Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

NHẬT KÍ CỦA CHỒNG TÔI - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:10:33

và Trần Thuật kết hôn ba năm, ngoài đều chúng ân ân ái, xứng đôi lứa.

chỉ , ngủ ở phòng khách suốt ba năm.

…Chưa từng chạm .

 

đặt thỏa thuận ly hôn lên bàn việc của , giải thoát cho .

vô tình thấy cuốn nhật ký đang mở bàn.

 

[Hôm nay cô tắm xong, quên lấy quần áo . nhịn lâu, nhưng cuối cùng vẫn kìm mà giấu một cái. Hy vọng cô sẽ phát hiện.]

 

sững .

 

Hóa những chiếc nội y mất , đều là do lấy.

 

01

Giữa cuốn nhật ký bàn việc, kẹp một chiếc bút máy màu đen viền vàng.

Không cây bút tặng Trần Thuật.

 

trong nhật ký nhắc đến chiếc nội y lấy .

Mà đó chính là cái mới mua tuần .

 

Nghĩ kỹ , suốt ba năm nay, váy ngủ và nội y mất lên đến hơn hai mươi món.

từng nghĩ là do gió thổi bay.

Hoặc là do du lịch quên mang về.

 

bao giờ nghi ngờ Trần Thuật.

Chỉ vì tính lúc nào cũng lạnh lùng, điềm đạm.

Sau khi kết hôn, chúng luôn giữ cách với .

Thậm chí, khi chuyện với , còn chẳng thèm những chỗ khác dù chỉ một chút.

 

Một như thể chuyện ?

 

tối qua, Trần Thuật vòi nước ở phòng cho khách nước nóng nênsang  mượn phòng tắm của để tắm một chút.

 

Cũng chỉ chừng nửa tiếng, lúc còn cảm ơn.

Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi

nghi ngờ gì cả.

 

Không ngờ lấy…

mấy thứ đồ nội y của … chắc chắn thể mặc , thì lấy để gì?

 

Trong đầu bỗng hiện lên những hình ảnh ho.

Mặt nóng bừng, dám nghĩ xa hơn.

 

xem tiếp nội dung những trang của cuốn nhật ký.

Cũng xông phòng dành cho khách, lục tìm trong tủ quần áo của .

 

thì quá thất đức.

 

cố bình tĩnh .

Quyết định giả vờ như thấy gì.

Quay khép cửa phòng việc .

 

Tờ đơn ly hôn cũng nhét ngăn kéo bàn trang điểm.

 

Thật giả, thử là ngay.

 

02

Tối nay, Trần Thuật về sớm.

 

Thấy phòng khách bật đèn, gọi tên .

 

"Tống Cẩm Niên."

 

gượng gạo bước khỏi phòng ngủ.

"Anh về , tối nay em nấu cơm."

 

Vẫn gương mặt nghiêm nghị đó.

Gọi tên cũng gọi đủ họ và tên mới chịu cơ.

 

nhật ký của !

 

Chỉ cần nghĩ đến chuyện mang vẻ mặt lãnh đạm , lén dùng váy ngủ của để chuyện đó…

thật sự dám thẳng nữa.

 

Anh chẳng hề nhận sự khác thường của , đưa cho một túi quà màu xanh.

"Không , hôm nay ăn ngoài cũng , đây là quà của em."

 

đưa tay nhận lấy.

Lỡ chạm đầu ngón tay lập tức rụt tay .

 

Ánh mắt Trần Thuật tối một chút, nhưng nhanh trở như bình thường.

 

Hôm nay là kỷ niệm ba năm ngày cưới của chúng .

Món quà chuẩn cho là đơn ly hôn.

Còn tặng một chuỗi vòng cổ ngọc trai.

 

nén cảm xúc phức tạp xuống, khẽ : "Xin , em quên chuẩn quà ."

 

May mà để tâm.

"Không , chẳng thiếu thứ gì, thấy sợi dây chuyền hợp với em, nên tiện tay mua thôi."

 

nhỏ giọng cảm ơn.

 

Trần Thuật nhàn nhạt đáp: "Khách sáo , em chuẩn một chút , đặt nhà hàng."

 

một chiếc váy lụa nhung cúp ngực, khoác bên ngoài một chiếc áo lông, đeo chuỗi ngọc trai tặng.

 

Bộ quá lộng lẫy, nhưng thanh lịch, tôn lên khí chất.

 

Lúc mở cửa bước , Trần Thuật ngước mắt sang, thấy sững sờ một chút.

 

Ánh mắt giao , tim đột nhiên đập nhanh hơn.

còn kịp lên tiếng, nhanh chóng thu hồi ánh mắt.

 

"Đi thôi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-ki-cua-chong-toi/chuong-1.html.]

Nhìn bóng lưng lạnh nhạt của , thầm nghĩ:

Để xem giả vờ bao lâu.

 

 

Trong nhà hàng, nhiệt độ khá cao, định cởi áo khoác

 

Anh đột nhiên ngước lên, chằm chằm .

 

Ngũ quan Trần Thuật sắc nét, nên ánh mắt trông sâu thẳm hơn hẳn.

Vì đeo kính, nên tổng thể vẻ nho nhã hơn đôi chút.

 

lúc , trong mắt một thứ cảm xúc đầy nguy hiểm.

 

"Sao... thế?"

 

"Không gì, ngoài hút điếu thuốc ."

 

Anh rời , bầu khí ngột ngạt cũng giảm đáng kể.

 

Vừa nãy, còn tưởng sắp ăn thịt chứ.

 

03

Trong bữa ăn, Trần Thuật mấy ngày tới nghỉ phép.

Anh hỏi về nhà .

 

Thật , theo kế hoạch ban đầu của , là định rõ với , ký đơn ly hôn xong mới về.

 

Sau khi gia đình phá sản, tinh thần của bố từng suy sụp nghiêm trọng.

Ông về quê thuê một căn nhà nhỏ, trồng rau nuôi cá, dần dần điều chỉnh tâm trạng.

 

Bố vẫn nghĩ rằng tình cảm giữa và Trần Thuật .

vẫn với ông chuyện ly hôn.

 

Nếu về cùng Trần Thuật, thì đơn ly hôn … đành tiếp tục trì hoãn .

 

Trần Thuật đang chờ trả lời.

chỉ đành cứng đầu gượng hai tiếng.

 

"Được thôi, nếu bận thì cùng về ."

 

Lúc rời khỏi nhà hàng, Trần Thuật yên ở cửa .

.

 

"Anh quên đồ gì ?"

 

Ánh mắt dừng bờ vai , ánh khó đoán.

 

"Khoác áo ."

 

Có lẽ cũng cảm thấy giọng cứng nhắc nên dịu giọng bổ sung: "Bên ngoài lạnh lắm."

 

"..."

 

Sau khi tắm xong, đống quần áo bẩn trong giỏ.

Chợt nhớ đến chiếc áo lót mới mất.

 

Cái đó là loại áo cúp ngực, viền ren trắng.

thích nó.

 

Không bây giờ nó Trần Thuật giấu ở .

 

cố ý để chiếc váy ngủ .

 

Tối nay Trần Thuật vẫn sẽ mượn phòng tắm cho mà xem.

Nếu váy ngủ biến mất, thì chứng cứ quá rõ ràng.

 

Quả nhiên, chẳng bao lâu , gõ cửa.

 

Vẫn là gương mặt lạnh nhạt đó.

 

"Xin , tối nay mượn phòng tắm của em thêm nữa."

 

với , thoải mái : "Không , cứ dùng ."

 

Tiếng nước chảy trong phòng tắm khiến đếm từng giây từng phút.

Cầm sách lên vẫn chỉ là một trang.

 

Cuối cùng, Trần Thuật bước .

 

Anh vẫn bình thản như thường, nhẹ giọng : "Em ngủ sớm , ngủ ngon."

 

"Ừ ừ, ngủ ngon."

 

Chờ khỏi phòng, lập tức lao phòng tắm!

 

Quả nhiên!

 

Chiếc váy ngủ của !

 

Mất!

 

Rồi!

 

hổ tức giận, hằm hằm chạy đến cửa phòng khách.

 

Vừa định gõ cửa…

 

Chợt thấy mấy tiếng rên rỉ nín nhịn truyền từ bên trong.

 

Cái cái cái gì cơ!

 

Chẳng lẽ đang…

 

Mặt nóng bừng.

 

Sợ thấy cảnh tượng hổ, đành trở về phòng.

 

Cả ngày nghĩ ngợi lung tung, đến đêm mơ thấy một giấc mơ kì lạ.

 

Trong mơ, Trần Thuật mặc nội y của , đó hỏi .

 

mắng biến thái.

 

Anh chỉ trầm thấp, đè xuống, ghé sát tai , khàn giọng : "Niên Niên, em mặc .

Chỉ mặc cho một xem, ?"

 

Loading...