Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nhẹ nhàng bay cao - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:18:00

" thế! Hơn nữa chẳng chúng với tên mặt rỗ Vương Nhị , chỉ là dọa nó một chút thôi? Người chừng mực, mày đừng lo vớ vẩn nữa."

 

"Còn mấy ngày nữa Vi Vi báo danh , sớm đến cửa hàng cung tiêu xã mua sắm đầy đủ đồ đạc cần thiết cho con bé mới là chuyện quan trọng."

(Cung tiêu xã là một hệ thống hợp tác xã nhà nước tại Trung Quốc, đặc biệt phổ biến trong thời kỳ bao cấp / kinh tế kế hoạch hóa - thế kỷ 20).

 

Mấy định xuất phát.

 

trong lòng ba vẫn luôn yên tâm.

 

Anh mua đồ cùng họ, mà một về nhà tìm .

 

nhà cửa trống , bóng dáng .

 

Ngược , ở góc nhà một vũng máu.

 

Lòng ba trĩu nặng, ngoài tìm , nhưng tìm khắp nửa làng cũng thấy bóng dáng .

 

Nỗi sợ hãi trong lòng khuếch đại vô hạn, ba đến nhà tên mặt rỗ Vương Nhị, bắt lăn ngoài.

 

gần như đá nát cửa, vẫn nhận bất kỳ phản hồi nào.

 

Anh ba tức giận ngoài cửa chửi lớn.

 

"Tên mặt rỗ Vương Nhị! Mày cút đây cho tao!"

 

"Trả em gái tao đây! Nếu tao để yên cho mày !"

 

Anh ba hét đến khản cả giọng, bên trong vẫn một tiếng động.

 

Cho đến khi bà Tôn , kỳ quái .

 

"Thằng Vương Nhị bắt , mày ở cửa nhà nó hét cái gì thế?"

 

Anh ba chút ngơ ngác, "Bị bắt ? Chuyện khi nào?"

 

"Mười ngày thì , một đám bộ đội đến bắt , tù mười mấy năm đấy!"

 

Bà Tôn tiếp tục .

 

Trái tim treo lơ lửng của ba cuối cùng cũng hạ xuống một chút, hỏi.

 

"Vậy em gái ? Bác Tôn, bác thấy nó ?"

 

Bà Tôn, lúc còn liến thoắng, giờ ấp úng, câu nào.

 

Anh ba còn hỏi thêm, bà liền kiếm cớ định chuồn.

 

Bị hỏi dồn quá, đành .

 

"Thằng ba nhà họ Tống, mày đừng hỏi nữa, chuyện em gái mày tao tiện với mày."

 

" mày cũng thật là, lúc em gái mày gặp chuyện thì đến, bây giờ mất ..."

 

Anh ba bắt thông tin mấu chốt trong lời của bà, cả mắt lập tức đỏ ngầu.

 

"Bác gì? Thanh Hoan xảy chuyện ?"

 

Bà Tôn nhiều, định , ba níu bà cho .

 

"Cái gì gọi là em gái mất ? Bác giải thích rõ cho !"

 

"Mày quát tao gì?" Bà Tôn cũng nổi nóng.

 

"Cả làng ai cũng , ba em chúng mày đưa giấy báo trúng tuyển của em gái mày cho con bé nhà họ Triệu , còn vì để nó phi công mà chọc mù mắt em gái mày."

 

"Ngay cả thằng mặt rỗ Vương Nhị đó, cũng là chúng mày dẫn nó đến nhà xâm phạm em gái mày."

 

"Chỉ vì gom năm mươi đồng học phí cho con bé nhà họ Triệu, chúng mày đẩy em gái ruột hố lửa, bức che.c Thanh Hoan, chúng mày còn là ?"

 

Bà Tôn mắng một tràng hả giận, ba cả sững sờ tại chỗ.

 

Năm mươi đồng nào? Sao ?

 

Trưởng thôn ngang qua thấy ba, gọi .

 

"Thằng ba nhà họ Tống, mày đến đúng lúc lắm, nhận giấy chứng tử của em gái mày ."

 

Anh ba tờ giấy chứng tử trong tay, dám tin mắt , trực tiếp xé nát tờ giấy mỏng manh.

 

"Các dối! Em gái thể che.c ! Nó mạnh mẽ như ..."

 

Bà Tôn nhịn .

 

"Trước đây nó mạnh mẽ, là vì trong lòng còn hy vọng."

 

" trai chúng mày, nhát d.a.o nào cũng đ.â.m thẳng tim , hôm đó tao gặp Thanh Hoan ở cửa nhà họ Triệu, cả nó thất hồn lạc phách, mà tao còn thấy đau lòng..."

 

Đợi !

 

Nhà họ Triệu?

 

Đứa ăn mày nhỏ ở cửa nhà họ Triệu hôm đó, chính là Thanh Hoan!

 

Anh ba chỉ cảm thấy nỗi tuyệt vọng khổng lồ bao trùm.

 

Hóa sớm tất cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhe-nhang-bay-cao/chuong-4.html.]

 

Anh dám nghĩ, lúc đó tuyệt vọng đến mức nào.

 

Một ngụm m.á.u tươi đột nhiên phun , ba kịp lau, giọng khản đặc mở miệng.

 

"Thanh Hoan em ... bây giờ ở ?"

 

Trưởng thôn đôi mắt đỏ ngầu của , trong lòng cso chút nỡ, thở dài thật.

 

"Có thấy con bé nhảy xuống từ phía ao cá đó, nhưng vớt , lẽ cá ăn ."

 

Anh ba chịu tin, kiên quyết đòi bờ ao cá xem.

 

Nước trong ao lạnh thấu xương, nhưng như cảm nhận gì, kiên trì tìm kiếm t.hi t.hể từng tấc một trong đó.

 

Anh cả và hai về tìm thấy , thấy đang mò mẫm trong ao cá, cả hai đều chút hiểu.

 

"Chú ba, mày ở cùng Vi Vi thì thôi, một ở đó mò mẫm cái gì thế?"

 

" đó, ba, hôm nay em mua một bộ quần áo lắm, xem, ?"

 

Triệu Vi Vi xoay một vòng tại chỗ, khoe bộ quần áo mới của , đồng thời nũng như khi, cố gắng thu hút sự chú ý của ba.

 

Chỉ tiếc là ba thèm để ý đến ai, tiếp tục dùng lưới mò mẫm trong ao cá.

 

Anh cả chút bực , tiến lên kéo một cái, nhưng ba hất mạnh .

 

"Cút! Tao đưa Thanh Hoan về nhà!"

 

Lông mày cả nhíu chặt.

 

"Mày phát điên cái gì? Tống Thanh Hoan thể ở đây ?"

 

Anh hai càng bĩu môi .

 

"Mày chắc tin lời ma quỷ gì của con nhỏ đó ."

 

"Có hai hôm nay chúng ở bên Vi Vi nên nó ghen ? Tao cái đèn cạn dầu, thà che.c cho xong."

 

Lời hai còn dứt, ba đ.ấ.m ngã lăn đất.

 

Anh hai quệt vết m.á.u ở khóe miệng, vẻ mặt thể tin nổi.

 

"Mày đánh tao? Mày vì con nhỏ dối trá đó mà đánh tao?"

 

Triệu Vi Vi cũng dọa sợ, nhưng vẫn hòa giải .

 

"Anh hai, ba, hai đừng cãi nữa."

 

"Có Thanh Hoan gì với ba ? Em chị ghét em, em cố ý, bây giờ em thể xin chị ."

 

Triệu Vi Vi , nước mắt tủi sắp trào .

 

Anh ba , gằn từng tiếng mở miệng.

 

"Em chẳng gì với cả."

 

"Bởi vì em che.c ."

 

Triệu Vi Vi sững một lúc, ngay đó đáy mắt lóe lên một tia cuồng hỉ, dù chỉ thoáng qua trong nháy mắt, nhưng vẫn ba thấy rõ.

 

Thế nhưng bản nhận , vẫn giả vờ trấn tĩnh :

Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý

 

"Sao thế ?"

 

"Là vì tên mặt rỗ Vương Nhị? Em sớm khuyên Thanh Hoan nên kiểm điểm một chút, một lão già tuổi tác đủ ông nội nhục, nếu là em em cũng còn mặt mũi nào sống tiếp."

 

" nó che.c cũng , đây ở trạm y tế còn lăng nhăng với khác, bây giờ đến cùng làng cũng tha, nó thấy mất mặt, em còn thấy hổ cho các đấy!"

 

Anh ba gần như thể tin những lời thốt từ miệng Triệu Vi Vi.

 

Rõ ràng họ đều , dù là chuyện ở trạm y tế tên mặt rỗ Vương Nhị, đều là cái bẫy họ bày để cô thể thuận lợi chiếm lấy suất của .

 

Vậy mà bây giờ, cô dám như thế!

 

Anh thực sự hận, hận bản rõ bộ mặt thật của Triệu Vi Vi, uổng công chôn vùi tính mạng của !

 

Một cái tát trời giáng mặt Triệu Vi Vi, mặt cô đánh lệch sang một bên, khóe miệng rỉ máu, ba chỉ mặt cô , gằn từng tiếng:

 

"Trên đời , tư cách nhất để về Thanh Hoan, chính là cô!"

 

"Nếu tìm t.hi t.hể của Thanh Hoan, sẽ tự tay tiễn cô xuống chôn cùng em !"

 

Anh ba tiếp tục lao xuống nước.

 

Anh cả và hai lúc mới nhận điều .

 

"Thanh Hoan... thật sự che.c ?"

 

"Chú ba mày đừng đùa với bọn ! Trò đùa buồn chút nào!"

 

Đáp họ chỉ bóng lưng của ba.

 

Trưởng thôn cầm một lá thư đến.

 

"Tên mặt rỗ Vương Nhị ở trong tù bồi thường cho các một khoản tiền, xem các thể giúp cho , thả ."

Loading...