Nhận Thêm Việc Ở Địa Phủ - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-19 21:46:47
Một luồng gió lạnh lẽo lùa cổ.
Trong xương cảm giác ê ẩm, tưởng chừng như gió âm còn len lỏi tận khớp.
Ở khoảnh sân mang phong cách thời Thanh đêm khuya chỉ ánh trăng lành lạnh là còn sáng, hầu như bất cứ một âm thanh màu sắc nào nữa. Ngoài con bướm giấy đang vỗ cánh bay , chỉ còn luồng thở nhè nhẹ như gần trong gang tấc, như đang ở ngay… đang ở ngay…
Lan Hà chầm chậm thở , bất chấp xoay đối mặt với một gương mặt xám ngoét, con ngươi đen thăm thẳm ánh sáng, thở lạnh buốt phả lên mặt Lan Hà.
Tim Lan Hà thắt , bấm móng tay lòng bàn tay mới giữ bình tĩnh nổi!
Khoảng cách giữa cả hai quá một mét, Lan Hà đối mặt với ánh của y, chỉ cảm thấy thở buốt giá đó đang quấn quanh cơ thể .
Sau hai giây đối mặt, đối phương ghé sát mặt , quan sát Lan Hà hầu như phản ứng gì, đôi mắt đen ngòm đầy vẻ xoi mói.
“… Ưm.” Lan Hà cầm phong bì quạt quạt, thẳng phía , “Đói bụng ghê.”
Đối phương Lan Hà với vẻ hoài nghi, và vẫn trân trân ở cách gần.
Nếu thường mà gần như thế thì chắc sẽ hoảng từ lâu .
Lan Hà cũng rõ hơn. Y mặc một bộ đồ trắng , đội cái mũ cao kều, mũ bốn chữ: Gặp là đời. Tay cầm đèn lồng đỏ, đèn lồng bốn chữ: Âm ty Đông Nhạc().
Đây là… Bạch Vô Thường?
Một vị nổi hàng đầu trong lớp âm sai địa phủ, sứ giả câu hồn trong truyền thuyết – Quỷ Vô Thường. Ở Trung Quốc, ai ai cũng đến hình tượng .
Người bảo ác quỷ là đáng sợ nhất, nhưng hiển nhiên các âm sai phụ trách tróc nã ác quỷ cũng chẳng kém cạnh. Quỷ Vô Thường cũng là quỷ, dù bản tính hiền lành đến thì khi nhiệm vụ như nhiều cũng tỏa sát khí khắp .
Ác quỷ gặp là sợ, huống chi là sống dương gian. Nghe nếu bất cẩn gặp thì sẽ đổ bệnh nặng một trận.
Lan Hà cũng chỉ đại khái theo lí thuyết, tro bay lên cao quả đúng là dấu hiệu quỷ thần địa phủ chiếm đoạt. Chỉ là lạ, trong truyền thuyết Bạch Vô Thường cũng xem là lão làng âm phủ, là âm sai đầu, chuyên tróc nã ác quỷ, tỉ lệ thường thấy y thật sự là thấp.
Anh quá là “may mắn”, Bạch Vô Thường trộm đĩnh vàng? , mũ Hắc Vô Thường “Thiên hạ thái bình”, còn mũ của Bạch Vô Thường “Gặp là phát tài”, cái mũ của Vô Thường chữ “Tài” nhỉ?
(Vốn dĩ cụm từ mũ là 一见生财, tài trong phát tài. Còn Bạch Vô Thường trong truyện 一见生材, tài trong quan tài. Lại nhớ đến vụ quỷ gặp Vô Thường là bắt nên mới hiểu theo ý đó.)
Lan Hà nghi nghi, nhưng vẫn phía , nét mặt ung dung.
Đó là sự rèn luyện hằng ngày của diễn viên: Kể cả chạm mắt với Bạch Vô Thường cũng thể giả vờ như thấy gì.
Anh chỉ cứu Trình Hải Đông, giao tiếp gì với thế giới đó.
Chỉ thấy Bạch Vô Thường cứ chòng chọc Lan Hà một lúc lâu mới bước sang hai bước, chất giọng lạnh đến nỗi thể hóa thành nước đá, song niềm hân hoan là thật, “Tốt, hàng chất lượng!”
Y càng càng thích, bất thình lình hỏi Lan Hà: “Mua từ ?”
Lan Hà mắt điếc tai ngơ, núi đĩnh vàng cháy rụi, cầm chổi bắt đầu quét tro.
Vô Thường chẳng gạ hỏi nữa, hừ một tiếng, lòng nghi ngờ dần biến mất, thoải mái nhét núi vàng lồng n.g.ự.c như đáy, thậm chí còn móc mũi.
Lan Hà: “…”
Anh nhà như việc gì, giọng lạnh băng của tên Vô Thường đột nhiên cất lên từ phía :
“Lệnh cho hồn Lan Hà nhập âm ty Đông Nhạc âm sai thứ bảy mươi hai!”
… Đạ mấu, y tên nhỉ? Lan Hà chỉ thấy cơ thể nhẹ bẫng, bất giác nhắm nghiền mắt.
…
Lúc mở mắt , hai chân cách mặt đất. Anh cúi đầu bèn thấy cơ thể đang ngã sõng soài đất. Anh mất hồn như Trình Hải Đông, mà hồn và vía đều rời khỏi xác như chết.
Bạch Vô Thường với vẻ khiếp sợ, cầm một tờ điệp trong tay: “Cậu là Lan Hà? Vậy ban nãy thể thấy !”
Lan Hà: “…”
Bạch Vô Thường: “…”
Lan Hà: “…”
Có xí hổ.
Bạch Vô Thường cũng tức quá hóa , “Đến cả quỷ mà cũng lừa? Hay, lắm bạn nhỏ, tiềm năng đấy. Nói cho , từ hôm nay trở , là một mãnh tướng của âm ty Đông Nhạc bọn .”
Lan Hà nghệt mặt : “Ý là một nhân viên tạm thời.”
Anh ngộ vụ là . Công việc ở âm phủ bộn bề, nếu Vô Thường xuể thì sẽ điều động sống từ dương gian (âm) sai, dẫn hồn giúp bọn họ, xong thì trả về.
Cái việc vặt tên là “Đi Vô Thường”, “Đi âm”, như thế xưng là “Vô Thường sống”, vì họ là sống, nhưng vẫn ngang hàng với quỷ Vô Thường.
Đương nhiên, dựa theo cách của thời nay thì cũng thể gọi là nhân viên tạm thời của âm phủ.
Song, Lan Hà tại tên trong cái danh sách và ép gia nhập.
“Cậu gọi cũng .” Bạch Vô Thường mỉm , “Dạo bên thiếu , với cho thì ắt sẽ bạc đãi .”
Lan Hà dò hỏi: “Bạch Vô Thường đại nhân, chí ở đó…”
Có lẽ mấy bà đồng với pháp sư sẽ mong mỏi móc nối với âm sai đấy, nhưng Lan Hà công việc của riêng , bán thời gian cho lắm. Vả , bát cơm âm phủ hề ngon lành gì cho cam.
Bạch Vô Thường sờ mặt, cuối cùng cũng lộ vẻ mừng rỡ, chỉ là trông quái dị cái bản mặt bặm trợn của y thôi, “Ây chà, Tạ gia, nhận lầm . Đương nhiên Tạ gia là tấm gương của … Cậu cứ gọi lão Bạch là .”
Nghe tên của “Bạch Vô Thường” tên là Tạ Tất An. Lan Hà giật , hóa y chỉ là một âm sai bình thường chứ Bạch Vô Thường chính tông, chắc là ngưỡng mộ Bạch Vô Thường nên mới ăn mặc như . “À, chả trách chữ ‘tài’ trong ‘Gặp là phát tài’ của sai.”
Lão Bạch: “Đó là thông giả tự thôi.”
Lan Hà: “…”
(Thông giả tự: Một thức của phép giả tá, vay mượn âm của chữ khác để tạm thế chữ gốc.)
Anh… Lan Hà nhịn, đoạn : “ sẽ đơn xin từ chức đốt, nhờ Bạch đại nhân thu xếp cho.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhan-them-viec-o-dia-phu/chuong-3.html.]
Thật hiểu tại lọt mắt xanh, nhưng âm phủ ép buộc sống bao giờ quan tâm đến mong của đó, mang tính cưỡng ép, kì kèo với họ là vô ích, chỉ thể cố gắng chu hết sức thể mà thôi.
“Nực thật, nào ai cò kè với quỷ thần bao giờ!” Quả nhiên, lão Bạch quát lên, “Phàm là hồn sống điều động thì ít nhất cũng việc tròn mười hai năm mới từ chức.”
Lan Hà: “Đĩnh vàng với áo giấy là gấp cả đấy.”
Bản mặt c.h.ế.t của lão Bạch tức thì nổi màu sắc khác . Thế hả…
Trên dương gian ai phân biệt tiền giấy thật giả ? Toàn đến ngân hàng hỏi cả. Cho nên tờ tiền mã hóa nào cũng đạt chuẩn, chất lượng đủ .
Xuống âm phủ núi tiền rởm, đa chất lượng tiền mà con hóa dương gian đạt điều kiện, chất lượng đủ để tiền lưu thông nên đành vất sang một bên, chồng chất thành núi.
Đĩnh vàng Lan Hà gấp đó thì khác, lâu lão Bạch gặp đĩnh vàng nào chất lượng đến thế. Mặc dù chất liệu vẫn , song ai cũng tay nghề tuyệt bằng.
Lão Bạch tức thì nảy ý, dè dặt : “Thôi , nể mặt tấm lòng thành của đấy… cũng tròn mười hai tháng.”
Tiền thể kết nối với quỷ thần, lão Bạch “giảm giá” một cái, từ mười hai năm xuống còn một năm luôn.
Một năm cũng dài, Lan Hà đành hỏi: “Thế thể cho công việc giấy tờ ?”
Đi Vô Thường chỉ gồm mỗi việc dẫn hồn, cái chỉ chiếm đa thôi, cũng thể công việc khác.
Lão Bạch cũng đáp một cách miễn cưỡng: “Sẽ cố hết sức thể.”
“Cảm ơn.” Lan Hà mặc cả xong bèn rầu rĩ nhận lời.
là tai bay vạ gió, việc tạm thời một năm cho âm phủ, lương thì chớ, còn tự bỏ tiền .
Lão Bạch lấy một bộ đồ đặc chế từ n.g.ự.c , bao gồm một cái mũ cao như y cùng với một cái dây xích và một cái quạt. “Này, của đó, tất cả dựa theo bộ đồ gốc của Hắc Bạch Vô Thường, nhưng chữ mũ thì tự .”
… Xem đám âm sai sùng bái thủ lĩnh của họ thật, Lan Hà cầm mũ nghĩ đoạn.
Lão Bạch giơ bút cho : “Cậu ‘Gặp là phát tài’ ‘Thiên hạ thái bình’?”
Lan Hà hỏi: “Chỉ chọn một trong hai thôi hả?”
Lão Bạch như thấy lạ lắm: “Không … về cơ bản thì ai cũng chọn một trong hai. Danh tiếng của Hắc Bạch Vô Thường ở hai giới âm dương vang dội, bọn học cách ăn mặc của hai ngài thì cũng tương đương với mượn hào quang của hai ngài, âm hồn thấy cũng e ngại ba phần.”
Lan Hà hiểu ý của y, “Không thể công việc giấy tờ , cần gì lo vụ ?”
Anh dứt lời, lão Bạch kịp cản thì đại bốn chữ lên mũ: Đến cũng đến .
Lão Bạch: “???”
“ , hồn bạn lạc mất , thể dùng cái tìm về ?” Lan Hà cầm cây quạt hỏi. Xích câu hồn chỉ dùng để câu hồn, quạt trả hồn thì thể dẫn hồn về cơ thể.
“Đương nhiên là , chuyện cỏn con mà.” Lão Bạch Trình Hải Đông, “ hôm nay bắt một linh hồn tên là Tống Cần Dân. Thành Hoàng nơi đây bẩm báo rằng ông cứ nán ở nhân gian chịu , đang cần hồn sống là giúp đỡ.”
Tống Cần Dân là tên của ông Tống mới mất hả?
Lan Hà: “Có lẽ ông ở .”
…
DTV
Lan Hà ở dạng linh hồn dẫn lão Bạch bay tới nhà ông Tống. Nhìn từ xa thấy ông Tống và Trình Hải Đông ở ngay cửa, ông cụ kéo Trình Hải Đông , Trình Hải Đông thì bám khung cửa dùng dằng chịu .
Quả nhiên là ông Tống quắp …
Lan Hà nghĩ đoạn, giơ quạt lên che mặt.
“Cậu gì đấy?” Lão Bạch hỏi.
“ đeo cái mặt nạ mà.” Lan Hà bằng giọng rầu rĩ.
Anh ép công việc bán thời gian nên lộ tên, đỡ dính dáng đến mấy chuyện rắc rối khi hết một năm.
Thêm nữa là dù ông Tống xem phim đóng nhưng khả năng thấy ở trong thôn . Trình Hải Đông quen , nếu thấy ăn diện thế chả mất hồn mất vía ? Che thì hơn.
Lão Bạch ha ha, cũng lấy bất ngờ. Mấy cái tên ăn cơm âm phủ điều chỉ hận nổi như cồn, tiện thể vơ vét tiền của dương gian, trong khi Lan Hà thì khác.
Còn Tống Cần Dân thấy cái đèn lồng đỏ họ cầm là trốn ngay cánh cửa .
Trình Hải Đông khẽ thở phào, bệt xuống đất thì thấy hai bóng quỷ bay tới, đội mũ cao, mũ bốn chữ “Gặp là đời” và “Đến cũng đến ”, cầm xích trong tay, một vị trong đó còn che mặt.
Trình Hải Đông hốt cả hền, hôm nay chẳng những gặp quỷ mà còn gặp cả quỷ sai!
Mà chữ cái ông quỷ sai cứ lạ lạ thế nhỉ…
Trình Hải Đông lơ tơ mơ ông cụ đưa đến đây, ông cụ là mời uống , nhưng đến cửa mới đột nhiên phát hiện đến nơi .
Quỷ khí của Vô Thường dày, bình thường sống gặp sẽ đổ bệnh nặng, quỷ thấy sẽ run như cầy sấy. Dù rằng Trình Hải Đông họ nhưng bản vẫn sợ từ tận sâu trong linh hồn, thế là sát tường, nước mắt lưng tròng, “ chết…”
Anh dòng chữ “Đến cũng đến ” cái mũ mà khiếp vía, sợ họ sẽ mở miệng : “Đến cũng đến , quỷ một chuyến vô ích, đưa cả ngươi luôn.”
May là quỷ sai chỉ bằng giọng u ám: “Nhóc con hết dương thọ, Bạch gia đưa ngươi về.”
Trình Hải Đông mừng như điên, “Cảm ơn, cảm ơn đại… Bạch gia ạ.”
Anh thấy cái vị “Đến cũng đến ” chẳng ừ hử gì, kể cả trông thấy mặt mũi cũng sợ c.h.ế.t khiếp, “Cũng, cũng cảm ơn…”
Lão Bạch thuận miệng giới thiệu: “Lan gia!”
Lan Hà kịp cản, lắc đầu với lão Bạch đằng cái quạt. Không để lộ tên thật, mặt nạ mà lộ mất nửa thì còn gì nữa.
Cũng may Trình Hải Đông vẫn chẳng nghĩ đến bạn của . Anh chỉ nghệt mặt , lẩm bà lẩm bẩm: “Bạch… Lam… Lam Bạch Vô Thường? mới chỉ đến Hắc Bạch Vô Thường thôi, âm phủ mà cũng xanh Navy() hả?”
Chú thích:
() Âm ty Đông Nhạc thuộc cai quản của Đông Nhạc Đại Đế – một trong Ngũ Nhạc Đại Đế, tức năm vị thần trông coi Ngũ Nhạc – năm ngọn núi thiêng của Đạo giáo tại Trung Quốc.
Đông nhạc Thái sơn Thiên tề Nhân thánh đại đế: trông coi Thái SơnNam nhạc Hành sơn Tư thiên Chiêu thánh đại đế: trông coi Hành SơnTrung nhạc Tung sơn Trung thiên Sùng thánh đại đế: trông coi Tung SơnBắc nhạc Hằng sơn Anh thiên Huyền thánh đại đế: trông coi Hằng SơnTây nhạc Hoa sơn Kim thiên Nguyện thánh đại đế: trông coi Hoa Sơn() Chữ Lan trong tên Lan Hà là |lán|, giống Lam |lán| trong xanh lam. Ở đây Trình Hải Đông liên tưởng đến màu xanh Navy, tức 海军蓝白.