NHÂN NHÂN - Chương 1.
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:07:29
Hồi đại học, và Trình Mặc từng là cặp đôi kiểu mẫu ngưỡng mộ.
Chúng quen từ sớm. Buổi đầu nhập học, chúng cạnh . Hắn , mỉm hỏi tên gì.
Lúc đó, chúng mới mười tám tuổi, trong sáng như những giọt sương ban mai.
Sau , chúng yêu . Hắn theo đuổi gần một năm trời. Để tỏ tình, xếp một vòng nến ký túc xá, cô quản lý tưới cho ướt như chuột lột.
Hôm đó, trông thảm lắm, nước mặt tí tách rơi xuống, nhưng vẫn ôm chặt bó hoa trong lòng, ướt chút nào.
hỏi:
"Trình Mặc, còn đợi gì nữa?"
Hắn sững một giây, nhào tới ôm chầm lấy .
Giữa tiếng hò reo của đám đông, , xúc động đến nghẹn ngào.
"Nhân Nhân, cứ tưởng đang mơ."
Chúng cứ thế ở bên . nhớ trăng hôm to, bản tin đó là mặt trăng lớn nhất trong mấy chục năm qua.
Trình Mặc ngốc nghếch nắm tay , dạo hết vòng đến vòng khác trong trường, cho đến khi đến giờ giới nghiêm, mới miễn cưỡng đưa về.
Đứng ngoài cổng ký túc xá, rạng rỡ, :
"Nhân Nhân, yêu em, cả đời sẽ chỉ yêu em."
Chúng đều là mối tình đầu của . Khi , chúng đều nghĩ rằng quãng đời còn dài, tình yêu cũng dài, chúng thể yêu đến khi biển cạn đá mòn.
•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•
Từ khi yêu , thế giới của Trình Mặc chỉ xoay quanh .
Hắn học giỏi, trai, xung quanh chẳng thiếu thầm thương trộm nhớ, nhưng luôn giữ cách rõ ràng. Bạn cùng phòng từng đùa rằng đến con muỗi cái cũng cơ hội với quá mười câu.
Hắn luôn chạy theo , sáng sớm ngủ dậy, đến ký túc xá chờ .
Sau đó chúng cùng ăn cơm, cùng lên lớp, cùng việc.
Bạn bè ai nấy đều ngưỡng mộ chúng , Trình Mặc là đàn ông hiếm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhan-nhan-zwru/chuong-1.html.]
Trình Mặc cũng thích những ánh mắt ngưỡng mộ , càng sức chiều chuộng .
Hắn , đàn ông sinh là để yêu thương vợ.
Đó là đầu tiên gọi như . Trước đây, luôn cảm thấy cách gọi sến súa buồn .
khi hai chữ thốt từ miệng Trình Mặc, đột nhiên cảm nhận một chút lãng mạn thuần khiết, cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•
Trình Mặc nhiều tiền.
Cả hai chúng đều sinh trong gia đình bình thường, tiền bạc chẳng dư dả gì. chúng của năm mười tám, mười chín tuổi đòi hỏi gì nhiều, chỉ cần một suất cơm vài tệ ở căn-tin cũng thể ăn vui vẻ.
Trình Mặc thường , chẳng hoài bão gì lớn lao, đời gặp , ở bên là hạnh phúc lắm .
chê bai , cũng cần thành đạt giàu sang. tin rằng, chỉ cần hai yêu là thể cùng vượt qua những tháng ngày dài dằng dặc.
Khi , từng nghĩ rằng, tình yêu sẽ bao giờ đổi.
Làm thể đổi chứ? chỉ càng ngày càng yêu hơn.
Năm ba đại học, khi ngủ, tình cờ một bài đăng: Người chồng vì nhân tình, đánh đập vợ bên mười năm.
giận dữ, tiện tay gửi cho Trình Mặc, còn nhắn:
"Có đàn ông ai cũng lòng đổi ?"
Hắn trả lời. Mười lăm phút , ký túc xá, gửi tin nhắn: [Xuống đây.]
Trên tay là một thùng đầy ắp đồ ăn vặt. Hắn đặt xuống mặt , ôm chặt lòng.
"Vợ ơi, đừng sợ. Anh sẽ bao giờ như . Nếu phản bội em, sẽ c.h.ế.t yên lành."
Hắn chân thành.
Nhiều năm , khi nhớ khoảnh khắc , vẫn cảm nhận tình yêu thuần khiết và mãnh liệt của .
Đó là Trình Mặc của tuổi hai mươi - một trai nguyên tắc, giới hạn, phân biệt rõ đúng sai.
Có lẽ chính cũng ngờ rằng, sẽ một ngày, sẽ tự tay đẩy vực thẳm.