NHẶT LẠI NHÂN SINH - CHƯƠNG 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:43:21
2
giật lấy tờ giấy báo trúng tuyển của , cầm túi xách, xỏ giày ngoài.
Mẹ vẫn đang đeo găng tay, giặt quần áo cho chồng .
Nói cũng thật mỉa mai, hôm nay là ngày đoàn viên gia đình, nhưng vẫn như khi, những công việc vặt vãnh.
"Con đấy?"
Bà lớn tiếng gọi , "Giặt giày cho Tư Tư , mắt thể thấy việc mà ."
hít sâu một , hỏi: "Mẹ, con hỏi một nữa, rốt cuộc năm đó con đỗ đại học ?"
Mẹ thản nhiên : "Đỗ ."
suy sụp hét lên: "Vậy tại cho con ! Tại con đỗ!"
cầm đồ đạc bên cạnh ném xuống đất, gào thét như một kẻ điên, "Tại cho con ! Các dựa mà quyết định cuộc đời con!"
Lâm Tư từ trong phòng , cau mày khó chịu , "Mẹ lên cơn gì nữa?"
thấy giọng của nó, thất vọng ngẩng đầu nó.
Đây là đứa con mang thai mười tháng, cùng với tất cả coi thường .
đẩy cửa rời , vẫn còn la hét phía .
"Con tưởng lớn tiếng là lý ! Đêm hôm khuya khoắt! Cũng yên tĩnh một chút!!"
Cho đến khi xuống đến lầu, một ai đuổi theo .
đó, lấy điện thoại gọi cho Trần An.
Mười phút , Trần An lái xe đến tìm.
Cô là bạn của từ thời trung học, quan hệ của chúng luôn .
Cô cau mày bộ dạng thảm hại của hỏi: "Trong điện thoại gì ? Giấy báo trúng tuyển gì?"
câu nào, lấy tờ giấy báo trúng tuyển giấu trong lòng cho cô xem.
"Cái gì thế !"
Trần An mở to mắt, tay cô run rẩy, "Vậy là năm đó đỗ đúng ?"
"Không, bố điên ! Đại học thời đó đại diện cho điều gì, ông ? Đây là hại cả đời !"
mệt mỏi dựa ghế, "Bố tớ đến giờ vẫn cho rằng ông với tớ, ông cho rằng cuộc sống hiện tại của tớ hạnh phúc."
Trần An hạnh phúc, ít nhất là vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-lai-nhan-sinh/chuong-2.html.]
gia đình, con cái đè nén, bằng một con lừa kéo cối.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Cô chút lo lắng , khó khăn nở một nụ với cô .
"Tớ thi đại học."
Giọng nhỏ, nhưng bao giờ kiên định như lúc .
đang cố chấp , nhưng thực sự vì bản mà cố gắng một nữa.
"Tớ luôn cho rằng đại học B là một giấc mơ xa vời, là tớ nhận thức rõ ràng về thực lực của ."
"Cho đến hôm nay, tớ mới , đại học B vốn dĩ là của tớ."
từng chữ, trong đầu hồi tưởng những năm tháng qua.
Câu " từng đỗ đại học" của con trai, câu " giả", "mơ mộng" của chồng, dường như phủ nhận cả cuộc đời .
vốn cũng từng mơ ước theo đuổi ước mơ, sống cuộc sống chỉ cơm áo gạo tiền, phụ thuộc chồng nữa.
lau nước mắt: "Tớ đổi, tớ bù đắp cho những tiếc nuối thời trẻ."
Trần An tỏ phẫn nộ với hành động của bố , đồng thời ủng hộ vô điều kiện: "Cậu cứ việc cố gắng tiến lên phía , tớ sẽ luôn ở phía ủng hộ !"
Cô và chồng kết hôn, là do bố giới thiệu, đến tình cảm thì thực sự bao nhiêu.
Lâm Tư thì khác, nó là một phần m.á.u thịt của .
Lâm Tư hiện đang thi trung học, chồng bận, lẽ ai quản nó.
cũng nghĩ thông suốt, cứ thái độ hiện tại của nó đối với , còn nghi ngờ liệu nó thực sự chút nào quan tâm đến .
Nếu nó nhận là , thì nên ủng hộ , về phía .
Nếu nó nhận, cũng cần tự mất mặt.
sẽ vì bất cứ ai mà hy sinh nữa, những gì thực sự thích.
những ước mơ thời niên thiếu, tỏa sáng trở lúc .
3
Trần An kết hôn, cô khi nghiệp đại học tự khởi nghiệp, hiện tại thể coi là một thành công.
theo cô về nhà cô .
Buổi tối, Trần An liên hệ với nhiều .
Cô với , bảo cứ yên tâm ôn thi, tất cả những việc còn cần lo.