Người vợ trên danh nghĩa - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-17 21:43:59
Lời đề nghị của Minh Khang khiến bất ngờ đến mức mất vài giây để định thần . Đưa gặp ? Anh , một đàn ông lạnh lùng và xa cách, quan tâm đến cảm xúc của đến ? Hay đây chỉ là một phần trong “vai diễn” của , một cách để thể hiện sự quan tâm giả tạo mặt “vợ” ?
“Anh… thật ?” hỏi, giọng vẫn còn chút hoài nghi.
Minh Khang , ánh mắt vẻ gì là đùa cợt. “ rảnh để đùa với cô. Cô ?”
gật đầu ngay lập tức. “Có! .”
Khoảnh khắc đó, thấy một tia sáng lóe lên trong mắt , một nụ khẽ, gần như thể nhận , lướt qua môi . Đó là đầu tiên thấy như .
Trên đường đến bệnh viện, khí trong xe vẫn im lặng, nhưng còn quá căng thẳng như khi. ngoài cửa sổ, lòng đầy những cảm xúc lẫn lộn. tự hỏi, liệu thật sự quan tâm đến , chỉ là vì cảm thấy trách nhiệm với cái hợp đồng ?
Khi đến bệnh viện, thấy đang sách, khuôn mặt bà hồng hào hơn nhiều so với những ngày đầu. Nhờ tiền của Minh Khang, phẫu thuật thành công và đang trong giai đoạn hồi phục. cảm thấy một sự ơn sâu sắc dành cho , dù thừa nhận điều đó.
“Mẹ ơi!” chạy đến ôm chầm lấy .
Mẹ ngạc nhiên, mỉm ôm chặt lấy . “Mai Anh! Con đến ? Có lẽ nào hôm nay con rảnh rỗi đến thăm sớm ?”
Minh Khang. Anh vẫn đó, cách xa một chút, giữ vẻ mặt lạnh lùng thường thấy.
“Mẹ, đây là Minh Khang, chồng con.” giới thiệu.
Mẹ Minh Khang, ánh mắt bà đầy vẻ ngạc nhiên và trìu mến. “Chào con rể. Con đến thăm ? Thằng bé , khách sáo ?”
Minh Khang gật đầu, ánh mắt dịu một chút khi . “Dạ, con chào bác. Bác khỏe ạ?”
“Khỏe nhiều con ạ, nhờ phúc của hai đứa. Con Mai Anh nhà bác nó cứ khen con mãi, bảo con bận rộn lắm.” Mẹ hiền.
đỏ mặt. khen bao giờ chứ? Minh Khang liếc , khóe môi nhếch lên.
Chúng ở với một giờ đồng hồ. Minh Khang nhiều, nhưng đó lắng kể chuyện, thỉnh thoảng gật đầu hoặc mỉm nhẹ. Anh hề tỏ khó chịu vội vã. Điều đó khiến cảm thấy bất ngờ và chút cảm động.
Khi về, Minh Khang một bước. bước theo , lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-vo-tren-danh-nghia/chuong-5.html.]
“Cảm ơn vì đưa đến gặp .” .
Anh chỉ gật đầu. “Không gì.”
“Anh… cần .” tiếp. “ bận rộn.”
Minh Khang dừng , . Ánh mắt sâu thẳm, khiến thể suy nghĩ của .
“Cô nghĩ chỉ những việc cần ?” Anh hỏi, giọng thấp trầm.
im lặng. , nghĩ . nghĩ chỉ đang những gì cần thiết để duy trì cái hợp đồng .
Anh bước gần hơn một chút, cách giữa chúng thu hẹp . thể ngửi thấy mùi hương nam tính thoang thoảng từ .
“Không thứ đều là hợp đồng, Mai Anh.” Anh , giọng khẽ khàng hơn. “Có những thứ… tự nhiên mà đến.”
, trái tim đập nhanh hơn một nhịp. Ánh mắt đang đầy chăm chú, như thể đang tìm kiếm điều gì đó trong .
“Anh… gì ?” lắp bắp.
Minh Khang trả lời. Anh khẽ đưa tay lên, chạm nhẹ má . Ngón tay ấm áp và thô ráp. Một luồng điện nhẹ chạy dọc sống lưng . sững sờ, dám cử động.
Ánh mắt lướt xuống môi , từ từ cúi xuống. gì. Lý trí bảo đẩy , nhưng trái tim tiến đến gần hơn.
Và , môi chạm môi . Một nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng khiến cả thế giới quanh như ngừng . Đó là một nụ hôn của sự chiếm hữu dục vọng, mà là một nụ hôn đầy sự thăm dò, sự dịu dàng.
nhắm mắt , cảm nhận sự mềm mại từ môi . Khoảnh khắc đó, quên mất tất cả những hợp đồng, những toan tính, những khó khăn. chỉ rằng, đang ở đây, trong vòng tay của Minh Khang, và nụ hôn của đang khiến trái tim loạn nhịp.
Khi rời , mở mắt. Minh Khang , ánh mắt vẫn đầy sự phức tạp, nhưng thêm một chút bối rối.
“ xin .” Anh , giọng khẽ khàng, bước , bỏ đó, tim vẫn còn đập thình thịch.
chạm tay lên môi . Nụ hôn đó… là thật. Nó là một phần của hợp đồng. Nó là một điều gì đó khác. Một điều gì đó khiến bắt đầu hoài nghi về thứ từng nghĩ về Minh Khang, và về chính bản . Liệu đang rung động vì đàn ông ? Và nếu , thì gì với cái hợp đồng c.h.ế.t tiệt đây?