NHÀ GIÀU CHỌN DÂU - Chương 25
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:44:50
Hạnh chợ về liền lụi hụi bếp cùng chồng nấu món ăn, ngày hôm nay trãi qua bao nhiêu là chuyện, vui , buồn , đau đớn , và những quãng thời gian Hạnh từng ý nghĩ sẽ chia tay Hoàng Vinh nhưng đến hôm nay sự chịu đựng của cô kết thúc và Hạnh cảm thấy cô hối hận về quyết định của nữa . Tuy là cuộc sống bây giờ giàu và sung túc, chồng cô cũng chẳng là một đàn ông thành đạt như bao . Hạnh tin với sự chân thành của cô Hoàng Vinh sẽ từ từ đổi và sẽ yêu cô như cái cách mà cô yêu và chân thành khi ở bên …
Bên ngoài tiếng xe bóp còi inh ỏi. Hạnh ngó là ba và Lan về, cả Quân nữa.
Mọi nhà, cũng là lúc Hạnh và chồng nấu xong tất cả món ăn và dọn lên. Cả nhà dùng bữa ngon miệng, còn cụng ly rượu chúc mừng ngày Vinh chiến thắng bệnh tật trở về sum hợp với gia đình.
Đang vui vẻ bất ngờ Minh Quân buông ly rượu xuống. Anh lên tiếng khiến cho cả nhà ngừng đũa chú ý lắng .
-Hôm nay mặt đầy đủ con ý kiến thế mong gia đình sẽ đồng sẽ
Bà Lan liền khó hiểu hỏi con trai
-Chuyện gì mà con cho cả nhà tò mò Quân?
Minh Quân nghiêm túc trả lời và cả nhà
-Thật thì con thấy ba và vợ chồng Hoàng Vinh ở đây cho lắm nên con đề nghị ba và hai em dọn về quê ở chung với con luôn, dù thì ở quê nhà cũng rộng, chỉ ở nên con yên tâm. Với ở quê của em Hạnh cũng chỉ một . Nếu gia đình về đó chắc chắn tấc cả sẽ vui lắm.
Bà Lan Quân bà liền vui vẻ gật đầu ngay. Quay sang ông Tùng và bà Tâm cùng các con, bà lên tiếng
-Ý thằng Quân thấy hợp lý đó. Cả nhà nghĩ ?
Ông Tùng thì im lặng suy nghĩ, Hạnh và Vinh cũng đắn đo. Chỉ bà Tâm là lên tiếng. Giọng bà rõ vui
-Em cảm ơn chị và Minh Quân lo lắng cho gia đình , ơn của chị suốt đời em quên , ông Tùng và bọn nhỏ về thì về, còn em em chắc sẽ ở đây chị ạ? Em còn mặt mũi nào để về đó . Ngày xưa em…
Bà Tâm hết câu thì bà Lan lập tức ý liền ngắt ngang lời của bà Tâm
-Chuyện xưa đừng nhắc nữa, hiện tại bà cứ lo cho tương lai của bọn nhỏ . Về đó sẽ sắp xếp công việc để cho bọn nhỏ , bọn già chúng chỉ cần vui vẻ hằng ngày với nhâm nhi tách là vui . Bà thì bọn nhỏ đồng ý .
Minh Quân cũng lên tiếng xen
-Mẹ cứ về đừng ngại, và ba về thì mấy em con nó mới yên lòng mà về theo chứ? Với từ nay con cũng công tác luôn , nhà cũng chẳng còn ai nên con cũng mong gia đình xum họp bên để con yên tâm mà theo đuổi nghề nghiệp của . À còn Hoàng Vinh!
Quân sang Vinh và Hạnh, tiếp
-Anh đặt mua cho em một chiếc xe 4 chỗ, về em đăng ký chạy taxi nha, đưa khách từ quê lên huyện mỗi ngày thu nhập cũng đó. Còn Hạnh thì tiếp tục may hàng cho gia đình. Bọn em thấy ?
Vinh xong định mở miệng từ chối, nhưng thấy Quân nghiêm khắc quá với mở lời nên Vinh đành gật đầu theo
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nha-giau-chon-dau/chuong-25.html.]
-Em cảm ơn hai.
Quân mỉm hài lòng
-Vậy mới đúng là em của chứ?
Bà Tâm im lặng, bà xúc động đến rơi cả nước mắt tấm chân tình của con bà Lan, họ đến , bà cảm thấy hổ thẹn đến đó. Ngồi bên cạnh ông Tùng thấy bà Tâm , ông liền đưa tay lau nước mắt cho bà trầm giọng lên tiếng
-Thôi bà Lan và thằng Quân thì bà và gia đình cứ theo . Chúng về đó xây dựng từ đầu nha bà.
Bà Tâm gật đầu bà ông Tùng, bà Lan bà Tâm xúc động đến mức nghẹn cả giọng
-Được theo ông. Cảm ơn chị, cảm ơn chị tha thứ cho em…
Cả gia đình tiếp tục bữa tiệc đó thu dọn đồ đạc luôn. Trong buổi chiều đó Minh Quân đưa Hoàng Vinh nhận xe xong xuôi cả hai láy xe cùng chở ba về luôn quên trong ngày. Quyết định , ai ai cũng vui mừng, nhưng vui nhất là Hạnh, tuy cô dám lên tiếng lựa chọn quyết định về ở nhưng ba và Vinh chịu về quê thì cô mừng đến mức phát vì từ hôm nay cô trở về quê ở gần cô , cô thể qua giữa hai gia đình, chăm sóc cho lúc cô tuổi già đó là điều mà từ lâu cô hằng mong ước…
….
Buổi tối ở nhà mới, Hạnh phòng cả một ngày dài đường thấm mệt, Hạnh lên giường thiu thiu chìm trong giất ngủ, nhưng đang thì bất ngờ bên cạnh Hoàng Vinh sang vòng tay ôm lấy cô.
Hạnh bất ngờ với hành động của , nên liền giật mở mắt . Cô tim đập mạnh Vinh hỏi
-Anh ? Không ngủ ?
Vinh gật đầu kéo Hạnh lòng , nháy mắt với cô
-Em cái nhé?
Hạnh vì hành động của Vinh mà đỏ cả mặt. Cô tránh ánh mắt của
-Anh gì hả? Anh lành bệnh đó?
Vinh mỉm , đưa tay chạm má Hạnh xoay mặt cô về phía . .
-Anh khỏe , em mà từ chối là c.h.ế.t mất đó. Hơn một năm , em định cho ăn chay mãi ?
Hạnh bĩu môi, đánh mạnh n.g.ự.c Vinh cô lên tiếng trách móc
-Chứ là do ? Chứ cũng chờ lâu chứ bộ?