Nhân Quỷ Đạo - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:33:20
"Lão đạo, lời ông là ý gì?"
Những gì đối phương vượt xa tầm hiểu và trí tưởng tượng của .
"Quỷ thể thành tiên ?"
"Quỷ thể thành tiên, nhưng thì thể. Hắn từ quỷ hóa thành , mới thành tiên. Ta từng về điều trong một cuốn sách cổ."
Còn kịp hiểu rõ, lão tiếp tục hỏi :
"Cô sự khác biệt lớn nhất giữa con và súc vật quỷ quái là gì ?"
"Là con dùng nồi để nấu ăn, còn quỷ và súc vật thì dùng móng vuốt để ăn."
"Cô khá thông minh đấy, đúng . Con ăn đồ chín, còn quỷ và súc vật ăn đồ sống.
"Lý do con đại quỷ đó đợi đến rằm tháng Giêng mới xuống núi ăn , một phần là vì khi thiên cẩu ăn trăng, trời đất mịt mù, nhân gian ánh sáng, thiên đạo thấy . Lúc đó tha hồ hoành hành.”
"Phần khác là vì chờ nồi lớn chế tạo xong. Đến lúc đó, sẽ mặc quần áo của con , học theo dáng vẻ con , dẫn theo bách quỷ, bắt ném nồi, nấu chín cùng dầu, muối, mắm, giấm để tổ chức một bữa tiệc thịt . Sau khi ăn xong, sẽ hóa từ quỷ thành . Không chỉ , những con quỷ tham gia bữa tiệc cùng cũng sẽ hóa thành . Những quỷ đó tất nhiên sẽ tôn thần linh. Đến lúc đó, chúng sẽ rước tượng của miếu Thành Hoàng, dâng hương khói cho . Có hương khói , sẽ tư cách để trở thành tiên."
"Trong cuốn sách cổ đó còn , những kẻ dùng cách để thành tiên nhất định liên quan đến Thiên Cẩu. Đợi khi đại quỷ hóa thành , sẽ đem những dân còn sót trong thành hiến tế cho Thiên Cẩu. Mà Thiên Cẩu là thần giữ cổng Nam Thiên Môn. Nhận lễ vật, Thiên Cẩu sẽ lén mở một khe nhỏ ở cổng Nam Thiên Môn, cho đại quỷ đó lẻn . Lúc đó, coi như thực sự trở thành tiên."
"Chuyện, chuyện …" Nghe xong lời lão đạo sĩ, Thái thú lắp bắp, "Thiên Cẩu chẳng là chính thần ? Làm thể loại chuyện ?"
"Nếu tay ông hằng ngày đều biếu lễ thì ông đề bạt ?"
"……"
Lời càng khiến Thái thú lắp bắp dữ dội hơn.
"Thôi, đừng bàn những chuyện đó nữa. Việc cấp bách là tìm cách ngăn cản đại quỷ hóa thành . Chỉ cần vẫn là quỷ, dù là quỷ sống, chúng vẫn còn cơ hội chế ngự ."
"Chế ngự quỷ sống? Chỉ dựa chúng ? Có khả thi ?" Lão đạo sĩ chỉ lắc đầu.
"Có khả thi. Sư thúc của từng chế ngự một con."
"Cô thật chứ?" Lão đạo , lập tức mắt sáng như .
"Đương nhiên là thật." nhớ lời sư phụ từng kể, "Sư phụ với , sư thúc cả đời thích nhất là đấu pháp."
"Vậy hẳn là ông từng đấu với nhiều yêu quái?"
"Không. Cả đời sư thúc chỉ đấu pháp với ba yêu quái."
"Sao ít thế?"
"Vì sư phụ , sư thúc chỉ đấu những trận đỉnh cao."
"Lần đầu tiên, ông đấu với một con cáo già trấn giữ long mạch hoàng lăng, tu hành nghìn năm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhan-quy-dao/chuong-4.html.]
"Lần thứ hai, ông đánh với một cương thi cổ đại hấp thụ huyết kim của Phật, còn kết xá lợi.
"Lần thứ ba, ông đối đầu với một quỷ vương hóa thành .
"Trận đấu đó, sư thúc mất nửa thể, trả giá bằng nửa mạng sống của ."
Khi trở về, kể rằng cả đời ông lấy việc đấu với trời niềm vui, đấu với đất niềm vui, đấu với yêu ma quỷ quái, ly mị quỷ mị cũng là một niềm vui bất tận.
Người còn với chúng rằng, đời chỉ Giám Thiên Vệ dám đấu, chứ yêu ma quỷ quái nào thể đánh bại.
Quan trọng nhất, ông còn chỉ cho cách chế ngự một con quỷ sống.
"Phải thế nào?" Mọi lập tức đồng loạt , ngay cả Thái thú cũng còn lắp bắp nữa.
"Con thất tình lục dục nên sợ hãi. Còn quỷ thì cảm xúc, nên quỷ sợ. quỷ sống là một loại quái vật ở lưng chừng giữa và quỷ, vì quỷ sống cũng những thứ khiến nó sợ hãi. Phương pháp để chế ngự quỷ sống chính là tìm thứ mà nó sợ hãi. Chỉ cần tìm điều nó khiếp đảm, thể dọa nó trở thành quỷ, thậm chí khiến nó tan thành mây khói."
Nghe xong, xôn xao bàn tán, dường như ngạc nhiên ý tưởng rằng quỷ cũng thứ khiến nó sợ.
"Đạo hữu họ Triệu đúng, nhưng trời đất bao la, chúng đại quỷ núi sợ cái gì chứ?"
" , đúng . Ai mà quỷ sợ gì?"
" thấy chúng hết đường ."
Lời bàn tán nổ khắp nơi, niềm hy vọng lóe lên cũng dần tắt lịm.
"Thứ mà đại quỷ ở núi U Đô sợ đang ngay trong thành Vũ Lăng !"
dõng dạc to, cắt ngang làn sóng sợ hãi.
"Cô là ?"
"Lão đạo sĩ, ông cũng rằng quỷ là kết quả của nhân quả báo ứng. Bầy quỷ núi thể vô cớ tụ tập ở vùng ngoại ô thành Vũ Lăng, càng thể tùy tiện chọn nơi nơi săn mồi. Bầy quỷ đó chắc chắn mối liên hệ nhân quả sâu xa với thành Vũ Lăng, thậm chí khả năng khi còn sống chúng chính là những quen thuộc với các vị ở đây. Chỉ cần xác định bọn chúng là ai khi còn sống, chúng sẽ thứ khiến chúng khiếp sợ."
"... nhưng thành Vũ Lăng chúng hơn 6.000 hộ. Dù bắt đầu lục soát từng nhà ngay từ bây giờ cũng kịp. Hơn nữa, manh mối nào. Thời thế hiện tại quá loạn lạc, mỗi năm bao nhiêu c.h.ế.t vì bệnh tật, đói khát, rơi núi khi chặt củi, bắt lính c.h.ế.t trận. Làm chúng những ai c.h.ế.t biến thành quỷ nào chứ?"
Lời của lão Thái thú quả thực là một vấn đề nan giải. nhắm mắt , cố gắng hồi tưởng những gì thấy núi, nhớ đến việc con quỷ áo tím gọi con quỷ da đỏ là "Đại Hoàng". Đột nhiên, trong đầu lóe lên một ý tưởng.
"Không cần tìm , hãy tìm một con chó."
"Con chó đó đặc điểm gì ?"
"Nó tên là Đại Hoàng."
Thái thú xong thì ngẩn , than vãn như trách móc: "Trên đời con ch.ó nào mà chẳng tên Đại Hoàng!"
"Một con ch.ó màu đỏ, tên Đại Hoàng. Giờ thì dễ tìm hơn , đúng ? Lão đạo sĩ, chúng chia hai nhóm. Ông cùng Thái thú để tìm con ch.ó đó."
"Vậy còn cô?"
" sẽ gặp Thành Hoàng của thành ."