NHÀ CHỒNG THÍCH SỐNG ĐẠO LÝ, TÔI RA MẶT BỊ COI LÀ KẺ XẤU XA - 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:49:18
bực , đẩy chồng , bảo Tôn Vĩ bế con ngay.
Ai ngờ im, còn lùi về phía .
"Mẹ kinh nghiệm, cứ ."
tức giận mắng: "Anh điên ? Lúc nào mà còn ! Đồng Đồng con chắc! Đi viện mau lên!"
Đồng Đồng lúc mê man bất tỉnh, quát lớn mà con cũng phản ứng.
giằng lấy con từ tay Tôn Vĩ.
Mẹ chồng chụp lấy tay Đồng Đồng: "Không đúng! Nó ma ám !"
"Trẻ con dễ hồn ma nhập, gọi về là ."
Bà liền bắt đầu lảm nhảm: "Tôn Đồng Đồng mau về, mau về con!"
Con bé vẫn động tĩnh, mặt đỏ bừng.
hoảng hốt bấm cấp cứu, run rẩy báo địa chỉ và tình trạng.
Mẹ chồng giật lấy điện thoại: "Bệnh viện chỉ moi tiền! Cứ gọi vía là xong!"
bế con chạy cửa, chồng níu chặt buông.
Tôn Vĩ cũng lời , chắn ở cửa.
Mẹ chồng dựng đũa, đốt bùa, nhất định đòi đổ nước bùa cho Đồng Đồng uống.
gạt tay chồng.
"Con bé mê man , đổ nước sẽ sặc c.h.ế.t nó!"
Mẹ chồng lì lợm chịu , cố cướp lấy con bé, bóp miệng Đồng Đồng định đổ nước bùa .
giận quá tát bà hai cái.
Mẹ chồng sững sờ, ba giây mới hét lên ăn vạ:
"Con dâu dám tát chồng!"
"Không sống nổi nữa !"
Tôn Vĩ trợn mắt, run rẩy: "Em dám đánh ? Anh sẽ bỏ em!"
Bỗng Đồng Đồng giật , tím tái, miệng há to, cơ thể co giật.
"Đồng Đồng! Con ! Đừng sợ!"
cố vỗ lưng giúp con thông khí, nhưng con bé ngừng thở!
Tiếng còi xe cứu thương vang lên nhà, dồn hết sức đạp ngã Tôn Vĩ chắn cửa, lao xuống.
Bác sĩ hai lời, lập tức giành lấy Đồng Đồng cấp cứu.
Sau đó, bác sĩ cũng lau mồ hôi lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nha-chong-thich-song-dao-ly-toi-ra-mat-bi-coi-la-ke-xau-xa/4.html.]
Đồng Đồng phù nề cấp tính ở họng, gây tắc nghẽn đường thở, chỉ chậm vài giây nữa là mất mạng.
Mấy ngày Đồng Đồng viện, cả nhà Tôn Vĩ ai xuất hiện.
càng thêm quyết tâm ly hôn.
Mẹ lo lắng : "Con chắc chắn ly hôn ?"
Đồng Đồng đang cắm đầy ống truyền , gật đầu.
Trước do dự dám ly hôn, sợ con gái sống trong gia đình đơn , sẽ kỳ thị, sẽ chịu thiệt thòi.
bây giờ thông suốt, so với việc một cha và ông bà nội như , thà rằng còn hơn. Cùng lắm sẽ một nuôi con.
Mẹ lau nước mắt: "Cũng tại bố , hồi đó cứ ép con lấy chồng, kết quả gặp gia đình thế . Ly hôn , ly bố cũng thể giúp con nuôi Đồng Đồng."
và Tôn Vĩ quen qua mai mối.
Khi ngoài ba mươi, bố giục nhanh chóng kết hôn, rằng phụ nữ qua ba mươi thì khả năng sinh con cũng giảm.
Ép đến mức cũng hoang mang, cứ như phụ nữ ngoài ba mươi mà kết hôn thì đời coi như xong.
Dưới sự sắp đặt của bố , gặp Tôn Vĩ - giới thiệu là "gia đình gia giáo".
Cũng trách đủ chín chắn, rõ bản gì, cứ thế mơ hồ kết hôn, sinh Đồng Đồng.
Sự thật chứng minh, dễ dãi trong chuyện kết hôn và sinh con là trách nhiệm với chính và con cái.
Sau khi Đồng Đồng chuyển sang phòng bệnh thường, bố chăm sóc con bé.
thuê mấy to khỏe cùng về nhà họ Tôn thu dọn hành lý, tiện thể đề nghị ly hôn.
Nghe ly hôn, cả nhà họ Tôn tức tối.
Mẹ chồng nhảy dựng lên: "Không ! Nhà họ Tôn chúng bỏ sáu vạn sáu tiền sính lễ cưới cô về! Cô ly là ly ? Mơ !"
Tôn Vĩ cũng hùa theo: "Mẹ đúng đấy!"
Mấy thuê chắn bảo vệ , để chồng và Tôn Vĩ đến gần.
tranh thủ dọn dẹp hành lý của và Đồng Đồng.
Mẹ chồng và Tôn Vĩ gì thì , chịu ly hôn thì tòa, dù kéo dài bao lâu cũng quyết ly.
Bố chồng lạnh lùng: "Muốn ly hôn cũng thôi, nhưng mang con , Đồng Đồng là nhà họ Tôn."
lường họ sẽ tranh giành đứa bé, nhưng vẫn khỏi ghê tởm vì sự trơ tráo của họ.
Rõ ràng họ coi thường vì Đồng Đồng là con gái, thế mà giờ cố giữ con bé chỉ để khó .
tức giận gọi thẳng tên bố chồng.
"Tôn Thế Phong!
"Bình thường ông tự xưng là học, mà ngay cả luật cũng , Đồng Đồng đầy hai tuổi, kiện tòa cũng xử cho - của nó.
"Yên tâm , việc đầu tiên ly hôn là đổi họ cho Đồng Đồng, cần nhấn mạnh nó mang họ Tôn nữa."