Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nhặt Được Chàng Thất Tình - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:33:08

Anh như xem trò vui:

“Chút đồ ăn thế mà định thuê đóng vai bạn trai? Hơi thiếu thành ý đó?”

Không thể nào? Tai thính luôn hả?

cũng giả vờ nữa, thẳng luôn:

“Thế gì?”

bất giác nhớ cảnh hôm đó ở cửa quán bar…

Anh uống chút rượu, một bậc thềm.

Tuy quần áo bảnh bao, nhưng trông cứ như trời đánh.

Trang phục, địa điểm, tâm trạng…

Ồ, hiểu .

Tên chắc chắn là… tiếp viên bao phòng!

lập tức nhập vai, mạnh miệng:

“Anh giúp em qua mặt buổi xem mặt tối nay, em trả năm mươi ngàn. Giao dịch lỗ chút nào đúng ?”

Bạch Tự chẳng thèm liếc lấy một cái, vẫn lặng lẽ ăn cơm.

Tên định hét giá chắc?

Được, nhịn! Chuyện chính quan trọng hơn.

“Bảy mươi!”

Không phản ứng.

cắn răng:

“Một trăm! Một trăm ngàn! Đây là giá cuối cùng . Không đồng ý thì em tìm khác!”

Anh ngẩng đầu :

“Được, giúp. điều kiện là… ở đây bao lâu tùy thích.”

Ha! Tính ăn bám luôn hả?

lạnh:

“Anh đừng mơ.”

hiệu cho Lộ Thất:

“Gọi cho trai , chọn luôn.”

Lộ Thất lập tức lôi điện thoại , đang định bấm thì giọng Bạch Tự cắt ngang:

“Ba tháng.”

kìm , mặc cả:

“Một tháng.”

“Hai tháng!” – Anh cau mày.

“Một tháng.” – kiên định.

Thấy nhượng bước, Bạch Tự đành chịu thua, lẩm bẩm:

“Một tháng thì một tháng…”

Hừ, thầm trong bụng.

Con rùa nhỏ, thua nhá!

Chiều hôm đó đưa Bạch Tự mua vài bộ quần áo.

Tuy chỉ là hàng giả, nhưng khí chất vẫn thể thua kém!

May cái mặt lẫn vóc dáng quá đỉnh nóc kịch trần— mặc gì cũng dáng mẫu, phát là mua cả cái tủ.

Kế hoạch của là, tiên dùng khí thế đè ép đối phương, đó… tùy cơ ứng biến!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-duoc-chang-that-tinh/chuong-2.html.]

Vừa mở cửa phòng bao, trong, c.h.ế.t sững.

Ơ… chẳng em chí ct của – Trương Dịch đó ?

Chẳng trách bí ẩn suốt mấy hôm nay, chỉ là “ quen” mà tiết lộ danh tính.

Quen… cái gì mà quen! Quá quen là đằng khác!

Chắc tên cũng phụ kéo xem mắt như thôi.

thở phào nhẹ nhõm, lập tức bỏ luôn trạng thái phòng . Trong đầu nghĩ: cũng , coi như ăn bữa cơm mật.

đầu hiệu cho Bạch Tự lui về.

Ai ngờ tên mắt mù , chẳng hiểu ý gì hết, ngang nhiên lướt qua luôn xuống bàn.

Còn ngẩng mặt lên, đểu với :

“Bé yêu, còn đó gì? Mau tới đây!”

Eo ơi—

Nghe xong nổi da gà đầy .

thấy nét mặt Trương Dịch bắt đầu phức tạp, sợ hiểu lầm về méc phụ thì tiêu đời.

vội vàng giải thích:

“Anh là Bạch Tự. thuê đấy.”

Vừa xong, Trương Dịch liền , mời :

“Đói ? Mau , đòp ăn sắp lên .”

Vừa , là món thích!

ăn trò chuyện với Trương Dịch, khí vui vẻ.

Chỉ Bạch Tự là cứ đơ , bảo về thì chịu về, cứ như cục đá lì bên cạnh .

Cả như toát khí lạnh, lạnh sống lưng.

liếc một cái, , chỉ lặng lẽ chằm chằm một điểm nào đó bàn.

liliii

Thôi, kệ. Mặc kệ, ăn tiếp.

Trương Dịch gắp cho miếng thức ăn:

“Ăn nhiều chút.”

Đũa chạm đĩa, Bạch Tự gạt phăng một cái.

Có thể vì phép lịch sự hoặc nể , Trương Dịch chỉ sững , gì.

thì bực thật :

“Anh điên ?”

Bạch Tự ngay lập tức mặt vô tội, nhún vai:

“Không . chỉ lỡ tay thôi.”

Tên nghĩ mù chắc…

đang định dạy cho một bài học thì Trương Dịch cắt lời:

“Không , Giang Nhĩ Nhĩ, cũng ăn no .”

Anh liếc Bạch Tự tiếp:

“Hay là… hai đứa đổi chỗ khác? Còn Bạch đây thì—”

vội gật đầu:

“Được! Bạch Tự, về .”

Mặt đen như đáy nồi, y như kiểu ăn cơm xong ngang qua bãi rác.

Không rằng, túm tay lôi luôn.

Loading...