Nhân sinh đa biến, kiên thủ bản tâm - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:58:38
Giới thiệu
Ngày đại hôn, phu quân chẳng hề lưu phòng .
Sáng sớm hôm , trong lòng liền đến mặt khiêu khích: "Chính thất phu nhân thì ? Cũng chẳng qua chỉ là cô đơn, ai ."
Ta khẽ mỉm , biện giải, vuốt ve đầu cún cưng tên Vượng Tài, thản nhiên .
Nuôi nam nhân chi bằng nuôi chó.
Trời mới , những ngày tháng chẳng cần quản sự, chẳng cần hầu hạ nam nhân thoải mái đến nhường nào.
Thế nhưng một ngày nọ, khi hồi cung, bỗng nhiên đổi.
1
Ta tên là Hứa Như Vi, nữ nhi của Thái phó vang danh khắp kinh thành.
Tiệc Trung thu, vô tình cứu tiểu công chúa suýt nữa trượt chân rơi xuống nước.
Thái hậu thấy tính tình ôn hòa thiện lương, tài mạo song , trong lòng thích.
Một đạo ý chỉ liền tứ hôn cho Trấn Bắc Vương Nhiếp Hàn Sơn, thanh danh hiển hách đương triều.
Ta sắc mặt trắng bệch, suýt nữa ngã xuống đất, mất hết lễ nghi, vội vàng quỳ xuống: "Như Vi tài sơ học thiển, thực xứng lương phối của Trấn Bắc Vương, kính xin Thái hậu nương nương thu hồi mệnh lệnh."
Ai ai cũng , hậu viện Vương phủ một nữ tử, là trong lòng Trấn Bắc Vương mang về từ chiến trường.
Chàng từng tuyên bố, cả đời tuyệt cưới khác, cùng nàng một đời một kiếp chỉ cần .
Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý
Trong tình huống mà gả qua đó...
Ta len lén liếc , quả nhiên thần sắc âm trầm, mặt mày đen như mực.
Sau đó, phụ mẫu lo lắng đến mất ngủ suốt nửa tháng trời.
Liên tiếp dâng lên mấy đạo tấu chương, tất cả đều Hoàng thượng bác bỏ.
Còn Trấn Bắc Vương, mà cứ ngỡ sẽ động thái từ hôn, im lặng một lời.
Ngày đại hôn, lúc hành lễ phu thê giao bái.
Một nha từ ngoài cửa vội vã chạy , loạng choạng ngã xuống đất: "Vương gia! Vương gia! Người mau xxem! Liễu di nương... Liễu di nương đột nhiên phát bệnh tim, sắp xong !"
Nhiếp Hàn Sơn sắc mặt đại biến, lập tức ném phắt hồng trù tay xuống, ánh mắt kinh ngạc của quan khách, phất tay áo bỏ , bỏ mặc một ở hiện trường hôn lễ.
Qua lớp khăn voan, ảnh áo đỏ rực rỡ của càng lúc càng xa, hồng trù trong tay lạnh ngắt.
Tân lang bỏ , lễ cũng chẳng cần bái nữa, giật phắt khăn voan đầu xuống.
lúc tưởng sẽ phất tay áo bỏ , khẽ mỉm , ánh mắt kinh ngạc của , tự nhiên lấy danh nghĩa Trấn Bắc Vương phi chiêu đãi khách khứa.
Thái hậu tứ hôn, Hoàng thượng liên tục bác bỏ tấu chương xin từ hôn, hôn sự của và Trấn Bắc Vương Nhiếp Hàn Sơn là cuộc hôn nhân đơn giản của hai gia tộc, mà là thể kết, đối với chuyện phụ cũng bất lực.
Những mặt đều là tinh tường, cũng đắc tội với Trấn Bắc Vương và Hứa gia lúc , tâm tư khác , cứ coi như bỏ qua tình tiết , nhao nhao đến tiền viện an toạ dùng tiệc.
Chỉ trưởng cam lòng, nhất quyết đòi công đạo cho , nhưng kéo : "Ca ca đừng ! Không ."
"Ngày đại hôn, dám nhục như !"
"Muội và vốn là phu thê bình thường, càng đến chuyện lưỡng tình tương duyệt, khi gả đến đây, chuẩn tâm lý , phu thê ân ái trăm năm vốn ít, tương kính như tân cũng là một cách chung sống, hơn nữa hành vi hôm nay của , đúng là mất mặt, nhưng chẳng cũng mất mặt Hoàng thượng và Thái hậu nương nương ? Không cần ca ca tay, Hoàng thượng và Thái hậu nương nương tự sẽ quyết định."
Ca ca nghiến răng thở dài, đầy thương xót: "... Như Vi, như thật sự quá ủy khuất."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhan-sinh-da-bien-kien-thu-ban-tam/chuong-1.html.]
Ta khẽ thở dài, lắc đầu, thêm gì nữa.
Sau nha bẩm báo, hôm đó, phụ và ca ca đều cho Nhiếp Hàn Sơn sắc mặt , cũng tự sai, im lặng chịu đựng.
Buổi tối, rốt cuộc cũng bước tân phòng, những nghi thức vốn nên như uống rượu giao bôi, vén khăn voan... theo lệnh của , đều bỏ hết, ngay cả long nhãn, hạt sen, đậu phộng... những vật cát tường rải giường cũng đều nhặt sạch sẽ.
Ánh nến le lói, cảnh tượng vui mừng đỏ rực xung quanh vẻ mặt lạnh lùng của càng thêm thích hợp.
Ta bàn trang điểm, để nha cận Hổ Phách giúp gỡ trâm cài, thấy bước , đầu hỏi: "Vương gia, Liễu di nương khỏe ?"
Chàng xuống bên bàn, thần sắc mặt ánh đèn lập lòe khó hiểu, dường như chút áy náy, im lặng một lát đáp: "Nhu nhi từ đến nay cơ thể yếu đuối, chuyện hôm nay, nàng cố ý, đều là vì hai hôm nhiễm chút phong hàn, thể bất an, đều là do nha quá cẩn thận, bản vương nàng xin phu nhân, hôm nay nàng chịu ủy khuất ."
"Vương gia , dám." Ta thu nụ mặt, thẳng mặt , "Hẳn là Vương gia và đều rõ ràng, hôn sự của chúng , chỉ là vì ý chỉ của Hoàng thượng và Thái hậu nương nương, bất đắc dĩ mới , Vương gia trong lòng, cũng ý tranh giành với nàng , chỉ là sự , từ nay về sẽ tròn bổn phận của một chính thất phu nhân, quản lý việc nhà, còn những chuyện khác, cầu gì khác, chỉ mong thể an sống qua ngày trong chính viện , mong Vương gia thành ."
Đều là cam tâm, cũng tình nguyện, hà tất ngày ngày diễn trò hư tình giả ý, buồn nôn? Chi bằng trực tiếp vạch rõ ranh giới, đôi bên đều thấy thoải mái.
Nghĩ đến việc thẳng thắn như , chắc cũng hợp tính Nhiếp Hàn Sơn.
Quả nhiên, lông mày giãn đôi chút, chăm chú khuôn mặt tươi của ánh nến đỏ hồi lâu, trầm giọng : "Bản vương sẽ cho nàng đủ thể diện."
"Thiếp đa tạ Vương gia."
Nói xong, thêm gì nữa, phất tay để Hổ Phách tiếp tục gỡ trâm cài đầu cho . Đại hôn thật sự chuyện thể chịu đựng , đội phượng quan cả ngày, cổ đau nhức quá.
Còn Nhiếp Hàn Sơn cũng đầy mùi rượu, một lúc tự đến phòng tắm phía tắm rửa.
Lúc tắm rửa xong bước , cho lui hết hầu, lấy một quyển "Sơn nhàn du ký" tựa đầu giường , chút nào e lệ của tân nương đối với phu quân.
Nhiếp Hàn Sơn hình như cũng mệt mỏi, liếc vài cái, tự lên giường, kéo chăn gấm đắp lên .
Chiếc giường trăm hoa đua nở là lúc còn nhỏ, mẫu chuẩn của hồi môn cho , đặc biệt mời danh tượng Giang Nam Tô đại sư mất một năm rưỡi chế tạo.
Ngoài tinh xảo , đặc điểm duy nhất là lớn, hai như vẫn còn dư dả.
Nhiếp Hàn Sơn tuy hình cao lớn, nhưng chỗ trống để cho vẫn đủ.
Thấy ngủ, trời cũng khuya, liền đặt sách xuống, bước qua xuống giường thổi tắt nến đỏ long phụng.
"Nàng gì ?" Chàng khó hiểu .
Theo tục lệ kinh thành, nến đỏ long phụng đêm tân hôn thắp sáng suốt đêm đến tận sáng, ngụ ý phu thê ân ái, bạch đầu giai lão.
giữa và cũng cần những thứ .
Ta chậm rãi bò lên giường, kéo một chiếc chăn gấm khác đắp lên , thản nhiên : "Có ánh sáng, ngủ ."
Ta dịch trong, cách một khá xa.
Tuy là động phòng hoa chúc, nhưng dường như chúng đạt một loại ăn ý ngầm nào đó.
Chuyện Nhiếp Hàn Sơn sẽ chạm , khi gả đến đây sớm đoán , lúc thậm chí còn chút thả lỏng.
Chỉ là màn trướng đỏ đầu giường, nỗi buồn man mác trong lòng khó mà xua tan .
Thiếu nữ đa sầu đa cảm, lấy chồng giống như thứ hai đầu thai, cũng từng lén lút tưởng tượng phu quân tương lai của sẽ như thế nào - cao thấp, béo gầy, kiên nghị quả cảm nho nhã lịch sự? Chàng sẽ tính cách gì? Ta và sẽ giống như tỷ tỷ, tỷ phu, oan gia vui vẻ, cãi cọ ồn ào, là giống như phụ mẫu, ân ái mặn nồng, tương kính như tân...
Giờ đây thứ đều đáp án, phu quân của văn võ song , đáng tiếc trong lòng khác.
Vì một yêu mà tranh giành tình cảm là chuyện ngu ngốc nhất đời.
Lòng luôn luôn thiên vị, dù nhiều hơn nữa, trong mắt cũng chỉ thấy phiền phức.
Cứ như , cầu yêu thương, chỉ cầu thể diện.