Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nhất liên sơ vũ - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:54:23

13. Ta phát hiện ở cổng tiên sơn, vết thương đầy , trọng thương hôn mê.

Đệ tử phát hiện thấy thở thoi thóp, vội vàng thông báo cho sư tôn. Thân ảnh cao gầy tới gần, nhưng cũng lo lắng cho mà sốt ruột hỏi:

“Cửu Anh ? Sao ngươi trở về một ? Không bảo ngươi chăm sóc cho Cửu Anh ?”

Ta cố hết sức mà hé miệng: “Sư tôn, tử vô năng, cửu tử nhất sinh gấp gáp trở về, cầu sư tôn mau cứu sư ……”

“Cửu Anh ở ?” Sư tôn nôn nóng.

Ta cũng nôn nóng:

“Sư ở… ở…”

Nghiêng đầu, ngất .

Sư tôn: “…”

Hề quá, cứu thì tự mà mò, cho ngươi thì thành cháu ngươi luôn.

14. Sư tôn của thích , thể tưởng tượng đang gi.ết . cũng lo cho Tô Cửu Anh, vì thế mà vội vã tìm .

, quên là nam chính quyển sách .

Ta những khác đưa về tiên môn, hầu hạ cho ăn ngon uống .

Ta buông tay mặc kệ việc trong tiên môn. Những vị trưởng lão chỉ ước ủy quyền cho bọn họ hết, hỏi han ân cần như đưa lên thành tổ tông nhà bọn họ.

Đợi khi Tô Cửu Anh đám sư tôn cứu về thì mỡ cũng tích thêm kha khá, nhưng cũng chịu chuẩn xuống giường bình thường mà gọi bốn tử ngày xưa bậy về tới nâng đến đại điện.

Bên trong điện, tiếng như như truyền .

Áo giác ?

Người trong tiên môn đều tụ tập tại đại điện. Sư tôn cao cao tại thượng ở ghế chủ tọa, Tô Cửu Anh quần áo rách rưới, mặt sưng vù, bộ dạng chật vật.

Mấy Lộ Phong trông còn thảm hơn.

Gãy tay gãy chân, quá thảm.

Ta nâng , trong điện liền yên tĩnh.

Ta cũng chẳng ý gì, mặt lạnh nhạt, nhưng đôi mắt vô cảm tỏ vài phần quan tâm:

“Sư , thật quá, ngươi việc gì.”

Lộ Phong thấy lướt qua , sắc mặt trở nên khó coi hơn.

Thì vẫn cho Tô Cửu Anh là ngoài, đối với thì ân cần hơn, giờ ân cần với khác.

“Ngươi đừng chạm !”

Tô Cửu Anh hất tay , trong mắt đầy phẫn nộ:

“Sư tỷ, luôn coi ngươi là tỷ tỷ, nghĩ tới ngươi bỏ rơi chúng mà bỏ chạy. Nếu sư tôn thì chúng sớm ch.ết ở đó ! Mỗi mạng đều bình đẳng, sư tỷ coi mạng của chúng là cỏ rác?”

Ta chuyện, lẳng lặng mà nàng. Chung quanh an tĩnh đến đáng sợ, sư tôn mắt lạnh .

quyền trưởng lão ở một bên mở miệng nhắc nhở:

“Cửu Anh, thật thể trách Sơ Vũ . Nàng vứt bỏ các ngươi mà còn liều mạng đến xin tiên môn giúp đỡ, bằng tiên tôn cũng thể đến cứu các ngươi nhanh như .”

Tô Cửu Anh: “…”

Sắc mặt nàng trắng , quật cường mở miệng:

“Ta thấy ma tu đó gọi nàng là sư tỷ.”

Người thâm niên ở tiên môn đều việc vì đại nghĩa hy sinh nên thấy càng cảm thấy oan uổng:

“Ma tu đó vốn ẩn núp ở tiên môn, Sơ Vũ và tiên tôn phong ấn ở đó.”

“…”

Tô Cửu Anh gì, nghẹn một . Nàng bao giờ chật vật đến , nhỏ giọng thì thầm:

“Sư của cũng phong ấn, ma tu cũng là , vì dùng lòng cảm hóa? là đồ m.á.u lạnh.” (Ôi đầu óc cô í!!!)

Những trưởng lão chuyện cũng cái kẻ thánh mẫu cho câm nín, đúng là thể dùng chỉ thông minh của bình thường tranh luận với kẻ thiểu năng cấp cao mà.

Sư tôn đột nhiên mở miệng: “Tần Sơ Vũ.”

Ta chỉnh biểu cảm, giả vờ gian nan quỳ mặt đất: “Có tử.”

Giọng dứt, một bàn tay liền đáp mặt , cảm giác bỏng rát tràn tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-lien-so-vu/chuong-5.html.]

Phía lưng chợt âm lãnh.

Giọng sư tôn lạnh nhạt uy nghiêm, mở miệng trong ánh mắt kinh ngạc của :

“Làm tử dẫn đầu, rõ chỗ đó thể còn mang theo tử . Bây giờ hiện trường tử thương nghiêm trọng vẫn còn cãi bướng. Cửu Anh còn nhỏ, ngươi so đo với nàng gì? Nàng thương vì sai lầm của ngươi. Ngươi quả nhiên là quái vật m.á.u lạnh vô tình, phạt cấm đoán ba ngày.”

Quyết đoán uy nghiêm, biện giải.

Lộ Phong gì đó nhưng dám, Tô Cửu Anh mặt đỏ như gấc.

Hắn so đo, nhưng mới một câu. Hắn rõ cố phạm nhưng chính Tô Cửu Anh khuyên bảo khăng khăng . thế thì ? Vẫn là sai.

Ta sớm rõ.

Trước cũng , Tô Cửu Anh gì cũng đúng, gì cũng sai.

Cuối cùng, lạnh giọng mà : “Sơ Vũ, đừng quên lúc ngươi cầu xin thế nào.”

Khóe miệng tràn m.á.u tươi, cúi đầu, cố nặn một nụ , bóng dáng cao ngạo của sư tôn rời .

Sư tôn chịu tội Tô Cửu Anh, sư tôn trả giá nhưng oán hận.

sư tôn ạ, đồng ý .

“Sư, sư tỷ……”

Lộ Phong thôi, tiến lên đỡ .

Tô Cửu Anh cũng mất mặt mà theo sư tôn. Hai bóng dáng quả là duyên trời tác hợp.

“Sư, sư tỷ…… Ngươi cái gì?”

“Tình thầy trò.”

Ta lạnh, chút nào lưu luyến mà xoay :

“Quả là đại nghịch bất đạo.”

15. Hắn là sư tôn của nhưng từng dạy dỗ gì , cái tát còn cho thấy “giàu” tình cảm.

Cái tiên môn từ nhiều năm còn để lưu luyến, hiện tại nên sớm rời .

Ta trở về sân của , gió đêm đỉnh núi gào thét. Sống ở một nơi như thì cũng thấy chẳng gì cho cam.

Ta rời khỏi đây, tiếp tục tu hành.

Thành tiên, nhất định sẽ .

Những cái tình yêu tình ái rách nát đó, đều cút hết cho .

mở cửa, đập mắt là một mảnh đen nhánh.

Ta lạnh mặt: “Kẻ nào? Lăn đây!”

Linh khí hóa thành thực chất, một lát hóa thành hư ảo.

Một bàn tay chạm sườn mặt sưng đỏ của , nhẹ nhàng vuốt ve.

“Sư tỷ, trở về.”

Giống như cố nhân gặp nhiều năm. Cảm xúc dâng lên, đôi mắt ướt.

Quay đầu trói ở giường.

“…”

Nhờ ánh trắng, thấy khuôn mặt yêu dã của Tần Thần.

“Đau ?”

Hắn hỏi.

[Vịt đọc sách nè :V]

Ta nhíu mày: “Hiện giờ tiên khí ngươi tan, trở thành ma tu , còn mau lăn về Ma giới , tới đây tìm ch.ết ?”

Hắn để ý tới , ánh mắt sáng quắc mà chằm chằm mặt .

“Sư tỷ, nhiều năm qua , ngươi vẫn thích răn dạy như . giống nữa…”

Ngón tay từ từ rời khỏi mặt .

Lúc đang nghĩ tát thêm một phát ở bên cho cân thì tiến lên, dựa đầu đầu vai .

Làn da lạnh băng chạm sườn mặt , cảm nhận nhiệt độ , đột nhiên hít một : “Tần Thần, ngươi điên ?”

“Sư tỷ, sớm điên .” 

Loading...