Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

NHẬT KÝ SỐNG VUI CỦA THỨ NỮ - 5

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:13:25

Lưu Văn đối với quả thực chân thành.  

 

Chúng cùng dạo thuyền hồ, men rượu nghiêng nghiêng gương mặt Lưu Văn càng thấy tuấn tú hơn hẳn.  

 

"Tiểu Cẩm."  

 

Ta nắm lấy vạt áo , đỏ mặt .  

 

Thế thì nếu hôn lên môi , chẳng sẽ ngượng chếc ?  

 

Vị tướng quân bách phát bách trúng trong Thần Cơ Doanh, mà lúc tay ôm eo run đến mức khống chế .  

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

"Nếu Văn ca ca ghét bỏ..."  

 

"Không ghét!"  

 

Hắn gấp gáp đến nỗi đai áo còn bay phấp phới.  

 

Ta tiện tay buông rèm xuống, cùng hóa thành uyên ương quấn quýt một phen.  

 

Không trượng phu, quả nhiên cái lợi của trượng phu.  

 

Cái thú vui trong đó, nào khác thể hiểu ?  

 

Thuyền ai điều khiển, vô tình trôi giữa đầm sen, bỗng bên ngoài gọi vọng .  

 

Ta lưu luyến đẩy Lưu Văn .  

 

Hắn thò đầu ngoài, chợt một tiếng kinh hô.  

 

"Lưu tướng quân!"  

 

Giọng ... quen lắm.

 

10

 

Ta chẳng hề e thẹn, chỉ hé nửa khuôn mặt.  

 

Phải rằng, khuôn mặt tuấn tú của Phong Cảnh lúc chẳng khác gì một quầy thịt lật đổ, trắng đỏ xen lẫn, cực kỳ đặc sắc.  

 

"Tiểu Cẩm!"  

 

Vẻ mặt kinh ngạc của khiến ảo giác rằng chúng từng hòa ly.  

 

"Sao nàng thể phóng túng như !"  

 

"Ta nhắc một nữa, hiện tại giữa và ngươi bất cứ quan hệ gì. Vẫn nên gọi một tiếng ‘Tạ Tứ Nương Tử’ thì hơn."  

 

Ta kéo chặt áo, thể để loại như Phong Cảnh chiếm chút lợi nào.  

 

Phong Cảnh nhíu mày, rõ ràng tức đến sắp thổ huyết.  

 

"Tạ Cẩm! Dù nàng cũng là tiểu thư khuê các, thể cùng nam tử..."  

 

"Có điều luật nào quy định nữ tử hòa ly thì cùng nam nhân vui vẻ?"  

 

Còn kịp mở miệng, Lưu Văn giúp chặn họng .  

 

Ừm... Kỹ năng , nhân phẩm cũng . Đây mới là nam nhân thật sự.  

 

Phong Cảnh nhất thời cứng họng, luật pháp đúng là cấm chuyện , nhưng trong lòng , luân thường đạo lý mới là thứ quan trọng hơn cả.  

 

"Luật quản, chẳng lẽ hai các ngươi ngay cả liêm sỉ cũng ? Tạ Cẩm, dù gì nàng cũng là sách thánh hiền!"  

 

"Xin nhé, từ nhỏ thích sách thánh hiền. Dù cũng khoa cử."  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-ky-song-vui-cua-thu-nu/5.html.]

Lúc còn thê tử nhà họ Phong, cũng coi như là đoan trang khuôn phép.  

 

Chủ yếu là bởi lúc đó vẫn còn chút tâm tư chung sống với Phong Cảnh, cộng thêm gương mặt cũng coi như dễ , nên mới bằng lòng diễn kịch một chút.  

 

giờ thì... vẻ chẳng cần thiết nữa .  

 

Phong Cảnh từng thấy cao quý, từng thấy lạnh lùng, nhưng từng thấy lầy lội và vô .  

 

Lời dứt, đơ .  

 

Ta vòng tay ôm lấy cổ Lưu Văn, khẽ :  

 

"Không cần phí lời với liên quan."  

 

Chúng trở khoang thuyền, còn Phong Cảnh thì bên ngoài gọi mãi, ồn chếc.  

 

"Chèo thuyền xa một chút."

 

11

 

Hôm , tỉnh dậy từ giường, dư âm say rượu từ đêm qua khiến đầu đau như búa bổ.  

 

Ca ca vén rèm bước , sắc mặt lạnh như băng.  

 

"Phong Cảnh đến ."  

 

Ta cũng chẳng lấy lạ, tiện tay cầm lư hương nha dâng lên, hít sâu để tỉnh táo đôi chút.  

 

"Đuổi thẳng ."  

 

"Vốn dĩ cũng chẳng định cho , nhưng cứ cửa gào mãi, phụ chịu nổi."  

 

"Hôm nay Phụ ở nhà ?"  

 

Ta lập tức hiểu sắc mặt ca ca khó coi đến thế.  

 

Phụ điều đến Kim Lăng nhậm chức một thời gian, mà chuyện hòa ly vẫn thương lượng với ông .  

 

Lão gia xưa nay cứng nhắc nghiêm khắc, mà Phong Cảnh là môn sinh đắc ý của ông …  

 

Ta kịp y phục, chỉ vội túm gọn tóc, lập tức chạy đến chính viện.  

 

Qua ô cửa sổ, trông thấy phụ vị trí chủ tọa, còn Phong Cảnh sắc mặt tái mét phía .  

 

Trong lòng thầm kêu , định gõ cửa bước , nhưng một câu của phụ chấn động cả .  

 

"Liên quan cái rắm gì đến ngươi?"  

 

Phụ từ đến nay luôn giữ phong thái nho nhã, mà bây giờ thốt lời thô tục như thế.  

 

Phong Cảnh sợ đến mức suýt ngã khỏi ghế, sững sờ phụ .  

 

"Thưa ..."  

 

"Hai các ngươi hòa ly, hộ tịch cũng phân tách. Tạ Cẩm gì thì cũng chẳng còn liên quan đến ngươi nữa. Trước đây thế nào , ngươi là cái loại cứ thấy phân xe qua cổng cũng nếm thử mặn nhạt hả?"  

 

Không hổ danh là một Ngự sử hai mươi năm, miệng mắng đến cả Tiên Đế cũng tha, huống hồ gì là một Phong Cảnh nhỏ bé.  

 

Phong Cảnh vẫn luôn tưởng rằng trọng lượng trong lòng phụ , nhưng bao giờ suy xét đến vì phụ coi trọng .  

 

"Dù hòa ly, nhưng ôm ấp giữa đường giữa chợ, nếu để khác thấy..."  

 

"Ở đó ngoài ngươi thì còn ai? Nếu thật sự truyền ngoài, sẽ chỉ truy cứu một ngươi."  

 

Sắc mặt Phong Cảnh trắng bệch còn giọt máu, thế giới của lẽ cũng sụp đổ từ đây.

 

Loading...