Nhặt Một Nam Nhân Về Làm Con Trai Nuôi - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:53:49
Mẫu với , đời nữ nhân nhất định một đứa con trai.
Vậy nên nhặt một nam nhân thương về nuôi con trai.
Hắn cao hơn , vạm vỡ hơn .
Cúi đầu , trong mắt là vẻ khó hiểu: "Ý nàng là gọi nàng là mẫu ?"
Ta gật đầu: "Chính xác, chính xác!"
Hắn bật , hỏi: "Nàng lớn hơn ?"
Ta vẻ mặt nghiêm túc: "Tục ngữ câu, ơn cứu mạng lớn hơn trời!"
Hắn bất đắc dĩ thỏa hiệp, gọi - một thiếu nữ mười sáu tuổi - là mẫu suốt nửa năm trời.
Sau đó, lột xác, trở thành công tử nhà giàu tiếng tăm lừng lẫy khắp Biện Kinh.
Đêm khuya, ép giường, thấp giọng : "Nàng thích trẻ con như , tự sinh một đứa?"
1
Trời còn sáng, lên núi hái nấm.
Đi nửa đường, cái gì vấp mà ngã sấp mặt.
Một giọng yếu ớt vang lên từ đằng xa: "Cô nương..."
Là một nam nhân. Hắn thương, mặt dính đầy máu, chắc sắp c.h.ế.t .
Thôi thì nhất là đừng chuốc lấy phiền phức.
Ta mặc kệ , bò dậy định bỏ chạy, nhưng một vật cứng đập đầu.
Bất đắc dĩ : "Ngươi !"
"Ta cứu ngươi, ngươi liền đập c.h.ế.t ?"
"Vị , cứu, mà là thật sự tiền cho ngươi xem bệnh, ngươi c.h.ế.t ở nhà còn bằng c.h.ế.t ở ngoài đường!"
Thấy thật đáng thương, an ủi: " ngươi cứ yên tâm, ngày mai sẽ , khi đó sẽ mang theo một chiếc chiếu, sẽ chôn cất ngươi tử tế."
Người nam nhân vẻ mặt đau đớn, chỉ chân : "Cái... cái ngọc bội đó đáng giá."
"Nàng đem nó bán, chữa bệnh xong tiền còn đều là của nàng."
Nói xong, ngất .
Ta nhặt ngọc bội lên, cẩn thận xem xét.
Suy tính , cuối cùng vẫn mềm lòng mang về nhà.
như lời , ngọc bội quả thực đáng giá.
Mời đại phu, bốc thuốc, mà vẫn còn dư ít.
Ta mua cho một ít thuốc bổ và y phục.
Đại phu với , nam nhân nhiều vết thương, ngoài uống thuốc thì vết thương ngoài da cũng cần bôi thuốc mỗi ngày.
Ta ghi nhớ lời dặn của đại phu.
Mỗi ngày đều lột sạch y phục của , cẩn thận bôi thuốc.
Hắn hôn mê suốt ba ngày.
Lúc tỉnh , đang lau cho .
Hắn giường, cả đỏ bừng, dậy mặc y phục , nhưng kéo đến vết thương, đau đến mức hít một ngụm khí lạnh.
Vất vả lắm mới bình tĩnh , ôm n.g.ự.c lắp bắp : "Nàng... nàng đang gì ?"
Ta cầm khăn mặt, chút hoang mang: "Lau sạch sẽ để bôi thuốc chứ ."
2
Người nam nhân mất trí nhớ, nhớ tên là gì, cũng nhớ nhà ở .
Hắn cầu xin thu nhận .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-mot-nam-nhan-ve-lam-con-trai-nuoi/chuong-1.html.]
Ta chút do dự.
Nhà nghèo rớt mồng tơi, lo bữa ăn cho là vấn đề, thể nuôi thêm một nữa?
Hơn nữa cao to như , là ăn khỏe.
Hình như thấy do dự, vội vàng : "Ta thể việc, cũng thể kiếm tiền, nàng thể sai bảo , cứ coi như báo đáp ơn cứu mạng của nàng."
Ta chằm chằm, chìm suy nghĩ.
Sắp đến mùa thu hoạch , cần giúp thu hoạch rau củ.
Ta bỗng nhiên nghĩ một cách: "Vậy thì..."
"Ngươi con trai , nuôi ngươi, từ nay về mẫu tử nương tựa lẫn , cơm ăn cơm cháo ăn cháo, ngươi thấy ?"
Hắn cứng đờ , khóe miệng khẽ run: "Ta... ... con trai nàng?"
Ta gật đầu lia lịa: " , đúng ."
Hắn cúi đầu , trong mắt là vẻ khó hiểu: "Ý nàng là gọi nàng là mẫu ?"
" , đúng ."
Mẫu đây từng với , đời nữ nhân nhất định một đứa con trai.
Bà cũng là vì sinh con trai, kết quả khó sinh mà c.h.ế.t cả lẫn con.
Phụ lấy khác, kế mẫu cửa lâu thì bọn họ bàn tính bán .
May mà thông minh, chạy trốn khỏi căn nhà đấy.
Lang bạt lâu, mới một mái nhà ở đây.
Nếu thể bỗng dưng một đứa con trai lớn như , thì lời quá còn gì!
Người nam nhân khổ, động vết thương đau đến nhíu mày, hỏi: "Nàng lớn hơn ?"
Ta vẻ mặt nghiêm túc: "Tục ngữ câu, ơn cứu mạng lớn hơn trời!"
Hắn đấu tranh tư tưởng lâu, cuối cùng bất đắc dĩ gật đầu: "Được... ."
Ta vui mừng khôn xiết: "Tốt, ngươi chờ đó, bắt gà cho ngươi bồi bổ!"
Chưa mấy bước, trở , xoa xoa tay, vẻ mặt mong đợi: "Vậy... ngươi thể gọi một tiếng mẫu cho thử ?"
Hắn vẻ mặt khó xử, há miệng, hít sâu một , nhỏ giọng như tiếng muỗi kêu: "Mẫu ."
3
Ta đặt tên cho đứa con trai lớn là Đại Ngưu.
Một cái tên gửi gắm nhiều hy vọng.
Hy vọng như trâu bò, dễ nuôi, khỏe mạnh, siêng năng.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Hắn nhíu mày: "Vì tên nàng như , còn tên là Đại Ngưu?"
Ta tên là Chước Hoa.
Ta cho , thật ban đầu tên là Đại Nha.
Tên "Chước Hoa" là lúc đang lang thang, chia một cái bánh lớn cho một tỷ tỷ, là tỷ đặt cho .
Trở hiện thực, gượng gạo: "Ai bảo mẫu của học, còn mẫu của ngươi học."
Đại Ngưu: "..."
Nhà nghèo, chỉ một gian phòng .
Ta định để Đại Ngưu ngủ giường, tiếp tục đất.
Hắn nhíu mày: "Sao thể để nàng ngủ đất ."
Hắn thật hiếu thảo.
Ta an ủi: "Không , , đây ở ngoài đường cũng thể ngủ..."
Hắn cắt ngang lời : "Không !"
"Nàng ngủ giường ."