Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nhất liên sơ vũ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:54:19

4. Bên trong bí cảnh âm u ánh sáng, khi tỉnh thì vội vàng rút kiếm, nhưng phát hiện linh khí trong cơ thể ít, lẽ là linh khí tắc nghẽn vẫn khôi phục.

Ta thả một chiếc giường đá, lạnh lùng : “Tần Thần.”

Hắn cách gần, gần như là mặt chặm mặt, thậm chí còn cảm giác thở âm lãnh . Tư thế quái dị, con ngươi màu đỏ m.á.u chuyển động , khóe miệng cong lên:

“Sư tỷ, ngươi thơm quá.”

Cả đời theo khuôn phép, từ nhỏ dạy tự trọng, nhưng từ xưa chú ý phận mặt , hiện tại còn lời phóng đãng: “Làm càn.”

“Tần Thần, ai dạy ngươi những lời vô lễ đó?”

“Ai?”

Tần Thần : “Sư tỷ chẳng lẽ quên, phong ấn tại bí cảnh mười năm, một con vật còn sống cũng , ai thể dạy ?”

cũng cảm tạ sư tỷ.”

“Có ý gì?”

Ta chỉ cảm thấy đầu óc , hận mới đúng chứ?

Tần Thần giơ tay, đầu ngón tay thon dài dừng mặt . Ta chú ý tới ánh mắt lóe lên tia khác thường, nhưng cảm giác lạnh băng khiến cứng .

“Nếu sư tỷ phong ấn ở đây, lễ nghĩa mà sư tỷ dạy chỉ là một đống vô nghĩa? Ta lời đến mà sư tỷ còn đẩy , giống hiện tại dù vô sỉ gì thì sư tỷ cũng thể ?”

Giọng nghẹn ngào như ma lực, ngón tay lướt khuôn mặt như thể gọi là vô cùng vô lê.

Ta chợt hiểu rõ, cơn giận trong lòng bùng lên, dùng sức đẩy vạt áo vốn chỉnh tề cũng trở nên lộn xộn, nơi cổ áo lộ da thịt trắng như tuyết.

Vì tức giận, mặt đỏ lên: “Súc sinh, là sư tỷ của ngươi!”

Ta cũng cho rằng thực sự thích , chỉ là đổi cách nhục mà thôi.

Ta dứt khoát : “Tần Thần, ngươi nếu canh cánh trong lòng chuyện phong ấn ngươi thì rút đao đối chiến một trận . Sinh tử mệnh, ngươi gi.ết cũng coi như giải hận .”

Hắn phòng nên đẩy , đó thấy lời cũng nổi giận. ngẩng đầu lên chỉ yên lặng một cái, tức giận tiêu tan, né tránh ánh mắt mà :

“Hận, đương nhiên hận .”

Một kiện áo đen phủ lên vai , bao bọc thể kín mít.

ngươi c.h.ế.t sớm như đáng. Sư tỷ, ngươi sống, đừng đông lạnh mà ch.ết, thì thể tra tấn ngươi mà báo thù đây?”

Dứt lời giận dỗi bỏ , cũng ảo giác như thấy tai đỏ rực.

Dáng vẻ thật là buồn .

Ta hít sâu một , thử vận công đẩy linh khí tắc nghẽn .

tác dụng nên khỏi sinh cảm giác bất lực.

Dựa theo cốt truyện nguyên tác, Tần Thần hiện tại gặp Tô Cửu Anh, vô tình vô tâm nhưng tính cách kiên cường của Tô Cửu Anh rung động, dần mở lòng.

Đây là chuyện , ít nhất thời gian trốn. hiện giờ linh khí đủ, ngoài khó khăn.

vẫn thử một .

Ta cẩn thận lắng , xác định thì phủ thêm áo bước về hướng Tần Thần .

Bí cảnh âm u lạnh lẽo, khắp nơi đều quỷ dị.

Tô Cửu Anh đánh bậy đánh bạ phá bí cảnh mà moi nhiều đồ mang về.

5. “A”

Ta đột nhiên tiếng động, như tiếng kêu rên.

Còn kịp chạy nhanh trốn thấy một giọng vội vàng: “Sơ Vũ… Đại sư tỷ!”

Ta đầu thấy một cánh tay đầy m.á.u vươn , Lộ Phong vội vàng kêu tiếp: “Đại sư tỷ, sư tỷ cứu !”

Tay như gãy, thương. Cũng chẳng do Tần Thần tàn bạo mà do Tô Cửu Anh dùng pháp khí mà lực đạo vạ lây thôi.

Ta im lặng tiến đến, cúi xuống khuôn mặt đầy khẩn cầu của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-lien-so-vu/chuong-2.html.]

Hắn chắc cũng nghĩ đến từ khi Tô Cửu Anh đến thì hề tôn kính sư tỷ là đây nữa.

Cho nên lắp bắp: “Sư tỷ, đây là sai, sư tỷ can ngăn, mong sư tỷ so đo hiềm khích đây…”

Giống y đúc khi đầu thấy , là đáng thương.

Ta hỏi: “Ngươi tính toán tiếp theo nên thế nào đây?”

Hắn tưởng đồng ý nên vui mừng : “Sư tỷ, nếu ngươi cứu tất nhiên đó cứu tiểu sư . Tiểu sư nhát gan, nếu dọa sợ …”

Quả nhiên.

Ta nheo mắt, chó đổi ăn phân.

Ta đơn giản là lùi bước.

Lộ Phong kinh ngạc: “Sư tỷ?”

Ta lạnh lùng, ở rõ cho :

“Không , thể cứu ngươi .”

“Vì ?” Mặt lộ vẻ dữ tợn.

Ta đúng lý hợp tình: “Tiểu sư còn tìm , nếu cứu ngươi tất nhiên sẽ lãng phí nhiều thời gian. Sư , tiểu như lá gan thỏ đế, nếu nàng sợ đây? Ngươi ích kỷ thế? Ngươi suy nghĩ cho tiểu sư chứ! Ngươi thất vọng quá!”

[Vịt đọc sách nè :V]

Ta dùng chiêu b.ắt c.óc đạo đức Lộ Phong nghẹn họng tới đỏ mặt.

Hắn phản bác mà mở miệng thế nào bởi đây chính là những gì từng với .

Hắn giãy giụa: “ tay của gãy , nếu kịp cứu trị sẽ phế!”

“Lộ sư !”

Ta cao giọng: “Điều thể so với tiểu sư ?”

“Ngươi chỉ là mất một bàn tay mà thôi, tiểu sư sợ hãi!”

Lộ Phong chấn kinh, trợn mắt há mồm.

Ta phất tay áo mà : “Ngươi ở chỗ chờ, tìm sư !” … Mới là lạ.

Tô Cửu Anh hiện tại đang chuyện yêu đương với Tần Thần đấy.

Lúc trốn, định đợi khi nào?

6. mới vài bước dừng .

Bởi vì Tần Thần đang cách xa. Tô Cửu Anh mặt sưng phù hơn nửa đang ở , hình như lời mà tưởng là thật nên vội vàng mở miệng:

“Sư tỷ cứu !”

Ta: “…”

“Sư tỷ.”

Tần Thần bước lên một bước.

Đôi mắt hẹp dài về Lộ Phong trong góc:

“Ta ở trong bí cảnh mười năm ngày nào cũng nghĩ đến sư tỷ mà sư tỷ khác…”

Ta nhíu mày: “Sư tôn thu đồ , tự nhiên đều là sư của .”

Cái bối phận cũng vấn đề gì cả.

Hắn tức giận cái gì?

Kỳ lạ.

Lộ Phong như thể chống lưng: “Ma tu, ngươi gọi bậy, đây là đại sư tỷ của tiên môn chúng . Ngươi nhất mau mau xin tha, bằng sư tỷ của nhất định sẽ cho ngươi mặt! Ngươi đúng sư tỷ?”

Tô Cửu Anh hận thể nhanh chóng thoát , cõi lòng đầy mong đợi mà kêu: “Sư tỷ.”

Tần Thần lạnh một tiếng, tay đặt lên cần cổ , lạnh đến tận xương: “Ồ.”

Ta linh khí tắt nghẽn như kẻ bỏ : “…”

Loading...