Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nhà Ma Có Ma Thật - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:03:39

Khuôn mặt trẻ trung xinh của Tống Phi Phi tràn đầy khao khát và phấn khích.

Giang Bắc Châu vẻ mặt đau khổ phịch xuống ghế, nước mắt giàn giụa mặt.

Hắn tìm suốt 9 năm, mạng, đường, di động.

Những tờ thông báo tìm mất tích dán khắp các hang cùng ngõ hẻm, cũng từng nghĩ đến việc thể còn đời nữa, nhưng vẫn cố ôm chặt lấy tia hy vọng cuối cùng.

Có thể giống như trong TV, xảy tai nạn mất trí nhớ thì ?

chuyện xảy phá tan hy vọng của , thực sự mất .

vỗ vỗ vai đầy thông cảm:

" nhặt chị Hà bên bờ sông, quỷ mất trí nhớ hiếm thấy, hơn nữa dựa theo bộ dạng chị biến hình, một suy đoán cực kỳ , thể chịu đựng nổi .”

Giang Bắc Châu lung tung lau mặt, hốc mắt đỏ hoe, nhưng ánh mắt kiên định:

" tại trở thành như , mong rằng cô thể cho chân tướng.”

Tống Phi Phi cũng vểnh tai lên, đầy mặt căng thẳng nhích .

“Có một bí pháp cực kỳ độc ác, vì sợ g.i.ế.c oan sẽ biến thành ma quỷ trở báo thù nên kẻ sát nhân sẽ đóng một chiếc Trấn Hồn Đinh đầu nạn nhân, đó k.h.o.é.t mắt, cắt lưỡi, cạo sạch sọ đầu của nạn nhân.

"Rốp!"

Giang Bắc Châu bóp nát ly nước trong tay, cố hết sức kiềm chế lửa giận, tuyệt vọng và đau khổ mà :

cũng đến chỗ cô việc, cho đến khi tìm chân tướng việc xảy với .”

Thế là, hiểu đột nhiên nhiều thêm hai nhân viên, Tống Phi Phi đưa 200 vạn, còn Giang Bắc Châu thì đưa 100 vạn.

lập tức từ giai cấp vô sản lắc biến thành giai cấp trung sản.

*Phú nhị đại: con cháu nhà giàu

*Sư tử ngoạm: hét giá trời

một căn nhà nhỏ để trống nhà ma, bên trong cái bếp nhỏ với hai phòng ngủ.

ở một một phòng, Giang Bắc Châu nhất quyết đòi ở phòng bên cạnh.

"Cho đến khi điều tra rõ chuyện, sẽ rời xa nữa .”

Tống Phi Phi cũng góp vui, nhưng khi thấy cảnh thô sơ đó, cuối cùng cô chỉ thể lưu luyến rời mà .

Sáng sớm hôm , chị Hà nấu xong bữa sáng đến gõ cửa phòng .

"Linh Châu , dậy ăn sáng , hôm nay chị mì bò kho, ngon lắm đấy!”

vùi đầu ăn uống, Giang Bắc Châu chằm chằm khuôn mặt mắt, nước mắt như vỡ đê lăn dài mặt, cũng lau , cứ ngơ ngác đó, chốc chốc , chốc chốc .

Chị Hà ghét bỏ bay đến bên cạnh :

"Linh Châu, bạn trai em trông kỳ lạ quá!”

“Anh bạn trai em, là nhân viên mới trong tiệm chúng .”

“Mẹ ~”

“Khụ khụ!”

liều mạng ho khan, Giang Bắc Châu lộ nụ bi thương:

"Xin chào chị Hà, là Tiểu Khoa, sẽ việc cùng Linh Châu.”

Phải, để kích động chị Hà, Giang Bắc Chau đổi luôn cả tên.

"Ôi trời, Linh Châu , em em , lớn như thế mà ngay cả cúc áo cũng cài ngay ngắn .”

Chị Hà lải nhải, bước đến giúp chỉnh quần áo.

Giang Bắc Châu mắt sắc chằm chằm , trong mắt đầy hâm mộ và ghen tức.

“Chị Hà, em mà, em thắp hương, chị bận xong nhớ đến ăn cơm nha.”

Căn phòng của cương thi Chu Hoài Khoan sắp xếp như một ngôi mộ cổ, với một chiếc quan tài bằng gỗ cực lớn đặt ở giữa.

đốt ba cây đàn hương trong góc, khói bốc lên, chẳng mấy chốc lũ quỷ xúm .

Tống Phi Phi và Gang Bắc Châu tò mò xổm trong góc, chúng bệt sàn.

Đàn hương thượng hạng cháy lên, lượn lờ trong gian nhỏ hẹp, lấy một cái phất trần cổ xưa, vẻ mặt cung nghiêm.

Lũ quỷ thành kính ngoan đạo quỳ mặt , mặt lộ vẻ thiết tha cùng khao khát.

Khi thần chú tối nghĩa cổ xưa vang lên, hằng hà sa đốm sáng vàng bay trong quỷ thể của họ.

Bách Linh ngửa đầu đón lấy những đốm sáng đó, mặt đầy hưởng thụ.

Thân thể nửa trong suốt của tiểu quỷ cũng dần dần ngưng tụ hơn, thậm chí cả khuôn mặt xanh xao cũng trở nên trắng hơn một chút.

Trên thể tím tái của Chu Hoài Khoan mơ hồ mấy tia sáng lưu chuyển, sắp tiến hóa thành đồng giáp thi .

Không hưởng thụ giống như họ, vẻ mặt chị Hà vô cùng thống khổ.

Chị nghiến chặt răng, cau mày, ngừng lẩm bẩm gì đó.

"Đừng tới đây! Thả ! Đồ súc sinh!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nha-ma-co-ma-that/chuong-4.html.]

Niệm xong Ngưng Hồn Chú, nhân lúc chị Hà chú ý, vội vàng thu chị trong hồ lô.

"Thoải mái quá, Tiểu Linh Châu, Ngưng Hồn Chú của cô càng ngày càng , quỷ thể của chị đây ngưng thật hơn mấy phần, cứ tiếp tục thế thì cần nhập xác ai, ban ngày cũng thể ngoài !”

Bách Linh yêu mị, lười biếng duỗi eo xong thì nửa cắn môi nhướng mày .

“E hèm,” hắng giọng, với vẻ mặt nghiêm túc, “Giờ chúng một nhà , nên thẳng luôn.”

" giúp chị Hà khôi phục ký ức, một khi khôi phục ký ức, thể chị sẽ biến thành ác ma."

“Ác ma lý trí, chị Hà c.h.ế.t thảm như , lúc đó nhất định lệ khí cực kỳ nặng, giúp giữ chặt chị .”

"Khi nào độ hóa thành công cho chị Hà, sẽ niệm Quỷ Đan Chú cho .”

Bách Linh hít một ngụm khí lạnh.

"Có là Quỷ Đan Chú trong truyền thuyết sẽ giúp quỷ kết quỷ đan đó ?”

nghiêm túc gật đầu, tức khắc ba cặp mắt lớn nhỏ khác nháy mắt nóng lên.

Vẽ bánh , tất nhiên càng lớn càng .

Sau khi tiễn lũ quỷ già ăn uống no nê , Tống Phi Phi và Giang Bắc Châu đầy mặt sùng kính .

"Lục Linh Châu! Cô ngầu quá ~”

Tống Phi Phi hai tay chống cằm, vẻ mặt si mê.

"Cô thực sự thể giúp khôi phục ký ức ? Chúng đây?”

Đôi mắt Giang Bắc Châu sáng đến kinh , chằm chằm, cảm thấy như phát kim quang vàng óng, giống như vị cứu tinh vĩ đại nào đó .

Sau khi vạch một kế hoạch cực kỳ đơn giản, chiến dịch cứu vớt chị Hà chính thức bắt đầu.

đặt tên cho kế hoạch là “Đoạt ký ức”.

Tống Phi Phi thậm chí còn phấn khích hơn Giang Bắc Châu, kéo nhảy lên nhảy xuống:

"Đến lúc nguy hiểm như , cô sẽ dạy cho mấy chiêu bắt ma đơn giản ?”

"Liệu giống như , chị vung rong biển, đó sẽ dùng một nhát kiếm c.h.é.m đứt luôn!”

trợn trắng mắt.

"Đó là thủy thảo! Chị Hà ở trong sông, trong biển!"

"Cái đó quan trọng!"

Tống Phi Phi khoát tay, đôi mắt sáng rực:

"Những tháng ngày bình phàm hôm nào cũng sắm đồ xa xỉ, mua xe , hoặc nước ngoài chơi bời của sớm đủ quá !”

"Cuộc sống chờ đợi bấy lâu cuối cùng cũng đến ! Đây mới là sứ mệnh chân chính của !”

Để lấy ký ức của chị Hà, thì tìm thấy t.h.i t.h.ể của chị , nhổ cái Trấn Hồn Đinh đỉnh đầu chị , đó tìm một nơi phong thủy , lập bia mộ, để chị nhập thổ vi an.

cạn lời chiếc xe thể thao xa xỉ mặt, tiếng máy nổ khoa trương, cùng với màu vàng sáng lóe mù con mắt.

Tống Phi Phi đeo kính râm, vẻ mặt rạng rỡ.

"Đi thôi, bảo là về quê của Giang Bắc Châu ?

"Chị gái , là chị quá nổi bật ? Mà xe chị là xe thể thao, ở đây ba đấy!”

Tống Phi Phi tháo kính râm , vẻ thất vọng:

"Đây mà cũng là nổi bật á? Đây là cái xe rẻ nhất của , thế tùy tiện đổi sang SUV nhá.”

Quê Giang Bắc Châu chỉ cách đây 2 tiếng xe, là một thị trấn nhỏ khá hẻo lánh bên ngoài thành phố.

Đến thị trấn thì trời tối, Giang Bắc Châu nhà , cẩn thận đẩy cửa .

Đây là một căn hộ hai phòng ngủ trang trí đơn giản, một chiếc sô pha cũ kỹ, một chiếc bàn ăn ố vàng, tường còn treo vài bức tranh Tết.

hệt như trở căn phòng ma ám của chị Hà, căn phòng mà chị dụng tâm tự sắp xếp.

Giang Bắc Châu dựa cửa, vẻ mặt hoài niệm, căn nhà cũ chất chứa những hồi ức nhất của .

“Anh tìm mấy thứ mà sinh thời thích nhất, hoặc thường dùng nhất đây.”

Tống Phi Phi cũng tò mò xung quanh, ngay lúc , một cô gái đột nhiên xuất hiện ngoài cửa.

Cô gái trẻ đeo kính, thoạt trông dịu dàng và e thẹn.

" là hàng xóm cạnh nhà, xin hỏi hai là?"

Nghe thấy âm thanh, Giang Bắc Châu từ trong phòng .

"Anh Bắc Châu!"

Đôi mắt của cô gái mặt tròn chợt sáng bừng, khóe miệng bất giác nhếch lên.

"Tiểu Văn, em ở đây!"

Giang Bắc Châu thấy cô gái thì cũng vui vẻ, hào phóng tới chào hỏi.

"Để giới thiệu một chút, đây là hàng xóm từ khi còn nhỏ của , Trần Văn, hai là bạn của .”

Hóa Trần Văn là hàng xóm của Giang Bắc Châu từ hồi còn nhỏ, kể thì cũng ly kỳ, bố của Giang Bắc Châu với của Trần Văn lòng , hai đó bỏ nhà bỏ cửa cùng chạy trốn từ khi hai đứa bé mới bảy tám tuổi.

Thế nên Trần Văn và Giang Bắc Châu cũng coi như đồng bệnh tương liên, từ nhỏ tình cảm , thật sự là thanh mai trúc mã, hai đứa nhỏ ngây thơ.

 

Loading...