Nhân chứng thừa thãi - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:28:23
4
Những nụ hôn của hung thủ liên tục rơi xuống trán, má, mắt, môi ...
Nụ hôn của mạnh, chút sợ giật , nhẹ nhàng và dày đặc, như lông vũ rơi xuống khắp .
Cảnh s.á.t phác họa chân dung hung thủ qua phương thức gây án, sống đơn độc, thể trải qua tổn thương gia đình khi còn nhỏ, thiếu thốn tình thương.
Tình yêu, chính là điểm yếu của .
Cũng thể, là lối thoát để sống sót.
"Tập trung ." Cảm nhận sự phân tâm của , hung thủ nắm lấy cằm , "Còn thể phân tâm, là đủ cố gắng ?"
Hắn hôn đến khi cả run rẩy, mồ hôi trán túa từng lớp, cho đến khi gần như nghẹt thở, đàn ông mới buông tha cho .
"Sao đến cả hôn cũng quên , đồ ngốc, cần dạy em ?" Hắn khẽ bên tai .
Sóng nhiệt nóng bỏng, hổ sợ hãi thở hổn hển, lòng bàn tay siết chặt đầy mồ hôi.
"Vậy... thể đổi chỗ khác để dạy ?" Tay mềm nhũn đặt vai , nũng.
"Tô ."
Đổi chỗ, đến nơi nào xa cái x.ác hơn.
Ở đây, luôn cảm giác Tô Thần trộm.
Trước đây, Tô Thần cũng dịu dàng với như .
Trước khi mù, là một họa sĩ mới nổi đầy triển vọng.
giỏi sử dụng màu sắc, những bức tranh phóng khoáng của trưng bày trong phòng tranh bán với giá cao. Đây cũng là lý do thực sự mà nhà họ Tô sẵn lòng chấp nhận dù là trẻ mồ côi.
Tô Thần chu đáo với , nhiều : "Em nhất định sẽ trở thành họa sĩ xuất sắc nhất thời đại , đến lúc đó sẽ từ chức, quản lý cho em. Anh nhắm một căn biệt thự, khu vườn rộng mà em thích nhất, ba tầng lầu, bố cũng thể đến ở cùng..."
Tất cả những kỳ vọng đó, khi hy vọng tan vỡ, trở giày vò như một cơn bão tố.
Người đàn ông thì thầm: "Tuyên Tuyên, thời gian qua, gia đình gây áp lực quá lớn cho , họ chia tay với em, em sẽ là gánh nặng cho . Thành thật mà , thể cân nhắc, nhưng kể từ đêm đó... khi em ngoài suýt mất mạng, suýt nữa mất em, mới thực sự nhận rằng, thể mất em."
Haiz, lộ tẩy .
Hung thủ quan s.á.t cuộc sống của chúng , nhưng , Tô Thần ngoại tình từ lâu.
Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý
Hắn thậm chí còn đưa tình mới về căn hộ qua đêm.
ở ngay phòng bên cạnh, phụ nữ đó ban đầu còn e dè, dám kêu thành tiếng, nhưng Tô Thần đột nhiên mạnh bạo: "Cô mù , thấy gì mà sợ?"
Cứ như , âm thanh hoan lạc vang lên suốt đêm.
Ký ức đau buồn nụ hôn của đàn ông rơi xuống cổ cắ.t ngang.
" , em với cảnh s.á.t, đêm xảy vụ án trời mưa to, em đang nhạc, dùng máy CD, nên thấy gì ?"
Sợi dây đang thả lỏng căng lên, rên rỉ đáp: "Vâng, ?"
Nụ hôn nồng nhiệt bỗng chốc lạnh , đàn ông ngẩng đầu lên.
" chiếc máy CD rõ ràng là hỏng, em cái gì chứ?"
Khoảnh khắc đó, tim như ngừng đập.
Cạch cạch, nút play nhấn xuống, im lặng bao trùm.
Hung thủ thở dài: "Tuyên Tuyên, đêm đó, em thấy giọng của hung thủ, ?"
5
, thấy.
vẫn luôn dối cảnh s.á.t.
Đêm đó, từ lúc bước con hẻm, cảm nhận điều bất thường.
Giữa mưa gió, ngửi thấy mùi má.o thoang thoảng, linh cảm khiến sởn gai ốc.
Mặc dù thấy, nhưng với sự nhạy cảm của một họa sĩ, chắc chắn rằng má.o dính cây gậy dò đường, theo động tác chấm đất của , để một vệt má.o.
Thậm chí còn thấy tiếng lưỡi d.a.o ma s.á.t da thịt khi hung thủ rút d.a.o .
rõ, nếu bây giờ đầu bỏ chạy, sẽ che.c ngay lập tức.
Phải ? Khoảnh khắc đó, vô khả năng hiện lên trong đầu , chỉ trong vài giây ngắn ngủi.
cố tình, vụng về, dùng tay mò mẫm đến bức tường, loạng choạng xuống.
"Cứu... cứu..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhan-chung-thua-thai/chuong-2.html.]
Ở phía bên con hẻm, cách bảy, tám mét, đàn ông gie.c vẫn che.c hẳn, đang vùng vẫy kêu cứu cuối.
Phía luồng gió nhẹ, , hung thủ xổm mặt .
Đang đưa tay thử thăm dò .
vẫn ngân nga như chuyện gì xảy , như đang bờ vực, dám bước sai một bước, bởi vì vực sâu vạn trượng đang chằm chằm .
"Phải, em hèn hạ, Tô Thần.”
"Em hung thủ ở đó, nhưng em dám..."
run rẩy, mái tóc dài xõa xuống bờ vai trần, ôm chặt lấy : " em thể gì chứ? Em chẳng còn gì cả. Em sợ với cảnh s.á.t, sẽ mang đến rắc rối cho , chê em gây chuyện, đến chỉ trích em xui xẻo, liên lụy đến .”
"Từ lúc khỏi cửa, đến khi khỏi khu chung cư, em mất hơn nửa tiếng, em vô mong đuổi theo em về, nhưng ."
Người đàn ông im lặng bước về phía , cầm vũ khí trong tay .
"Phải, em sợ che.c, em ích kỷ, vì tự bảo vệ , em thể bất cứ điều gì."
Trong bóng tối, hung thủ , giống như đêm hôm đó.
ướt đẫm mồ hôi, sẽ tin nữa chứ?
Hắn đưa tay ôm lấy , phản kháng, đẩy , lớn tiếng : "Em quan tâm cảnh s.á.t thể tìm hung thủ , thế giới bao nhiêu bình thường, tại bắt một kẻ thất bại như em vật hy sinh cho chính nghĩa?! Dù , dù hai che.c đó cũng là đáng đời, ?"
Người đàn ông dịu dàng hỏi: " họ thụ án, trả giá cho những gì ."
"Vậy thì ?" nhạt một cách cay đắng.
"Những tổn thương mà nạn nhân chịu, liệu thể xóa bỏ bằng năm năm tù? Em thậm chí còn cảm ơn hung thủ vì trừ hại cho dân!"
khéo léo bày tỏ lập trường, chứng minh bản vô hại.
ngẩng mặt lên, mặc cho nước mắt lăn dài má.
"Rất hèn hạ, ghê tởm ? Bản em cũng thấy , Tô Thần, gì, giao em cho cảnh s.á.t?”
"Nếu chê em, thì chia tay ."
6
Ngay đó, đàn ông ép cánh cửa.
Lưng đau nhói, tim đập nhanh, hung thủ nâng khuôn mặt đẫm mồ hôi của lên.
"Đồ ngốc, chỉ giận vì chuyện quan trọng như mà em giấu ."
Có ý gì, gie.c chỉ đơn giản là vì nghĩ rằng mù thể nhân chứng, là để mất cảnh giác?
Lúc , tiếng gõ cửa dồn dập vang lên: "A Thần, trận đấu sắp bắt đầu . Anh ? Vẫn dậy !"
Người phụ nữ tên Quan Khiết, bạn học đại học của và Tô Thần.
Cũng chính là phụ nữ mà Tô Thần đưa về qua đêm hôm đó.
Người đàn ông đỡ dậy, cài cổ áo cho , với giọng điệu khó hiểu: "Em yêu, mở cửa ."
run rẩy mở hé cửa.
Thấy là , Quan Khiết lập tức đổi giọng, khinh bỉ và chán ghét: "Giang Tuyên, cô còn ở đây? Tô Thần ? cô bám dai như đỉa ở nhà khác ý nghĩa gì ?"
sẽ quên giọng của cô , chỉ cách một bức tường, thấy cô , rên rỉ, chế giễu.
cũng nhớ cô dùng thiết đổi giọng gọi điện cho .
"Đồ đàn bà đê tiện, còn bám lấy Tô Thần đến bao giờ nữa? Đồ phế vật sống tự lo , che.c quách !"
bây giờ, cô là hy vọng sống sót duy nhất của .
hét lên, với cô rằng hiện giờ trong phòng một tên s.á.t nhân hàng loạt.
như , cả hai chúng đều sẽ che.c.
há miệng thành tiếng: Đi báo cảnh s.á.t, báo cảnh s.á.t !
Quan Khiết coi việc đuổi cô là đang khiêu khích, đẩy cửa ầm ầm: "Phóng viên, nhà phê bình đều đến , Tô Thần ? Hôm nay nhất định gặp !"
Cô , tác phẩm "Venus thất lạc" của Tô Thần giành giải thưởng quốc tế, hôm nay là ngày trao giải, nhưng vẫn đến.
nghiến răng: "Tô Thần , sẽ liên lạc với cô nữa, cô , đừng đến quấy rầy nữa!"
Quan Khiết chọc , cô ngặt nghẽo, đầy mỉa mai.
" sợ quá mất, Giang Tuyên. Không sợ cho cô , và Tô Thần ở bên từ hồi đại học, Tô Thần theo đuổi cô, cũng là do đề nghị đấy.”
"Người cút , vẫn luôn là cô. Nói , Tô Thần ở .”
"Nếu mở cửa, sẽ báo cảnh s.á.t."