Nhật ký Thức Tỉnh Tình Yêu - Chương 20: Ngoại truyện Hương hoa sơn chi, tình yêu lặng thầm 7
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:21:20
“Vì ư?”
Âu Dương Hạo thật thà suy nghĩ, vẻ mặt trịnh trọng như đang cân nhắc điều gì quan trọng: “Ừm... Có lẽ, mấu chốt là cảm giác thì ?”
Nói xong, sang với Trâu Miểu, đôi mắt nheo đầy vẻ thích thú: “Em cũng mà, thích ai là dựa cảm giác. Chỉ cần đó thể rung động — tâm tình rung động, thể cũng rung động. Khi nghĩ đến đối phương, sẽ tặng cho họ thật nhiều, thật nhiều điều cho họ. Đại khái là .”
Anh ngừng một chút, như thể hồi tưởng, tiếp: “ hình như từ khi nghiệp đại học, từng rung động với ai khác nữa...”
Sau đó, nghĩ đến điều gì, chuyển chủ đề, bật : “Ấy? Nếu nghĩ kỹ , vì khi nghiệp, và em sống với như tình nhân ? Ha ha ha. Hai thật sự hợp quá mà. Dù là bạn bè yêu, đều cảm thấy chúng thể sống với cả đời. Hơn nữa, bao giờ thấy khó chịu khi chạm em. Sau khi nghiệp, sống cùng em, trong đầu mới bắt đầu xuất hiện nhiều ảo tưởng hơn. Có lẽ chính trong thời gian đó, dần dần nhận cảm xúc của . Chỉ là đây nghĩ đến khía cạnh mà thôi.”
Anh ngừng , Trâu Miểu, nắm lấy tay , khẽ hôn một cái, giọng kiên định: “Cũng may, nhận rằng thích em.”
Trâu Miểu thoáng giật , còn kịp phản ứng, Âu Dương Hạo bật , một câu "Anh yêu em" bắt đầu thao thao bất tuyệt: “ nếu em kể cụ thể vì thích em, cũng thể kể. Em dịu dàng, quan tâm khác. Đó chắc chắn là lý do đầu tiên. Còn nữa, em trông thanh tú, sạch sẽ. Anh thích thế. Tất nhiên, dù vẫn trai hơn , ha ha ha!”
Trâu Miểu: …
Đầu óc Âu Dương Hạo luôn bay bổng điểm dừng, hết chủ đề đến chủ đề khác, hề ngừng . Có những lúc Trâu Miểu cũng đáp thế nào. Ngay cả một chủ đề vốn trầm tư, tự ti, cũng Âu Dương Hạo bẻ lái thành khí nhẹ nhàng đến buồn .
Thôi , thích thì cứ . Dù cũng quen . Cuối cùng, dù cản, Âu Dương Hạo vẫn sẽ tiếp tục .
Quả nhiên, Âu Dương Hạo phụ kỳ vọng, nắm tay Trâu Miểu xoa nắn, tự ý kết luận: “ em giỏi hơn nhiều lắm. Em kiếm tiền, sống trách nhiệm, tích cực, trưởng thành, đáng tin cậy. Còn hút thuốc, uống rượu, sạch sẽ...”
“Ơ?”
Không ngờ, khi đến đây, Âu Dương Hạo đột ngột dừng , sắc mặt đổi. Anh chằm chằm Trâu Miểu, bất ngờ thốt lên: “Trời ơi, Trâu Miểu, em đúng là một đàn ông , cực kỳ !”
Trâu Miểu còn kịp đáp lời Âu Dương Hạo nhào tới hôn thêm một cái. Sau đó, ôm chặt cứng, dụi đầu , lẩm bẩm như trải qua một chuyện khủng khiếp: “May quá, may mà em chỉ thích thôi.”
Một nụ hôn nữa rơi xuống môi , thêm vài cái nữa má. Âu Dương Hạo hôn : “Anh yêu em, yêu em thật nhiều, thật nhiều. Em ?”
Trâu Miểu: …
Bị yêu ôm lấy, cảm giác mềm mại ngứa ngáy, vốn dĩ hẳn là vui sướng, nhưng Trâu Miểu chút hóa đá, nên gì.
Cậu ngờ đời như thế . Yêu đương như cần trả giá gì, chỉ trong một buổi tối ngắn ngủi, Trâu Miểu thể đếm nổi Âu Dương Hạo bao nhiêu "thích" và "yêu". Không những thế, hễ cơ hội là thiết động chạm. Đối với một mới thử tiếp nhận việc yêu đương, quen với sự tiếp xúc thể, Trâu Miểu cảm thấy như đang lửa nóng thiêu đốt, đến mức rõ nên sợ hãi vì " quen mật" hổ vì " dồn ép quá mức".
Hơn nữa, nếu phản kháng, Âu Dương Hạo càng tiến tới. Trâu Miểu rõ điều , bởi khi ăn cơm, Âu Dương Hạo một màn như thế. Ban đầu dù đẩy thế nào cũng thoát, Âu Dương Hạo cứ nhất quyết ôm đủ, hôn đủ mới chịu dừng. Trâu Miểu vốn là ngại ngùng, lúc hôn liền ngơ ngác, phản kháng thế nào, bằng để Âu Dương Hạo "chọc ghẹo" lâu như bữa ăn.
Không bản vì hổ mà lúng túng đến mức ngất xỉu, Trâu Miểu liền duỗi tay đẩy nhẹ Âu Dương Hạo , tranh thủ tạo một chút cách, đưa tay che miệng .
Âu Dương Hạo khựng , vẻ như khó hiểu.
Khoảng cách quá gần khiến Trâu Miểu chút ngượng ngùng khi thẳng đối phương. Cậu chỉ cúi đầu, lắp bắp : “Được ... Đừng hôn nữa...”
Âu Dương Hạo nắm lấy tay , môi khẽ lướt qua lòng bàn tay, giọng mang theo chút quan tâm: “Em ghét ?”
Bị Âu Dương Hạo ôm ấp như , cảm giác ngọt ngào khó chịu, Trâu Miểu cảm nhận rõ sự nóng bừng mặt . Cậu lí nhí đáp: “Thật ... cũng là ghét...”
Sợ bản trông quá nhút nhát, Trâu Miểu vội vàng chuyển chủ đề: “Anh... Anh cảm thấy mỗi ngày em mắng, thực sự thoải mái ?”
Cậu thực sự chút tò mò.
"Tất nhiên là thoải mái." Âu Dương Hạo trả lời dứt khoát, chút do dự: “Thật , đây thấy em chuyện khó thật. từ khi em thích , còn sẵn sàng vì mà cố gắng nhiều như , thì những khuyết điểm đó tự nhiên còn nữa.”
"A," Âu Dương Hạo thở dài, ôm chặt lấy Trâu Miểu, ngừng cọ . Giọng tràn đầy cảm xúc: “Trâu Miểu, em thật sự , thật sự thích em. Giá mà sớm nhận em thích thì mấy...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-ky-thuc-tinh-tinh-yeu/chuong-20-ngoai-truyen-huong-hoa-son-chi-tinh-yeu-lang-tham-7.html.]
Nói xong, như thể kìm , Âu Dương Hạo cúi xuống hôn tiếp. Từng nụ hôn nối liền môi, má Trâu Miểu, dừng ở cổ. Sau đó, tựa cằm lên vai , thì thầm bên tai: “Anh yêu em, nên vui khi em quản . Về , nếu sai mà tự nhận , em cứ thẳng. Anh sẽ sửa, đều sẽ sửa mà.”
Giọng trầm thấp lướt qua tai khiến Trâu Miểu khỏi run rẩy. Âu Dương Hạo như dính chặt , thiết đến mức khó chịu. kỳ lạ là trong lòng Trâu Miểu nảy sinh một cảm giác khác lạ, như thể ghét việc kiểm soát và dẫn dắt. Thậm chí, cảm giác còn khiến hoảng sợ.
“ mà...”
Bất ngờ, Âu Dương Hạo đổi giọng, chuyển chủ đề: " mà, ở bên ngoài em đừng mắng , ?" Giọng bỗng trở nên mềm mại, gần như nũng nịu. Vừa , rúc đầu n.g.ự.c Trâu Miểu, ôm chặt cánh tay , giọng điệu đầy uất ức: “Cho giữ chút thể diện... Ít nhất đừng mắng trực tiếp mặt khác mà.”
Trâu Miểu cúi xuống đầu Âu Dương Hạo đang vùi trong n.g.ự.c .
Âu Dương Hạo vốn nũng, nhưng dường như đặc biệt hơn, như thể thật sự đang tủi .
Trâu Miểu thừa nhận, trong chuyện , thực sự phần sai. Không thể phản bác, nhẹ nhàng đưa tay ôm lấy Âu Dương Hạo, khẽ vuốt tóc , giọng dịu xuống: “Được , em nên mắng mặt khác. Em xin , em sẽ chú ý.”
cũng hiểu rõ tính cách của Âu Dương Hạo. Không thể để đà lấn tới, Trâu Miểu liền nghiêm giọng cảnh cáo: “ điều kiện là đừng loạn nữa, ? Em nhắc bao nhiêu , tự nghĩ xem đếm nổi ?”
"Thật xin , ." Âu Dương Hạo siết chặt cánh tay ôm , giọng đầy thành khẩn: “Anh sợ, dám nữa .”
Ngẩng đầu lên, liền hôn lên môi Trâu Miểu, đến má, đến tai, ngừng lặp : “Anh hứa, bậy nữa. Anh thề đấy.”
Dáng vẻ nũng của Âu Dương Hạo khiến Trâu Miểu thật sự chịu nổi. Cậu kiên nhẫn đẩy nhẹ , nhưng lực quá mạnh, như thực sự từ chối: “Đủ , đúng là để yên mà.”
Dù bao nhiêu truyện tranh, Trâu Miểu cũng từng thấy nhân vật nào thích nũng và mật đến mức .
Âu Dương Hạo dường như để ý đến lời , vẫn ôm chặt lấy Trâu Miểu, tự nhiên hỏi tiếp: “ vẫn hỏi em, tại em thích nhỉ?”
Nói , nghiêng đầu, vẻ mặt đầy nghi hoặc: “Tại chứ? Chẳng lẽ vì dáng và gương mặt của ?”
Trâu Miểu lập tức đỏ mặt: …
Cậu ngờ Âu Dương Hạo tự nhận thức rõ ràng như . cũng trả lời thế nào, vì nếu , Âu Dương Hạo sẽ thích nhiều đến mức nào, và điều đó thật quá hổ.
Đáng tiếc, sáu năm ở chung, họ hiểu quá rõ. Chỉ cần một ánh mắt, Âu Dương Hạo đoán tâm tư của Trâu Miểu. Đôi mắt dần mở lớn, kinh ngạc kêu lên: “Trời ơi... Trâu Miểu, chẳng lẽ em chỉ ngoại hình của liền thích ?”
Trâu Miểu: …
Cậu im lặng. Không thì coi như chuyện gì.
"Trời ơi..." Âu Dương Hạo cảm thán, mặt mày lập tức rạng rỡ, ôm chặt lấy Trâu Miểu hơn, gần như dính hẳn : “Trâu Miểu, yêu em nhiều lắm. Thật sự hối hận c.h.ế.t , tại đây sớm nhận em thích như chứ?”
Âu Dương Hạo khẽ mím môi, ánh mắt tràn ngập ý pha chút tinh nghịch, hỏi: “Em thực sự thích đến mức ?”
Khi , thở của gần, gần đến mức Trâu Miểu chịu nổi mà mặt , tránh ánh mắt sáng rực của . Cậu cố giữ bình tĩnh, mạnh miệng đáp: “… Vô nghĩa.”
Cố Diệp Phi
"Tuy nhiên..." Trâu Miểu ngừng , giọng nhỏ dần: “Đương nhiên thể chỉ vì thế. nếu đổi là , thử nghĩ mà xem. Có một mỹ nữ với dáng hảo mỗi ngày kề cận, dính lấy , dễ khiến d.a.o động, tâm viên ý mã, hồn xiêu phách lạc ?”
Âu Dương Hạo ngẩn , ánh mắt lóe lên như nhận điều gì: “À... Có lý thật...”
“Ừm?”
Anh nửa chừng thì đột nhiên dừng , như nhớ điều gì, hít một lạnh: “Tê... Không đúng! Trâu Miểu!”
Âu Dương Hạo lập tức thẳng dậy, buông Trâu Miểu , ánh mắt đầy nghi hoặc: “Anh càng nghĩ càng thấy đúng. Em thế là ý gì? Mỹ nữ đúng là sức hút thật, nhưng đó chỉ là ví dụ áp dụng cho trai thẳng thôi. Còn thì ? Anh là kiểu nếu thích ai thì chỉ rung động đó. Nam nữ, đều để ý. Anh chỉ thích mỗi em. Bây giờ rõ ràng yêu em, gì chuyện hấp dẫn bởi khác? Đối với , em mới là duy nhất khiến rung động!”
Trâu Miểu ngây , nhất thời á khẩu, trả lời thế nào.
Bị Âu Dương Hạo như , mới nhận ... Thật , trong tiềm thức, vẫn luôn cảm thấy Âu Dương Hạo vốn thích phụ nữ. Chính vì thế, câu trả lời là buột miệng mà .