Nhận Thêm Việc Ở Địa Phủ - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-19 21:46:54
Thật Liễu Thuần Dương vẫn bắt đầu tuyển vai, vẫn đang mồi chài diễn viên chính. Chỉ là khi gặp Lan Hà, ông nghĩ sẽ khá là hợp với vai phản diện trong bộ phim mới.
Cảnh diễn xác c.h.ế.t của Lan Hà khơi dậy hứng thú nơi ông, cảnh c.h.ế.t ông cho nhân vật phản diện cũng yêu cầu kĩ năng diễn xuất tinh tế và sức hút như . Mặc dù Lan Hà thử vai cho phim của Vương Mậu, song Liễu Thuần Dương cảm thấy cho ông cái cảm giác giống với điều ông .
Lan Hà gương mặt của một vai phản diện, thậm chí lúc còn khá là đáng yêu nữa là, nhưng hình tượng trong lòng Liễu Thuần Dương là vẻ bề ngoài và mặt phản diện khác , như mới tạo sự tương phản, và cũng là một điểm khác mà ông ý.
Song, Liễu Thuần Dương vẫn thử thách thêm, đánh giá xem Lan Hà khả năng thành những khía cạnh khác của nhân vật , cho nên ông đưa Lan Hà một cảnh diễn mang tính biểu tượng.
…
Sau khi uyển chuyển từ chối lời đề nghị xem chân vòng qua cổ của đạo diễn Vương nữa, Lan Hà tàu điện ngầm về, tiện thể gửi tin nhắn wechat cho công ty kể tình hình. Bên hết sức coi trọng, còn hỏi Lan Hà tìm thầy hướng dẫn gấp , Lan Hà từ chối uyển chuyển.
Lão Bạch ngay cạnh , chợt cảm thán: “Trước đây chỉ mỗi bọn lòng đất thôi.”
Người tàu điện ngầm hề ít, Lan Hà đứa dựa thanh chắn, bình tĩnh thẳng phía như thấy lão Bạch.
Lão Bạch mở mang khả năng giả ngu giả dại của , “Ồ, diễn viên là như ?”
Lan Hà đưa lão Bạch về căn hộ chung cư của thì gặp thuê phòng cách vách trong thang máy. Đó là một trai mặc Đường trang hai vạt cân xứng, chừng , tuổi. Gã chuyển đến đây muộn hơn Lan Hà, thuê một căn hộ hai phòng. Hai hàng xóm non nửa năm, bình thường chỉ quen sơ, đến cả tên cũng .
“Lâu gặp, còn tưởng chuyển .” Hàng xóm nhận Lan Hà bèn mỉm bắt chuyện.
Lan Hà nhấn thang máy đáp: “Đi công tác, hôm về.”
Anh duỗi tay lộ một đoạn cổ tay, đó một vết lằn đỏ rõ mồn một.
Hàng xóm thoáng qua vết lằn trông đáng sợ , “Này, tay thế?”
“Không , lằn thôi.” Lan Hà đáp mập mờ. Ban đầu vết lằn , nhưng kể từ khi quấn xích câu hồn tại đây, tỉnh bèn phát hiện cổ tay vết lằn, sưng đau, cũng chẳng .
Khi sắp đến tầng, hàng xóm máy, đáp mấy câu: “… Ông chủ , là lệ quỷ, thế còn nhắm trúng , rõ là tìm thế … Vâng, phiền phức, thêm tiền.”
DTV
Lan Hà và lão Bạch khỏi đầu sang hàng xóm.
Hàng xóm thấy với vẻ mặt quái gở bèn lật đật bịt điện thoại nhỏ giọng: “Anh đừng sợ, chỉ là một tên lừa đảo thôi.”
Lan Hà: “…”
Lão Bạch: “…”
Sau khi nhà, lão Bạch : “Hàng xóm của cũng là diễn viên?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhan-them-viec-o-dia-phu/chuong-8.html.]
Lan Hà: “… Sao cơ?”
Lão Bạch đáp: “Trên mùi cổ quỷ rõ, thế mà còn giả vờ thấy , tự nhận là một tên lừa đảo.”
Lan Hà là tỉnh Hồ Nam, là dân tộc Miêu, song trình độ Hán hóa của khá cao, chính cũng đăng kí là dân tộc Hán. Ngày xưa nơi đó thịnh hành vu cổ, cũng thường phong thanh mấy câu chuyện về cổ trùng nên ngạc nhiên mấy, chỉ là bao giờ để ý hàng xóm là nuôi cổ, “Chắc là lo sợ hoặc nghĩ điên.”
Anh quan tâm hàng xóm gì, đoạn với lão Bạch: “Anh yên đây, lấy ít tiền.”
Lão Bạch bực, tại , cho .
Lan Hà cầm hết đĩnh vàng và hương nhang , nguyên liệu là dùng tiền Tống Cần Dân mua.
So với đám hương khói kém chất lượng nổi mốc mà Tống Cần Dân hưởng đó thì những nén hương Lan Hà là bằng phương pháp ông nội để . Bột hương là hỗn hợp của vỏ cây lim nghiền bột, bột đàn hương và vài bột liệu Đông y bôi lên thanh tre thẳng tắp, phơi xong.
Anh hóa cả đĩnh vàng và nén hương trong chậu.
Lão Bạch ịn m.ô.n.g sofa hít khói hương, trông đỗi hưởng thụ. Đây là… hương nhang thủ công tinh xảo với mùi vị tuyệt vời y sướng khôn tả. Mãi lâu , y mới cất lời: “Cậu gấp vài con trâu con ngựa ngon nghẻ cho …”
“Gấp cho cũng thôi, nhưng đồng ý với là gọi hồn một cách tùy tiện nữa.” Lan Hà .
Lão Bạch ngờ Lan Hà nhận lời lẹ thế, vì vụ còn tốn sức hơn gấp đĩnh vàng nên dĩ nhiên y đồng ý, “Được !”
Lan Hà câu trả lời khẳng định của lão Bạch mới cầm giấy vàng bắt đầu gấp.
Lão Bạch kích thước của tờ giấy vàng đó là tại Lan Hà đồng ý thoải mái . Bình thường thợ thủ công trâu giấy ngựa giấy dựng khung bằng trúc, trực tiếp gấp giấy thành hình là vô cùng khó khăn.
thật cách gấp ở kết cấu và tay nghề.
Nếu nắm vững tay nghề thì dù chỉ là cắt giấy cũng hóa thành trâu thành ngựa, kích cỡ càng quan trọng.
Dù rằng Lan Hà cắt giấy thành thú thì trang giấy trong tay cũng to bằng cỡ một bàn tay. Anh dần gấp thành hình, đỡ tốn sức hơn các thợ thủ công bình thường.
Xưa ông nội Lan Hà tiện hơn bèn như , song nhiều khi dù thể đỡ rườm rà hơn thì ông vẫn gấp to hơn, tinh xảo hơn. Bởi vì ngoài phục vụ cho âm phủ thì ông cũng phục vụ cho dương gian nữa.
Lan Hà gấp nghĩ đến kịch bản Liễu Thuần Dương gửi. Anh quen kẻ ác nào. Tuy từng xem kha khá phim điện ảnh và truyền hình nhưng nghĩ lẽ lão Bạch gặp trường hợp thật nên gom nhặt tài liệu sống. “Anh xem, một kẻ biến thái coi thường mạng sống thường sẽ những đặc điểm như thế nào?”
“Nhiều lắm. Kẻ ác, ác quỷ… giống .” Lão Bạch khoan khoái đến độ gác cả chân lên, mùi hương khói lởn vởn y hít hết, “Giống như năm xưa từng phụng mệnh bắt một lệ quỷ, khi còn sống hại , khi c.h.ế.t điều ác, huyết khí bay tận trời…”
Lão Bạch càng kể càng hăng, cuối cùng chốt : “Nếu cơ hội, dẫn gặp ác quỷ là .”
Hương hít xong, y dậy cất đĩnh vàng, đoạn : “Ta đây, xong trâu ngựa thì gửi cho .”
Đối với âm phủ, “đốt” và “gửi” cùng một nghĩa.