Nhiếp Chính Vương Ngộ Nhận Ân Nhân Cứu Mạng - Chương 4:
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:32:27
Chương 4:
Thẩm Tĩnh Thục lời mẫu : “Hà tất giữ, sớm muộn gì cũng gả . Kể mấy mối hôn sự . Vân Thẩm, để tỷ xem mắt giúp , thấy thế nào?”
Ta đáp: “Hôn nhân đại sự, phụ mẫu chi mệnh, môi chước chi ngôn. Ta đều theo phụ mẫu.”
Thẩm Tĩnh Thục lạnh một tiếng, giọng điệu trở nên chút âm trầm:
“Không trèo cao, cố ý chần chừ chịu gả đấy chứ. Tỷ tỷ đây nhắc nhở , nam nhân ở kinh thành nhiều , nhưng khuê nữ chờ gả thì đầy rẫy, dựa mà cảm thấy thể trèo lên cành cao?”
Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha
https://www.facebook.com/anthienlinhtruc?mibextid=ZbWKwL
Quan hệ giữa và Thẩm Tĩnh Thục vẫn luôn . Tuy là tỷ đồng tộc, nhưng từ nhỏ đến lớn, ả luôn thích cướp đồ của .
Năm xưa phụ mẫu Thẩm Tĩnh Thục qua đời sớm, nuôi dưỡng trong phủ nhà , để tránh cho phụ mẫu khó xử, luôn nhường nhịn ả.
Thẩm Tĩnh Thục luôn cảm thấy nhà nợ ả, tất cả những thứ trong nhà đều nên thuộc về ả.
Bây giờ ả trở thành trắc phi của hoàng tử, càng thêm coi thường chúng , ả cho rằng dù gả thế nào cũng thể gả hơn ả.
Trừ phi, Thẩm Tĩnh Thục cũng trọng sinh.
Như , chuyện đều thể giải thích .
Ta giả vờ ngượng ngùng, để ý đến Thẩm Tĩnh Thục.
Một lát , nha bưng một cái hộp bước nhanh tới.
“Mau đưa cho !” Thẩm Tĩnh Thục vội vàng lên, về phía nha .
Ả quá nhanh, khi lướt qua , mặt đổi sắc lặng lẽ giẫm lên vạt áo ả một cái.
Chưa đợi ả chạm hộp gấm, cả mất khống chế ngã nhào về phía , cách vặn, mặt đập hộp, cái hộp rơi xuống đất.
“Bộp” một tiếng, cái hộp lăn vài vòng mặt đất, nắp hộp mở , để lộ một miếng ngọc bội vỡ thành mấy mảnh bên trong.
“Ngọc bội! Sao vỡ !” Thẩm Tĩnh Thục màng đến hình tượng trắc phi mà phịch xuống đất, ngơ ngác cảnh tượng mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhiep-chinh-vuong-ngo-nhan-an-nhan-cuu-mang/chuong-4.html.]
Vẻ mặt ả trông giống như ngọc vỡ, mà là đại nghiệp tan tành.
Ả lên, móng tay giả dài nhọn gần như chọc mắt , lớn tiếng quát: “Thẩm Vân Thẩm! Có ngươi cố ý !”
Dù Thẩm Tĩnh Thục thế nào, vẫn một mực khẳng định, là do ả cẩn thận ngọc bội rơi xuống đất vỡ tan.
Thẩm Tĩnh Thục nghiến răng nghiến lợi, chỉ hận thể tiến lên cho một bạt tai.
Cuối cùng ả vẫn nhịn xuống: “Được, Thẩm Vân Thẩm, ngươi cứ chờ đấy, phát đạt, tuyệt đối sẽ nâng đỡ nhà các ngươi! Hồng Vân, thu dọn ngọc bội mặt đất, chúng .”
Nói xong ả vung tay áo rời .
Thấy Thẩm Tĩnh Thục tức giận bỏ , mẫu lập tức kéo .
“Ngọc bội vấn đề?”
Không hổ là mẫu , gật đầu :
“Ngọc bội là của Tiêu Thận Hư. Con cũng Thẩm Tĩnh Thục rắp tâm gì mà tặng thứ cho con.”
“Trên đường trở về, trong lúc tức giận con ném miếng ngọc bội trong hộp . Vừa lúc xem như vật quy nguyên chủ.”
Mẫu thấy ngọc bội vốn là của Tiêu Thận Hư, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
Thời nam nữ đại phòng thế như mãnh hổ, chỉ một miếng ngọc bội, một chiếc khăn lụa, một cây trâm cài tóc, cũng thể trở thành chứng cứ cho việc nam nữ tư thông.
Nếu ngọc bội là của Thẩm Tĩnh Thục thì vấn đề gì.
thứ là của nam nhân, mẫu sẽ nghi ngờ, liệu khi nào Thẩm Tĩnh Thục gài bẫy hãm hại .
Ta an ủi mẫu : “Không , đồ vật còn ở chỗ con nữa, cho dù bôi nhọ cũng thể bôi nhọ đến nhà chúng .”
Lúc mẫu mới chút yên tâm.
Ta mang theo nha trở về phòng, nha còn tiếc ngọc bội đắt giá, lập tức quỳ xuống đất.