Nhặt Một Nam Nhân Về Làm Con Trai Nuôi - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:53:58
Ta còn mua thêm mấy mẫu ruộng, trồng nhiều rau.
Tiêu Hạc Vân thi đỗ, triều quan.
Thẩm thỉnh thoảng đến thăm , liền nhân cơ hội hỏi thăm tin tức về Tiêu Hạc Vân.
"Chàng bận ? Có ăn uống đàng hoàng ? Lúc thương ở vai, mỗi khi trời mưa sẽ đau, bôi thuốc đúng giờ ?"
Ta hỏi một tràng dài các câu hỏi.
Thẩm nhíu mày khẽ , kiên nhẫn trả lời từng câu một.
"Khá bận."
"Trông gầy nhiều, chắc là ăn uống đàng hoàng."
"Còn vết thương cũ bôi thuốc đúng giờ thì rõ."
"Chước Hoa, rốt cuộc giữa nàng và Tiêu công tử là chuyện gì thế?"
"Nếu định cưới nàng, nàng còn quan tâm như ?"
Ta trả lời thế nào, liền rót cho Thẩm hết chén đến chén khác, mong uống no giải quyết.
Ngày qua ngày.
Ta sống ở quê, khó tin tức ở Biện Kinh.
Tin tức về triều đình càng khó hơn.
Sáng sớm hôm nay, trời đổ tuyết.
Đây là trận tuyết đầu tiên của năm nay.
Ta xắn tay áo, cầm xẻng và chổi cửa quét tuyết.
Thì thấy vây quanh nhà .
Người dẫn đầu gặp qua, là Tiêu Tấn Vân.
"Lâu gặp, đại tẩu của ."
Dòng suy nghĩ chợt trôi về đêm hôm đó, Tiêu Hạc Vân với rằng thể cưới nữa.
Chàng bảo hãy về Đào Hoa thôn.
Chàng nếu còn sống, sẽ tìm .
Ta gặng hỏi nguyên nhân.
Tiêu Hạc Vân cho sự thật.
Sau bữa tiệc mừng thọ, khi phụ gọi thư phòng, mới , phụ hiện đang bệnh nặng, bề ngoài , nhưng bên trong suy yếu lắm .
Phụ kể cho chuyện của ông và Tiêu mẫu thời trẻ, sự thật về việc Tiêu mẫu thiên vị.
Phụ nhu nhược, cảm thấy ông nợ Tiêu mẫu, yêu bà sâu đậm, nên luôn nhắm mắt ngơ.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
ngờ, Tiêu mẫu chỉ Tiêu Tấn Vân nắm quyền quản gia, mà bà còn đưa lên ngôi cao.
Dù thì nhà đẻ của Tiêu mẫu cũng xuất cao quý, nếu sa sút, thì thể gả cho phụ .
Tiêu mẫu để Tiêu Tấn Vân theo Tam hoàng tử.
Bà bỏ tiền chế tạo vũ khí, bí mật chiêu binh mãi mã, âm mưu tạo phản.
Nếu việc thành, Tiêu Tấn Vân sẽ trở thành đầu thiên hạ, chỉ một .
điều chẳng khác nào đem tính mạng cả Tiêu gia đánh cược.
Phụ bệnh nặng, bất lực.
Vì , ông bảo Tiêu Hạc Vân tìm chứng cứ phạm tội của hai mẫu tử họ, giao nộp cho Hoàng thượng, cầu xin Hoàng thượng niệm tình công lao, tha cho Tiêu gia một mạng.
Sao Tiêu Tấn Vân đột nhiên xuất hiện ở đây?
Chẳng lẽ...
Mắt rưng rưng lệ: "Tiêu Hạc Vân ?"
Hắn nghiến răng, giọng lạnh lùng: "Ta sẽ đưa ngươi gặp ."
Vừa dứt lời, vung kiếm đ.â.m tới.
Ta lùi vài bước, nhắm mắt .
Từ trong bóng tối xông vài dân, thủ nhanh nhẹn đến mức khiến kinh ngạc.
Hai bên lập tức đánh .
Kiếm của Tiêu Tấn Vân gãy.
Hắn thấp giọng chửi rủa một câu: "Hắn còn để hậu chiêu ?"
Ta đầu bỏ chạy.
Tiêu Tấn Vân cưỡi ngựa đuổi theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-mot-nam-nhan-ve-lam-con-trai-nuoi/chuong-8.html.]
Hắn tay tát ngã xuống đất, siết chặt cổ : "Tiêu Hạc Vân cho sống yên , cũng sẽ để sống yên ."
"Dù chết, cũng kéo ngươi theo chôn cùng!"
Đang lúc sắp nghẹt thở, thì mũi tên b.ắ.n tới từ xa.
Đầu óc choáng váng, trong tầm mắt xuất hiện bóng dáng Tiêu Hạc Vân.
Chàng đang chạy về phía .
Chuyện mưu phản là chuyện lớn, tuy Tiêu Hạc Vân lập công, nhưng Tiêu gia vẫn khó tránh khỏi tội.
Tiêu gia tịch biên gia sản.
Tiêu quý phi giáng ba cấp.
Tiêu mẫu tự sát.
Tiêu Tấn Vân bắt và xử tội chết.
Ta mơ màng tỉnh dậy, thấy Tiêu Hạc Vân đang bên cạnh.
Đưa tay sờ lên mặt , xác định đang mơ, òa, lao lòng .
"Dọa c.h.ế.t , còn tưởng... còn tưởng c.h.ế.t ."
Chàng xoa đầu : "Ta c.h.ế.t thì ai cưới nàng đây."
"Chỉ là , giờ tay trắng, Chước Hoa cô nương còn nguyện ý lấy ."
Ta ôm chặt lấy : "Nguyện ý!"
"Ta tiền, nuôi !"
Mấy ngày , tin phụ Tiêu Hạc Vân bệnh nặng nguy kịch truyền đến.
Hạ nhân bên cạnh phụ Tiêu Hạc Vân cầu xin về ông một , tiễn ông đoạn đường cuối.
Tiêu Hạc Vân lắc đầu.
"Năm đó mẫu thiên vị, ông nhắm mắt ngơ, đưa tỷ tỷ cung, mặc kệ sống c.h.ế.t của , đó buôn bán ở phương Bắc mẫu hãm hại, suýt c.h.ế.t trở về nhà, mẫu trách mất hàng hóa, ham chơi mới về nhà, phạt bằng gia pháp, ông cũng thể thờ ơ, coi là nhi tử, thì cũng cần phụ nữa."
"Ông c.h.ế.t , cũng cần báo cho ."
"Cứ coi như... từng đứa con trai ."
...
Mùa xuân năm , khi hoa đào nở rộ, chúng tổ chức hôn lễ ở Đào Hoa thôn.
Không phụ mẫu, chỉ bái thiên địa.
Dân làng đến dự đám cưới của chúng thì xì xào bàn tán: "Chàng trai tuấn tú chẳng là con trai nuôi của Chước Hoa ? Sao thành ?"
"Suỵt."
"Hôm nay là ngày đại hỉ của , đừng bậy."
"Ta thấy, con trai nuôi con gái nuôi gì đó, chừng chỉ là trò vui của hai họ thôi."
"A, họ nho nhã lịch sự mà trong lòng biến thái như thế!?"
"Suỵt! Nhỏ tiếng thôi!"
Ban đêm, ánh nến đỏ soi lên mặt nóng bừng.
Chết tiệt, đột nhiên thấy ngại ngùng, đến ngẩng đầu cũng dám.
Uống rượu giao bôi xong, Tiêu Hạc Vân đưa tay cởi y phục của .
Ta ngượng ngùng đẩy .
Chàng bỗng bật , tiếng vang lên trong lồng ngực.
Ta giơ tay đánh .
Chàng nắm lấy tay , đặt lên môi hôn một cái.
Vươn tay kéo màn che xuống, đè xuống .
Môi khẽ lướt qua vành tai , thở phả cổ , dịu dàng gọi : "Nương tử."
Ta căng thẳng vô cùng, theo bản năng ôm chặt lấy , rúc lòng .
Chàng : "Nàng thích trẻ con như , là sinh một đứa nhé?"
Ngoài trời mưa to.
Trong nhà nóng ruột.
Lá chuối mưa đập lộp độp.
Sau đó, chúng một trai một gái.
Ngày ngày việc, tối đến nghỉ ngơi.
Cây đào trong sân cũng nở hoa rực rỡ hơn mỗi năm.
[Hoàn]