Nhặt Một Nam Nhân Về Làm Con Trai Nuôi - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:53:52
Cũng tìm đường về nhà , tiền .
Nước mắt hòa lẫn với nước mưa rơi xuống, đưa tay lau bừa, nhà.
Không lâu , đưa cho một khoản tiền.
Cả đời từng thấy nhiều tiền như .
Người đó , là một tên Đại Ngưu nhờ chuyển cho .
Đại Ngưu?
Sao nhiều tiền như ?
Ta hỏi thêm, nhưng cũng hỏi gì.
Cứ như một thời gian, mấy tên lưu manh lêu lổng trong làng gây chuyện, nhốt đại lao.
Ta đến xem náo nhiệt thì gặp Vương đại ca mới trở về.
Hắn với , khi đến Biện Kinh giao da thú, ở cổng nhà họ Tiêu - nhà giàu nhất - thấy Đại Ngưu nhà .
"Ta từ xa, rõ lắm, nhưng thấy bóng lưng đó giống ."
Ta vội vàng hỏi: "Hắn ? Có sống ?"
Vương đại ca tặc lưỡi hai tiếng: "Hắn đánh, lưng là vết roi."
Sao thương nữa ?
Ta mất hồn mất vía mấy ngày liền.
Quyết tâm lên đường đến Biện Kinh.
Dọc đường hỏi thăm, thì Tiêu gia là hoàng thương, giàu nứt đố đổ vách, trong nhà còn một vị Quý phi nương nương sủng ái hết mực.
Tiêu phủ thật là bề thế.
Chẳng lẽ Đại Ngưu bán ?
Vì cứ lảng vảng cổng Tiêu phủ, nên hộ vệ ở cửa đuổi .
Ta đưa cho bọn họ mấy đồng: "Đại ca, thể hỏi một chuyện ?"
Hộ vệ nhận tiền, giọng điệu hơn hẳn.
"Chuyện gì?"
"Xin hỏi, trong phủ hạ nhân nào tên là Đại Ngưu ?"
Hộ vệ nghĩ kỹ một lúc, gật đầu: "Có."
"Ta nhớ, hình như là dọn cống."
"Ngươi tìm việc gì ?"
Dọn cống.
Thật đáng thương.
Ta kéo tay hộ vệ: "Đại ca, thể gặp quản gia trong phủ các ?"
Cuối cùng, sự tấn công bằng tiền của , hộ vệ dẫn gặp quản gia của Tiêu phủ.
Ta chuộc Đại Ngưu .
Quản gia đồng ý.
Hắn Đại Ngưu ký khế ước bán vĩnh viễn.
Ta tức điên lên, đứa nhỏ c.h.ế.t tiệt , mà bán .
Vậy bây giờ, một ngày mẫu thì cả đời mẫu .
Ta cắn răng, hỏi: "Phủ ngài còn tuyển ?"
"Việc gì cũng !"
Quản gia một lúc: "Trong nhà bếp còn thiếu một nha đầu nhóm lửa."
"Một tháng ba lượng bạc, ngươi ?"
Tiền công cũng khá nhiều.
Ta lập tức gật đầu: "Được ạ, !"
7
Làm việc trong nhà bếp đều là những đại nương lớn tuổi.
"Cô nương nhỏ tuổi như , điều đến nhà bếp thế ?"
Ta hề hề: "Quản gia chỉ ở đây là thiếu ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-mot-nam-nhan-ve-lam-con-trai-nuoi/chuong-3.html.]
Cuối cùng cũng xong việc, tiện tay kéo một hỏi: "Đại nương, trong phủ một nam nhân tên là Đại Ngưu ?"
"Hắn là dọn cống."
Sau khi chỉ đường, đến khu nhà ở của hạ nhân.
Căn phòng trong cùng, chính là chỗ ở của Đại Ngưu.
Ta gõ cửa, nhỏ giọng hỏi: "Đại Ngưu đó ?"
Bên trong mấy nam nhân đồng thời qua: "Ngươi là gì của ?"
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Ta chút lúng túng: "Ta... là..."
Hai chữ "mẫu " còn kịp .
Một giọng khàn khàn vang lên: "Ai tìm thế?"
Một nam nhân cà nhắc đến mặt : "Cô nương tìm ?"
Ta ngây , lắp bắp : "Ngươi... ngươi tên là Đại Ngưu ?"
Những nam nhân trong phòng ầm lên: "Trong phủ chỉ mỗi tên là Đại Ngưu thôi, còn ai khác nữa ."
"Cô nương, ngươi tìm gì?"
Ta lùi mấy bước: "Xin... xin , tìm nhầm ."
Nói xong, bỏ chạy.
Tiêu phủ thật là rộng lớn, chạy một hồi lạc đường.
Thật là xui xẻo.
Đường xa đến Biện Kinh, tìm thấy, tự tìm cho một công việc.
Ta ký khế ước việc một năm .
Đang buồn bực, cúi đầu chú ý, lúc rẽ ngoặt đụng một nam nhân.
Hạ nhân bên cạnh nam nhân chỉ : "Ngươi là nha ở , ngay cả đường cũng ?"
Ta dám ngẩng đầu, cúi xin : "Xin , xin ..."
"Chước Hoa?"
Giọng quá đỗi quen thuộc, ngẩng phắt đầu lên.
Vậy mà là Đại Ngưu.
Vốn dĩ tuấn tú sẵn , đây là do nuôi quá kém, lúc nào cũng lấm lem bùn đất.
Bây giờ , như biến thành một khác .
Lại mặc thêm bộ y phục nữa, quả thực là vô cùng khí phách.
Chất vải thật .
E rằng bán cũng mua nổi bộ y phục như .
Hoàn hồn , nuốt nước bọt, đầu óc choáng váng, theo bản năng hỏi: "Đại Ngưu, ngươi leo lên cành cao ?"
8
Hạ nhân bên cạnh canh chừng.
Ta và Đại Ngưu chuyện ở hành lang.
Hắn khôi phục trí nhớ, tình cờ nhà tìm , liền theo họ rời .
Hắn họ Tiêu, tên là Tiêu Hạc Vân.
Trưởng tử Tiêu gia, của Quý phi nương nương đương triều.
Ra là gia thế lừng lẫy như .
Lúc theo sống khổ sở bao lâu, còn bắt giặt giũ, nấu cơm, việc đồng áng, thậm chí còn sai dọn phân trong nhà xí.
Sao thể mặt dày bắt con trai chứ?
Sau khi khôi phục trí nhớ, chắc sẽ ghét bỏ lắm.
cứu , dù nữa, cũng nên bỏ một lời từ biệt.
Thật là vô lễ.
Ta cúi đầu, xé cánh hoa trong tay, lẩm bẩm: "Vậy ngươi cũng nên lén lút bỏ , lo lắng cho ngươi."
"Từ Đào Hoa thôn đến đây, một đoạn đường xa, hỏi thăm nhiều mới tìm nơi ."
"Ta còn ký khế ước một năm, việc nhóm lửa trong bếp."
Tiêu Hạc Vân sững , trong mắt thoáng qua vẻ áy náy: "Xin , ngờ nàng sẽ tìm đến."
"Việc từ biệt nàng, cũng nỗi khổ tâm riêng."