NHÀ CHỒNG MUỐN TÔI BÁN NHÀ, BÁN XE ĐỂ SINH CON TRAI - CHƯƠNG 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:34:13
càng càng giận:
"Kỳ Kỳ của chúng thể như !"
Vệ Soái chớp mắt, lẩm bẩm:
"Anh gì , tự nhiên em hăng quá ..."
dứt khoát :
" đấu tranh nữ quyền, chỉ sự thật. thể lo chuyện của khác, nhưng tài sản của sẽ chia đều cho con cái. Nếu chỉ Kỳ Kỳ, thì tất cả đều là của con bé!"
"Con gái bé bỏng của , nếu ngay cả nó bảo vệ, thì ai sẽ bảo vệ nó?"
Thấy càng càng bức xúc, Vệ Soái vội vàng :
"Thôi nào, xã hội vốn , chúng cũng hòa nhập chứ.
Sinh con trai thì lo cưới vợ, mua nhà, mua xe, lo sính lễ. Không lo thì nó lấy vợ kiểu gì? Còn con gái chỉ cần gả là xong. Nhà nào chẳng thế!"
mà phát điên!
lạnh:
"Anh tư cách câu . Anh là hưởng lợi từ cái hệ thống . Anh sinh mang 'tội gốc'! Nếu dám đối xử như với Kỳ Kỳ, cho , cứ việc xách va li mà sang Siberia ăn kem !"
"..."
Vệ Soái Siberia ăn kem, vì đến giờ cơm .
Vệ Soái, bố chồng và hai rể chung một bàn, uống rượu, còn , chồng và hai bà chị chồng một bàn khác chăm sóc bọn trẻ.
Chị cả chỉ quan tâm đến con trai, ba cô con gái của chị tự ăn tự lo.
Chị hai chút lương tâm hơn, cố gắng chăm sóc từng đứa một, đến mức chẳng còn thời gian ăn uống gì cả.
thầm cảm thán:
"Dù sinh thêm, cũng chỉ sinh một đứa nữa thôi!"
Bốn đứa con? Đó là chuyện tưởng!
Bữa cơm diễn khá vui vẻ, nhưng đó, bố chồng say rượu, chạy phòng .
Vâng, thật sự.
Ông nước mắt đầm đìa, nghẹn ngào :
"Nếu hai đứa sinh con trai, khi bố chết, bố ăn thế nào với tổ tiên đây?!"
"..."
thật sự :
"Không đối mặt thì khỏi đối mặt, tổ tiên khi đầu thai từ lâu , gì còn gặp !"
Thậm chí, còn nghĩ:
"Nếu bố chồng thực sự khổ sở như , cùng chồng sinh thêm một đứa ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nha-chong-muon-toi-ban-nha-ban-xe-de-sinh-con-trai/chuong-6.html.]
"Nếu cần, thể tiền sính lễ ngày xưa, thậm chí còn phụ giúp chồng ở cữ!"
vì bầu khí lúc đó quá nghiêm trọng, tiện .
Cả nhà lập tức bắt đầu "tuyên truyền giáo dục" cho và Vệ Soái.
Chị cả là mở màn :
"Hai đứa cả đời ở thành phố, nhưng con trai, tài sản cũng tay ngoài thôi!"
Anh rể cũng xen :
" đấy! Không thể tin tưởng ngoài. Cậu thấy đầy rẫy tin tức về những con rể chiếm hết tài sản bỏ mặc bố vợ ? Như vụ việc ở Thượng Hải đó, hai báo ?"
thầm trong lòng, đúng là " ngoài" nhưng cập nhật tin tức thời sự.
Chị hai cũng hùa theo:
"Hai đứa sống kiểu gì mà ngây thơ thế? Đến lúc về già, con rể chiếm hết tiền bạc, tống hai đứa viện dưỡng lão, lúc đó hối cũng muộn!"
Anh rể thứ hai, vì con trai, nên cực kỳ đồng cảm, thở dài :
"Không , nếu vứt viện dưỡng lão là may . Lỡ gặp , xích bằng dây sắt, sống như một con ch.ó chút tôn nghiêm thì ?"
và Vệ Soái: "..."
Bố chồng nín , nhưng vì những lời quá sức kích động , ông chạm đến nỗi đau.
"Hu hu hu hu… Sau ăn với tổ tiên đây?!"
"Nhà chúng ba đời chỉ độc một con trai mà!"
Vậy là tất cả chuyện lặp từ đầu.
chán buồn , cảm giác đây đúng là một màn hài kịch!
Cuối cùng, vì bố chồng chịu nổi cơn xúc động, huyết áp tăng cao, buổi "diễn kịch" mới tạm dừng.
trở về phòng, cảm thấy đau đầu như búa bổ.
Vệ Soái cũng vui, thẫn thờ bên mép giường.
Thấy gì đó , đẩy nhẹ vai :
"Anh ?"
Vệ Soái thở dài, cúi đầu :
"Em xem, liệu chúng quá đáng ? Có đối xử với bố quá tàn nhẫn ?"
trả lời, chỉ xoa thái dương, lạnh:
"Tàn nhẫn?"
Ai cứng đầu ăn vạ, ai quá đáng hơn ai đây?
Vệ Soái thấy sắc mặt cực kỳ khó coi, im lặng một lúc thấp giọng :
"Hay là… chúng sinh thêm một đứa? Tiền vấn đề, đây chẳng qua chỉ là mong của già mà thôi."