược , giọng điệu đầy sự mằn mặn và thất vọng. “ cho em cơ hội, Phương Trinh. em trân trọng. Giờ em về, thì cuộc sống riêng của . Xin em, đừng khó nữa.”
Phương Trinh Minh Khang, , ánh mắt đầy sự căm hờn. Cô rằng thể gì mặt Minh Khang. Cô bỏ , để và Minh Khang trong gian im lặng.
Minh Khang. “Anh … là ai?” hỏi, giọng khẽ khàng.
“Là quá khứ của .” Anh đáp, giọng lạnh lùng. “Một quá khứ mà nhắc .”
“Có vẻ như cô nghĩ đó là quá khứ.” , trong lòng dấy lên một sự bất an. Một tình cũ đầy ám ảnh, trở , liệu xáo trộn cuộc sống vốn phức tạp của ?
Minh Khang thở dài. “Cô đừng lo lắng. Cô sẽ gì cô .”
. Lời của vẻ trấn an, nhưng ánh mắt chứa đựng một nỗi lo lắng khó hiểu. , cuộc sống của , cái hợp đồng , sẽ bao giờ yên bình nữa. Phương Trinh trở , và cô sẽ dễ dàng buông tha cho Minh Khang. Đây mới chỉ là khởi đầu của những rắc rối.