Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

NHẬT KÝ SỐNG VUI CỦA THỨ NỮ - 8

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:13:29

Chỉ là ngờ, dù và Thẩm Phụng còn gì, thì lời đồn về việc – một nữ nhi quan gia, thông đồng với thương nhân để trục lợi – lan khắp Biện Kinh.  

 

Nếu chỉ là quan hệ nam nữ bình thường, thì chẳng gì đáng .  

 

trong chuyện dính dáng đến bốn chữ “quan thương câu kết”, đúng là ác độc.  

 

Phụ quan ba mươi năm, dù tích lũy danh tiếng và quyền cao chức trọng, nhưng cũng đắc tội ít .  

 

Họ vẫn hằm hè chờ phạm sai lầm, nay bắt điểm yếu liên quan đến Thẩm Phụng, đương nhiên đều xúm như ruồi bu vết nứt của quả trứng.  

 

Kẻ khơi mào chuyện , cần nghĩ cũng là ai.  

 

*

 

Khi Phong Cảnh dắt A Dao đến cửa hàng của , trông đắc ý.  

 

Trước đây, dù bắt nạt A Dao, Phong Cảnh cũng chẳng tay can thiệp.  

 

Thế mà chỉ vì mặt bao châm chọc ”, liền cuống cuồng phản kích, thậm chí còn dệt cho một chiếc mũ xanh thật cao.  

 

“Tạ Tứ Nương Tử, cửa hàng của ngươi vẫn mở ?”  

 

Lúc , quan sai đang lục soát sổ sách.  

 

Ta tự trong sạch, nhưng sổ sách bên phía Thẩm Phụng thì chắc sạch sẽ.  

 

Phong Cảnh tâm địa hiểm ác thật.  

 

Ta mỉm nhàn nhạt:  

 

“Không phiền đến tiền phu lo.”  

 

Phong Cảnh nhíu mày, hạ giọng đầy ẩn ý:  

 

“Tạ Cẩm, dù gì ngươi và cũng từng là phu thê. Chỉ cần ngươi chịu cúi đầu , thể tay giúp ngươi một phen.”  

 

Hắn Thông nghị Đại phu trong Hộ Bộ, trắng thì đúng là thể giúp đôi chút.  

 

Ta lạnh, ánh mắt lướt qua một lượt.  

 

Hôm nay rảnh rỗi, thật sự đôi câu thật lòng với .  

 

“Ngay từ đầu, là hạ giá gả cho ngươi. Khi đó, ngươi vì lấy lòng , suýt nữa thì quỳ xuống dập đầu nịnh bợ.”  

 

“Về , nhờ phận con rể nhà họ Tạ mà ngươi chút danh tiếng quan trường, thế là bắt đầu bấu víu nhược điểm của .”  

 

Giọng bình thản, nhưng mỗi chữ thốt đều là sự thật.  

 

Phong Cảnh từ xưa đến nay vẫn luôn là một kẻ giỏi luồn cúi, bất chấp thủ đoạn để thăng tiến.  

 

“Sau đó ngươi đưa một nữ xuyên về kinh, nghĩ rằng bụng nàng “bảo bối” gì đó, dựa xà phòng thứ gì khác mà ngươi thể lên mây xanh.”  

 

“Cho nên vội vội vàng vàng bỏ , từ nay về tung hoành ngang dọc?”  

 

Lời dứt, sắc mặt A Dao tái nhợt trong chớp mắt.  

 

Nàng mắt đỏ hoe, dường như sắp đến nơi.  

 

Ta khẩy, tiếp tục chậm rãi :  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-ky-song-vui-cua-thu-nu/8.html.]

 

“Dù ngươi thành công thì ?”  

 

“Bỏ rơi chính thất danh môn, dẫm đạp lên nữ tử tài để leo lên cao, ngươi tưởng sẽ uy phong lẫm liệt ư?”  

 

“Thực tế, ngươi chẳng qua chỉ là kẻ ăn bám đàn bà mà thôi.”  

 

“Dù hiển hách đến mức nào, những chuyện dơ bẩn như thế vẫn sẽ ghi chép từng nét một trong sử sách.”  

 

Phong Cảnh siết chặt răng hàm, nhưng mặt quan sai, chỉ thể nở một nụ gượng gạo, cố gắng giữ thể diện.  

 

“Tạ Tứ Nương Tử, ngươi cần gì bịa đặt để vu khống ? Hay là ngươi chột ?”  

 

Ta chán ghét, lắc đầu:  

 

“Ai chột , mắt đều tự .”  

 

Nói chuyện với Phong Cảnh nhiều như , cảm thấy thật lãng phí thời gian.  

 

Phong Cảnh tức giận hất áo bỏ , chẳng thèm để tâm đến cảm xúc của A Dao.  

 

Trái , A Dao khi vẫn đầu thật sâu.  

 

Sau khi nàng , nha bên cạnh khẽ thở dài:  

 

“Nàng cà nhắc… giống như chân thương .”  

 

Ta nhướng mày, nhạt:  

 

“Vậy ?”  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

“Thế thì nãy nên đá luôn cái chân còn lành của ả.” 

 

 

16

 

Ta tuyệt đối để Phong Cảnh sống yên , dù thì cái tên nam nhân thối tha khiến khốn đốn vô cùng.  

 

"Tìm vài gã sai vặt, phái chúng đến Phong Thành."  

 

*

 

Mấy ngày , từ Đại Lý Tự bước , Lưu Văn hộ tống về.  

 

Dù chuyện sổ sách phần rắc rối, nhưng dù giữa và Thẩm Phụng cũng chứng cứ rõ ràng về lợi ích qua .  

 

Thế nên chỉ cần thủ tục lấy lệ lên xe ngựa về nhà.  

 

Lưu Văn lo lắng cho , mấy hôm nay theo chạy ngược chạy xuôi, trông còn gầy ít.  

 

Ngồi trong xe, nhéo eo một cái, tai Lưu Văn đỏ bừng, dám từ chối, chỉ yếu ớt rằng sẽ đến nhà cầu .  

 

Ta mím môi, chậm rãi hỏi:  

 

"Giả sử, cho ngài danh phận thì ?"  

 

Liễu Văn rõ ràng sững , đó lắp bắp đáp :  

 

"Chẳng lẽ... chẳng lẽ nàng thật sự gì với Thẩm Phụng?"  

 

Loading...