Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nhận Nhầm Khuê Mật Rồi!! - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-09 22:21:18

10

“Bà Bà, là phường lưu manh! Ta đây tiên giới khiếu nại !”

Ta giận dữ .

Ta cứ tưởng Bà Bà sẽ hùa theo như , dù thì gì nàng vẫn luôn đồng ý với .

lần ….

Bà Bà chỉ dừng , nở một nụ yêu thương, dùng giọng già nua nhưng dễ chịu :

“Quả thực chuyện đó đời, nữ nhân chỉ bưng canh cho 3 , đó là cha, phu quân và con trai thôi.”

“ Hơn nữa Thần tướng Mạnh Quân vốn là một phàm nhân, nhưng vì… xảy một số chuyện nên mới thể phi thăng lên tiên giới. Hắn cũng đáng ngạc nhiên lắm. ”

Nếu là bình thường nhất định sẽ kinh ngạc kỳ tích thăng thiên của một phàm nhân tầm thường.

do dự một lúc : “Vậy … chẳng chỉ đáng tuổi con cháu ?”

Không hiểu nhưng cảm thấy Mạnh Bà hình như nghẹn một chút.

Khi thấy Mạnh Quân lần nữa, hừ lạnh một tiếng , giọng chút bất đắc dĩ.

“Bởi vì ngươi vốn là phàm nhân, biết quy tắc, cho nên bổn hung thú thèm so đo mấy trò lưu manh vặt vãnh của ngươi!”

Mạnh Bà rằng cái tên một đội quân ba mươi vạn tử sĩ lận, nhất nên kết bạn với .

Quả thực là cho dù là hung thú nhưng ba mươi vạn tử sĩ với vẫn “ chút” khó tiêu.

Dù trong lòng phục lắm nhưng vẫn tin tưởng Mạnh Bà đúng.

Vì thế nên đã tự hiểu tên Mạnh Quân hồi còn ở phàm trần chính là một tên hư hỏng nhiều tật chuyên gia ghẹo gái.

Ta thấy trong mắt Mạnh Quân hiện lên một tia ý .

Hắn : “Vậy thì cảm ơn phu… ngươi nhiều” Không biết tại , nhưng luôn cảm thấy chữ định chính là “phu nhân”.

Mặt chợt nóng bừng.

Hung thú như mà tự dưng chút ảo tưởng thẹn thùng là thế nào!!

Tội quá !

“Sao giả vờ khách khí làm gì? Cùng Kỳ , như ngươi thì gọi là mặt thú đó!”

Ta giả vờ tức giận, xoay bỏ chạy.

11

Tứ đại hung thú, trong đó hai thư hai hùng.

(Thư: con cái, hùng: con đực)

Ta chính là một trong hai nữ hung thú đó…Hừ! Ta chạy tìm Thao Thiết hỏi mới .

Thao Thiết đã ở nhân gian nhiều năm, biết nhiều về nhân gian tất nhiên cũng nhiều hơn .

Sau khi ăn uống no say và dạo một vòng, mớikể cho Thao Thiết chủ đề chính ngày hôm nay.

Sau khi kể, Thao Thiết trông vẻ sốc lắm.

“Mạnh Quân thần tướng? Hắn quen cũ của ngươi ?”

Trong chớp mắt, lúc câu đó của Thao Thiết, đã tưởng nhét canh Mạnh Bà tai.

“Ngươi thế là ý gì?”

Ta cụp mắt xuống cái bụng phồng lên của Thao Thiết, cảm nhận sức sống bên trong, thầm hối hận.

Có lẽ thấy vẻ mặt như táo bón của , Thao Thiết rút vẻ trấn kinh.

“Phải … ? Mấy ngàn năm , gây chuyện Mạnh Quân thần tướng bắt giữ. khi là Thao Thiết, làm gì nữa, chỉ hỏi về ngươi thôi, đó thả .”

“Lúc đấy còn tò mò hỏi thì bảo ngươi là Phu nhân cửa của nhà .”

“Hắn đó. Không yêu cũ của ngươi thì là gì nữa?”

Những lời vô nghĩa của Thao Thiết khiến sốc đến mức thể hiểu .

Mạnh Quân ? Ta ? Phu nhân?

“Cái gì trời!” Ta hét lên, giọng điệu y hệt như mấy phàm nhân bán hàng rong gặp.

Thao Thiết: “…”

Thao Thiết: “Vậy … các ngươi đã làm cái chuyện đó đó ?”

Ta: ???

Khi tìm Mạnh Bà, tay còn một chồng giấy sách rõ dày.

Ta chỉ thể với nàng, đây là trân tàng dị bảo của Thao Thiết.

12

Những điều nhất định chia sẻ với khuê mật. Hôm nay, khi Mạnh Bà ăn xong bát canh cuối cùng, liền bổ túc cho nàng một cuốn trong số sách Thao Thiết dúi cho .

“Bà Bà, đây chính là “Sách ” mà Thao Thiết tặng , còn , chúng cùng nhé!”

Mạnh Bà chậm rãi mở sách , còn thì vui vẻ bưng canh.

Sau đó …

Ta nụ mỉm quen thuộc môi của Mạnh Bà từ từ chùng xuống … đến …

Đôi mắt nàng cũng sâu lường !?

Ờ thì … chuyện gì đang xảy ?

Quyển sách nhỏ như cũng thể thay đổi con đến

Ta nuốt một ngụm nước bọt, lặng lẽ lùi vài bước.

Mạnh Bà: “Sách ?”

Mạnh Bà hết lời đến lời khác, khiến chợt thấy sợ hãi.

13

Quyển sách đã khiến nâng cao nhận thức về con hung thú ngốk nghếk vạn năm Thao Thiết đó nha,

“Bà Bà, bên trong nó dạy cách chiến đấu , ngươi thấy hiệu quả lắm ?”

14

Mạnh Bà cho cuốn sách đó và cả những cuốn sách còn nữa. điều đó quan trọng, hung thú luôn học hỏi mỗi ngày, cần lo.

“Tiểu Hỗn Độn, gần đây ngươi làm cái gì thế? Sao cùng bán canh Mạnh Bà nữa ?” Mạnh Bà kỳ quái hỏi.

Ta ôm khư khư quyển sách nhỏ trong ngực, dám trả lời. Ta sợ bộ sách thứ hai mà Thao Thiết lén lút gửi cũng tịch thu nữa.

Cho đến một ngày, khi chăm chỉ học tập sách, hồi hộp gương nước, chằm chằm hình thú của một lúc lâu. Đôi mắt đầy khao khát.

Cuối cùng, nhắm mắt và nghiến răng.

Ta đã thành công biến thành hình dạng con .

Người trong gương trông thấp bé yếu ớt, mặt chút bầu bĩnh như trẻ con, cả trắng nõn mềm mại, chút ấn tượng nào.

Ta cau mày chán ghét.

Sau đó, dũng cảm lên đường.

“Mạnh Quân, chúng đánh một trận tiếp !”

15

Ta là một trong Tứ đại hung thú, là đứa con cưng của Thiên Đạo, đời ít ai sánh bằng.

Trong tam quan của , luôn tin rằng chỉ cần thể hiện sức mạnh thực sự của , dù thế nào nữa cũng thể hạ gục đối thủ mà thôi.

Cho đến hôm nay, tam quan của đã đánh nát.

Ta, đường đường là Hỗn Độn, biến thành hình để chiến đấu, và cuối cùng vẫn tên chóa từng là phàm nhân thổi bay khỏi hang?!

Ta tức giận đến mức mặt đỏ bừng, dùng hết sức bình sinh xông , gầm lên giận dữ.

“Mạnh Quân! Rõ ràng mới là nên tức giận, ngươi tại tức giận chứ?!”

Mạnh Quân hít sâu một , sâu một chút, hồi lâu mới bất đắc dĩ hỏi:
“Đôi mắt nào của ngươi thấy đang tức giận?”

“Không tức giận đỏ mặt?” Ta tự tin chỉ : “Bằng chứng xác thực!”

Dưới vẻ mặt run rẩy vì tức giận của , Mạnh Quân mím môi hồi lâu mới kìm một câu.

“Nói , ngươi gì, sẽ cho ngươi.”

Ta vô tình hất mắt lên, lôi cuốn sách khỏi tay, khéo léo lật một trang đưa mặt .

“Ta cái !”

Cơn gió thổi qua lớp giấy mỏng giúp dễ dàng thấy những hình ảnh bên trong.

Ta mỉm đắc thắng.

Này thì Mạnh Quân thần tướng, lần nhất định sẽ thắng!

16

Cuốn sách của Mạnh Bà tịch thu.

Ta hiểu, làm cuốn sách giấu kỹ như thế thể phát hiện?

Ta suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng xác định mục tiêu.

Nhất định là tên khốn Mạnh Quân đó đã rình mò sách của ! Đáng tiếc bây giờ đang thời gian để dàn xếp tỷ số với .

Bởi vì….

“Bà Bà ngươi đừng giận mà, sai ~” Mạnh Bà chậm rãi khuấy nồi canh xanh xanh tím tím, thèm để ý tới . Ta tiếp tục dính sát .

“Không đánh bại bằng phương pháp trong sách ~ Chỉ vì thế thôi ~”

Mạnh Bà ngước mắt lên .

Tự nhiên cảm thấy đôi mắt của nàng trông vẻ lạc lõng khuôn mặt nhăn nheo và phong trần .

Chúng tinh tế và sạch sẽ, với màu đen sâu thẳm, vẻ quen quen.

Giống quá … ai thế nhỉ? Ta kịp suy nghĩ rõ ràng thì Mạnh Bà đã hỏi với giọng khó hiểu.

“Ngươi… sách chỉ để đánh bại ?”

Ta nhanh chóng gật đầu như gà mổ thóc.

Mạnh Bà: “Thật sự dùng những tư thế đó ?”

Ta thề với Thiên Đạo là .

Mạnh Bà: “Được thôi.”

Ta: ????

17

Gần đây thấy đói.

Bởi vì luôn lang thang khắp địa ngục mà hấp thụ tí “ác niệm” nào ở nhân giới.

, , một hung thú, dựa “ác niệm” đời để tồn tại.

Chỉ cần đời còn “ác niệm” là vẫn thể trường sinh bất tử.

“Bà Bà, ngươi xem, tại hấp thụ “ác niệm” của Minh giới nhỉ.”

Ta thấy dày tê liệt luôn huhu.

Dưới Minh giới , nhiều thành phần tà ác, nhưng đáng tiếc là thể hấp thụ dù chỉ là một nửa trong số họ.

Bởi vì khi họ chết, ác niệm của họ đã tiêu tan.

điều kỳ lạ là——

“Bà Bà, vì canh Mạnh Bà của ngươi thể thỏa mãn cơn đói của ?”

Mặc dù nhiều lắm, nhưng cũng vẫn còn chống đỡ cơn đói.

Vậy… trong canh của Mạnh Bà ác niệm ? Ta hiểu.

Bộ ác niệm thể thu thập ?

mà … chỉ Thiên Đạo mới làm điều thôi mà.

Loading...