Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

NHÂN NHÂN - Chương 6.

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:07:35

đưa con về nhà.

Đây là nhà của , rời .

Trình Mặc đang sốt sắng gọi điện, hình như là đang hỏi .

Thấy về,  lập tức chạy đến, mặt hiện lên đủ loại cảm xúc: mừng rỡ, lúng túng, dè dặt.

Hắn : "Vợ ơi, em về ? Em ? Lại đây, để bế Niệm Niệm, bế cho."

Niệm Niệm dang hai tay, giọng non nớt gọi "Ba ơi!"

đưa Niệm Niệm cho , mà chỉ im lặng ôm chặt con, thẳng phòng ngủ chính, khoá trái cửa , mặc kệ   bên ngoài gõ cửa, liên tục giải thích.

Cho đến khi  mệt mỏi, hỏi :

“Rốt cuộc em thế nào mới chịu mở cửa?”

trong phòng, tim như đang rỉ máu, nhưng ánh mắt lạnh như băng.

:

"Ly hôn."

•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•

Trình Mặc đồng ý ly hôn.

Cuộc giằng co giữa chúng kéo dài suốt ba tháng. Hắn sa thải Lâm Sanh Sanh, nhưng vẫn kiên quyết ly hôn.

Hắn  hiểu tại .

Hắn  với Lâm Sanh Sanh gì cả, nếu thì cũng chỉ là xã giao, là do công ty cần cô .

Thật đây chính là thừa nhận , nhưng   cảm thấy chuyện nghiêm trọng đến , cảm thấy chuyện đáng để giận dỗi lâu như . Hắn đàn ông ngoài xã hội, ai mà phạm sai lầm.

.

Nếu là Trình Mặc của tuổi hai mươi thấy câu , chắc chắn sẽ tát  một cái mà rằng:

"Vớ vẩn! Ai đàn ông ai cũng như ?"

Trình Mặc của tuổi hai mươi khiến tin rằng thế giới vẫn đàn ông hảo.

Còn Trình Mặc của tuổi ba mươi bắt thừa nhận rằng đàn ông ai cũng giống .

ầm ĩ quá nhiều, cuối cùng cũng khiến  thấy phiền.

Mỗi nhắc đến hai chữ "ly hôn", Trình Mặc bực bội mặt.

Dần dần, sự kiên nhẫn của  cũng bào mòn, chúng từ vợ chồng hoá thành kẻ thù.

Hắn  còn tìm lý do để biện minh nữa, mặc kệ vứt đồ của   khỏi phòng ngủ, để mặc giận dỗi, cùng chiến tranh lạnh.

Cả thế giới đều rằng chúng còn hoà thuận.

Bạn bè, họ hàng gọi điện khuyên đừng ly hôn.

Mẹ : "Những năm qua, Trình Mặc yêu con thế nào, đối xử với con , tất cả chúng đều thấy rõ. Đàn ông mà, ai mà chẳng lúc phạm sai lầm? Chỉ cần tiền vẫn ở chỗ con, tim vẫn hướng về con, thì vẫn thể yên mà sống tiếp."

hỏi bà: "Mẹ, ba cũng từng phạm sai lầm ?"

Mẹ im lặng một lúc lâu, thở dài: "Suy nghĩ thoáng con, chuyện sẽ thôi. Trình Mặc vẫn còn yêu con mà."

Không.

thể nghĩ thoáng .

cũng thể sống tiếp như .

là một theo chủ nghĩa lý tưởng.

Tình yêu mà cần, là thứ tình cảm thuần khiết nhất, mãnh liệt nhất.

Dù chỉ một chút tỳ vết, cũng thể chấp nhận.

từng một tình yêu thuần khiết, thể cúi xuống nhặt thứ bẩn thỉu mặt đất?

từ chối tất cả những khuyên đừng ly hôn, cố chấp rời khỏi Trình Mặc.

Tối ngày cưới của em gái, đang thu dọn hành lý thì Trình Mặc trở về.

Hắn  thấy , xuống và : "Chúng chuyện một chút ."

đáp: "Không gì để cả. Ly hôn ."

Hắn mất hết kiên nhẫn, hỏi :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhan-nhan-zwru/chuong-6.html.]

"Anh thật sự hiểu, tại em nhất quyết  ly hôn? Lâm Sanh Sanh  nghỉ việc , nhà em giữ, tiền em giữ, rốt cuộc em còn điều gì hài lòng nữa?"

Lâm Sanh Sanh đúng là rời , nhưng đó, Trình Mặc lén lút đến gặp cô .

Hắn  giữa họ chỉ là xã giao, nhưng   chia một nửa trái tim cho cô .

hết.

vầng trăng ngoài cửa sổ, rơi nước mắt.

Bởi vì  vết chân chim, cái tuổi trông còn nữa.

, giọng nhẹ bẫng nhưng đầy mệt mỏi:

"Trình Mặc, xem, chúng đến bước , chẳng còn gì cả. ít nhất,   tìm chính   biến thành một phụ nữ chua ngoa cả ngày chỉ ghen tuông, oán trách. Anh và Lâm Sanh Sanh  hợp , hai cứ tiếp tục ,  rút lui."

Hắn im lặng một lúc lâu, tức giận đập vỡ tách bàn.

•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•

Em gái kết hôn, Trình Mặc cũng đến.

Mẹ mời .

: "Hôm nay là ngày vui của em con, nể mặt nó, con cứ tạm thời hoà với Trình Mặc ."

hiểu bà đang nghĩ gì. Bà tin rằng nếu và Trình Mặc tiếp xúc nhiều hơn, sẽ nhớ những điều mà tha thứ cho .

rằng vết nứt trong lòng thể hàn gắn nữa.

và Trình Mặc cạnh , quá xa cũng quá gần, gương mặt cả hai đều lạnh băng, ai với ai một câu.

Buổi lễ bắt đầu.

Em rể sân khấu, nhận lấy bàn tay của em gái từ ba .

Cậu  nghẹn ngào :

"Cưới Quả Quả là phúc đức mười tám đời của con. Quả Quả  chê con nghèo, cũng chê con kém cỏi. Con nhất định sẽ cố gắng kiếm tiền, cưng chiều cô thành một cô công chúa nhỏ. Cả đời , con sẽ để cô chịu khổ dù chỉ một chút."

Nhìn họ, cảm giác như đang soi gương, khoé mắt tự chủ mà ướt đẫm.

Trình Mặc bên cạnh, mắt cũng đỏ hoe. , ngay giây phút , chắc chắn  cũng đang nhớ điều gì đó.

Lễ cưới kết thúc, nhiều đến bắt chuyện với và Trình Mặc.

Họ gọi là tổng giám đốc Trình, ngớt lời khen ngợi, nịnh nọt tuổi trẻ tài cao.

Một bác vỗ vai , : "Lúc kết hôn, cũng mặt đấy. Khi còn to hơn cả chú rể hôm nay. Chớp mắt một cái, giờ là ông chủ lớn , đúng là dễ dàng gì. Cậu và Nhân Nhân  cùng vượt qua bao sóng gió, nhất định trân trọng bên cạnh nhé."

Trình Mặc đỏ hoe mắt, chỉ gật đầu lia lịa, dám , cũng dám gì.

Sau khi tất nghi thức, em gái váy cưới, vui vẻ chạy đến chỗ , em rể lẽo đẽo theo , mắt vẫn còn sưng đỏ, nước mắt vẫn ngừng rơi.

"Chị, rể, hai đến !"

Em gái  kéo chồng gần, hồ hởi hỏi :

"Chị, chị xem chồng em thế nào? Chị giúp em đánh giá một chút !"

Em rể trẻ trung, điển trai, ánh mắt khi em gái rực sáng và chân thành.

nhiều lời khuyên nhủ, nhưng ánh mắt , nỡ .

kìm nước mắt, thẳng em rể, nghiêm túc dặn dò:

"Cả đời , nhớ kỹ những gì hôm nay, nhớ kỹ cảm xúc của lúc . Cậu đối với Quả Quả suốt đời. Nếu em tổn thương, sẽ c.h.ế.t yên lành."

Những ngang qua ngẩn một lát, chắc họ nghĩ rằng những lời ngày cưới may mắn chút nào.

Em rể .

Cậu  giơ tay định nắm lấy tay , nhưng ngập ngừng một chút, cuối cùng nắm lấy tay Trình Mặc, nghẹn ngào: "Chị, rể, hai yên tâm. Em và Quả Quả quen bao nhiêu năm nay. Trong lòng em chỉ Quả Quả, cả đời cũng chỉ . Cô đối với em như , nếu em tổn thương cô , em đáng !"

Nước mắt Trình Mặc từng giọt, từng giọt rơi xuống.

Hắn cứng đờ vỗ nhẹ lên mu bàn tay em rể: "Tốt. Cậu . Hãy nhớ kỹ những lời hôm nay, cả đời quên."

họ, bước khỏi khách sạn.

Trình Mặc vội vã đuổi theo.

Trên đường xe cộ tấp nập,  kéo lấy tay áo , thành tiếng.

"Nhân Nhân, sai , sai . Tha thứ cho   ? Đừng ly hôn,  cầu xin em."

rút tay , lắc đầu: "Trình Mặc, những chuyện, một khi xảy thì thể nữa."

Loading...